Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 535: Ngày đó tới sớm




“Vâng ạ!” Sáu đứa trẻ lập tức chui vào trong chăn, nằm thành hàng rất ngay ngắn.

Khi Đào Anh Thy đang ngẩn ra, cổ tay của cô bị Tư Hải Minh siết chặt rồi kéo ra ngoài Bảo Vỹ nói: “Mẹ mau quay lại nha!” Đào Anh Thy còn chưa trả lời thì đã bị Tư Hải Minh ngang ngược ôm ra ngoài.

Đi đến phòng ngủ chính của Tư Hải Minh, Đào Anh Thy bị anh chặn trước cửa. Hơi thở vừa ngang ngược vừa mạnh mẽ của Tư Hải Minh bap phủ lên cô, kề sát cô dưới người anh “Anh… bọn trẻ còn đang đợi chúng ta qua đó..” Tư Hải Minh nâng căm Đào Anh Thy lên, những bông hoa nhỏ cài trên mái tóc cô một cách tùy tiện không theo cách thức nào.

Nhưng nó lại rất hợp với gương mặt thanh tú xinh đẹp của cô, càng tôn lên vẻ đẹp tự nhiên rõ rệt của cô.

“Rất xinh đẹp” Đào Anh Thy vô cùng bất ngờ đến nỗi đôi mắt bỗng nhiên run rẩy, nhịp đập trái tim không hiếu ra sao lại đến rồi.

Cô vô thức muốn đẩy Tư Hải Minh ra, nhưng cơ thể của anh lại đi trước một bước mà đè lên cô. Anh nuốt trọn đôi môi đang hoảng hốt của cô, không để cho cô bất kỳ cơ hội suy nghĩ nào cả..

Một giây trước Đào Anh Thy cảm thấy mình đang bị chiếm đoạt, vấn đề cuối cùng cô nghĩ chính là sáu đứa con không đợi được cô quay lại.

Mặt trời đã lên đến đỉnh núi, Đào Anh Thy vẫn còn trong giấc mộng. Cơ thể của cô theo bản năng mà run rẩy, sau đó choàng tỉnh dậy.

Phần eo của cô rất đau nhức, phần bụng dưới cũng lâm râm đau.

Trong đôi mắt vẫn còn buồn ngủ của Đào Anh Thy mang theo vẻ ngỡ ngàng mơ màng.

Tại sao bụng lại khó chịu như vậy nhỉ? Rất giống với lúc đến kỳ kinh nguyệt.

Nhưng tính ngày thì không đúng, chẳng phải mấy ngày nữa mới đến kỳ kinh nguyệt của cô sao? Tư Hải Minh cảm nhận được động tĩnh cho nên cũng tỉnh dậy: “Sao vậy?”

”„.Đi vệ sinh” Đào Anh Thy kéo cái tay đang đặt trên lưng mình của Tư Hải Minh ra, cố chịu cơn khó chịu mà quay người xuống giường, sau đó kéo bộ quần áo ngủ dự phòng ở bên cạnh mặc lên người mình.

Cô vừa mới cử động, Tư Hải Minh đã ngửi thấy được mùi máu tươi. Hàng lông mày đen của anh nhíu lại, anh vén chăn lên.

Đúng lúc này Đào Anh Thy đang xoay người, nhìn thấy cảnh tượng thấy mà đau lòng ở trên giường khiến cho cô vô cùng hoảng hốt. Gương mặt lúng túng của cô lập tức đỏ bừng.

“Ngày đó tới sớm” Tư Hải Minh khép chăn lại, đôi mắt đen sâu thăm thẳm nhìn Đào Anh Thy.

Ý của anh chính là ngày hôm qua có đến hay không, anh là người rõ nhất.

Đào Anh Thy ảo não, cô quay người rời khỏi phòng ngủ rồi vội vàng quay trở lại phòng của mình.

Cô lấy từ trong tủ quần áo ra bộ đồ lót rồi đi vào trong phòng tắm, tìm băng vệ sinh trong ngăn kéo. Cô nhớ mình đã để băng vệ sinh ở trong này.

‘Vừa mở ngăn kéo ra, trong này chỗ nào cũng có khiến cho Đào Anh Thy ngẩn ra một chút.

Cô nhớ lần trước chỉ mua mấy gói mà thôi.

Đào Anh Thy nhìn ngăn kéo bên cạnh, cô mở ra, bên trong cũng tràn đây băng vệ sinh Đào Anh Thy mở ngăn tủ ra, băng vệ sinh ở bên trong ngăn tủ khiến cô mở to mắt há hốc miệng. Tư Hải Minh bán buôn bán sỉ thứ này sao? Đào Anh Thy vẻ mặt đau khổ ngồi trên bệ xí,rõ rằng mấy ngày sau cô mới đến.

Tư Hải Minh thật sự hung hăng như thú vật, để cho cô đến kỳ kinh nguyệt sớm thế này! Cánh cửa trong phòng tắm mở ra mà không hề báo trước, khiến Đào Anh Thy vô thức lấy quần áo ngủ che lại.

Tư Hải Minh đứng ở trước cửa nhìn cô.

Đào Anh Thy ngồi ngay ngắn, trên tay nằm chặt chiếc băng vệ sinh, vẻ mặt hồng hào không hề có chút khó chịu gì.

“Anh nhìn cái gì? Tôi đang đi vệ sinh!” Đào Anh Thy bị anh nhìn chằm chẳm như vậy, khiến da dầu của cô trở nên tê dại.

“Em xấu hổ cái gì? Xem ra tối hôm qua làm hơi ít” Tư Hải Minh vừa nói xong, một gói băng vệ sinh phi thẳng lên đầu anh. Anh đưa tay ra chộp lấy, gói băng vệ sinh nằm trong tay anh vô cùng chuẩn xác.

Gương mặt Đào Anh Thy đỏ bừng: “Anh ra ngoài đi Nhưng Tư Hải Minh lại đi vào trong, tiến gần đến phía Đào Anh Thy.

Lúc này Đào Anh Thy đang ở trong hoàn cảnh vô cùng lúng túng, không thể nào nhúc nhích được. Vì vậy vô chỉ trơ mắt nhìn bóng hình Tư Hải Minh dần bao trùm đến.

“Em như vậy là muốn tôi giúp sao? Hử?” Gương mặt Tư Hải Minh áp sát lại cô.

“Tôi muốn anh giúp cái gì chứ? Anh đi ra ngoài chính là sự giúp đỡ lớn nhất của tôi…

ưm!” Anh hôn lên đôi môi nhỏ đang mấp máy của Đào Anh Thy, khiến cho đầu cô lập tức cứng đờ.

Khi phản ứng lại được, cô đẩy Tư Hải Minh ra.

Tư Hải Minh đưa tay ra rồi đặt lên gáy của cô, hôn đủ rồi mới buông ra. Sau đó anh đặt gói băng vệ sinh lên trên tay cô rồi rời đi.