Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 639: Không phải cô thích anh rồi chứ




“Trong nhà có trẻ con, ồn ào” Nói chính xác hơn, sẽ làm hỏng việc tốt của anh!

“Ôn ào? Anh nói chúng nó ồn ào? Chúng nó ôn ào chỗ nào?” Đào Anh Thy lập tức nổi giận!

Giống như nghe được người khác nói con mình không ngoan, nên lập tức đứng dậy xông đến trước mặt Tư Hải Minh bảo vệ cho con mình!

“Chúng nó rất đáng yêu!”

Tư Hải Minh nhìn cô chăm chằm, đôi mắt đen sâu thảm, nhìn với vẻ hứng thú.

Đào Anh Thy đột nhiên chùn bước, cô đang đứng rất gần cơ thể không mặc đồ của Tư Hải Minh, ngay lập tức mặt cô nóng lên hừng hực, trên mặt hiện rõ từng nét ửng hồng, ngay cả ánh mắt cũng đang trốn tránh.

Chiếc bóng đen đột nhiên tiến đến, hôn lên bờ môi nhỏ bé của Đào Anh Thy.

Sau khi thả ra, Đào Anh Thy hỏi một cách thẫn thờ: “Anh…khi không sao anh lại hôn tôi làm gì?”

“Mặt đỏ như vậy, lúc nãy đã uống rượu à”

Đào Anh Thy hoảng loạn lùi ra sau một bước, mặt còn đỏ hơn: “Sao tôi lại uống rượu chứ!”

Quay lưng đi thẳng về phòng.

Chuẩn bị lấy quần áo chút nữa đi tắm.

Khi mở tủ quân áo ra, cô hết sức kinh ngạc, quân áo của cô vốn đang treo trong tủ đã bị dồn sang một bên, bên còn lại đều là đồ nam!

Một cánh tay đưa ra từ sau lưng cô, làm Đào Anh Thy cứng đờ cả người.

Anh lấy ra một bộ đô ngủ nam từ trong tủ ra trước mặt cô, bộ đồ lướt qua, mùi thơm của bộ đồ ngủ của Tư Hải Minh xông thẳng vào mũi cô, làm đảo lộn cả tâm trí.

Đào Anh Thy quay lưng, nhìn Tư Hải Minh đang luồng bộ đồ ngủ vào người, hỏi một cách chán nản: “Quần áo của anh sao lại xuất hiện trong tủ của tôi?”

Trong này không chỉ có đồ ngủ, còn có mấy bộ đồ vét! Còn có mấy đôi giày dai Chiếc tủ tâm thường của cô làm gì mà chứa nổi đống đồ đó của anh chứ!

“Mặc à”

Đào Anh Thy nhìn anh không biết nói gì, đây chẳng phải là nói nhảm sao? Quần áo không mặc, không lẽ treo ở đó chỉ để thưởng thức à?

Quân áo đặt ở đây nghĩa là, chỗ này cũng là chỗ ở của anh, anh không chỉ muốn chiếm hữu cô, còn muốn chiếm luôn cả tủ quần áo của cô, như vậy đúng không!

Quá rõ ràng rồi, sau này con người này sẽ thường xuyên đến ngủ ở nhà trọ!

“Đi tắm đi” Tư Hải Minh quay người bước lên giường.

Đào Anh Thy nhìn anh ta ngủ trên giường của mình một cách tỉnh bơ, khuôn mặt không biết nóng dần lên từ lúc nào.

“Còn không đi đi?” Đôi mắt đen của Tư Hải Minh nheo lại.

Đào Anh Thy lấy quần áo rồi quay lưng ra khỏi phòng.

Bước vào phòng tắm, nhưng vẫn quay đầu lại nhìn vào phòng lần nữa.

Hai người bỏ mặc con cái, còn bị ba chê ồn ào, cô nghĩ chắc Tư Hải Minh không muốn cho sáu bé con làm hỏng chuyện tốt của anh thì có!

Vừa nghĩ đến chuyện tốt đó là gì, mặt của Đào Anh Thy lại đỏ lên!

Vào trong phòng tắm, Đào Anh Thy nhìn vào khuôn mặt mình trong gương như vừa được trang điểm vậy, cô chạm nhẹ lên mặt, hơi nóng nóng, thật sự rất giống đã uống rượu!

Đào Anh Thy cảm thấy kỳ lạ với phản ứng của mình, ngày xưa ở trước mặt Tư Hải Minh chỉ có nỗi sợ! Cuối cùng sau này bớt sợ rồi, nhưng cũng đâu cần hở chút là đỏ mặt chứ?

Phản ứng đỏ mặt không phải chỉ khi nhìn thấy người mình yêu mới…

Đào Anh Thy bị suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ! Không phải cô đã thích Tư Hải Minh chứ?

Không thể nào! Nếu không, đây chẳng phải là một chuyện rất khủng khiếp sao!

Hai tay của Đào Anh Thy đánh vào khuôn mặt đỏ và nóng của mình, rồi ép lại, đôi môi đỏ tội nghiệp chu hết cả lên.

Hỏi bản thân trong gương, mày không thích Tư Hải Minh đúng không? Mày chỉ là…chỉ là cảm thấy anh ta là ba ruột của sáu bé con nên mới thân thiết như vậy!

Đúng, chính là cảm giác thân thiết!

Đào Anh Thy tắm xong, bước ra khỏi phòng tắm, lén la lén lút nhìn lướt qua phòng ngủ, rồi ngồi xuống ghế sô-pha trong phòng khách.

Còn chưa vào phòng, mà tim cô đã đập nhanh đến mức muốn rớt ra khỏi lồng ngực!

Mục đích của Tư Hải Minh đã quá rõ ràng rồi, có mù cũng có thể cảm nhận được!

Lúc này phòng ngủ của cô chẳng khác gì là cái hang của con thú dữ, bước vào là sẽ bị nuốt chứng ngay!

Ngay cả đến gần cũng thấy đáng sợi Ngay lúc Đào Anh Thy đang run sợ cầm cập như chú thỏ con…