Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 222: Vĩnh viễn là bao lâu




"Hả?" Đào Anh Thy

"Dù sao tôi cám thấy bên cạnh anh ấy có một người phụ nữ ở lại thì sẽ có vẻ bình thường một chút."

Gãi đúng chỗ ngứa! không hố là bác sĩ tư nhân của Tư Hải Minh.

Tích cách của Tư Hải Minh thật sự là rất khó chịu hoàn toàn là ma quỷ đầu thai.

Nhưng Đào Anh Thy cảm thấy bên cạnh có một người phụ nữ thì Tư Hải Minh liền có thể bình thường sao? Hơn nữa, không phải còn có vợ chưa cưới Võ Ái Nhi sao? Kết hôn không phải càng bình thường hơn sao?

"Với địa vị và thân phận của Tư Hải Minh, muốn người phụ nữ như thể nào mà không có?” Đào Anh Thy không để ý nói.

"Cô thật sự không hiểu ý của tôi nói là gì sao?” Hạ Khiết Mai hỏi.

Đào Anh Thy ánh mắt có hơi giật mình, sau đó nói: "Chuyện đó không có khả năng"

"Cô nói không thể có khả năng, vậy cô muốn tôi che giấu là vì cái gì?" Hạ Khiết Mai hỏi.

Đào Anh Thy khẽ nhíu mày, đúng vậy Hạ Khiết Mai là vì mang theo suy nghĩ như vậy mới không đem chân tướng nói cho Tư Hải Minh biết. Nếu như phủ nhận vậy không phải sẽ khiến Hạ Khiết Mai có nghi ngờ khác. Sau đó liền trực tiếp tiết lộ cho Tư Hải Minh thì sao?

"Đúng. Tôi là thích anh ta, không muốn để anh ta biết" Không còn cách nào Đào Anh Thy chỉ có thể thừa nhận.

"Vậy tốt nhất cô phải bảo đảm vĩnh viên đừng để anh ta biết."

"Tôi sẽ làm vậy"

Sau khi tắt điện thoại, tinh thần Đào Anh Thy có chút bừng tỉnh, vĩnh viễn sao? Vĩnh viễn cách nói này chỉ là một khái niệm mơ hồ. Chinh mình cũng không thể bảo đảm 'vĩnh viễn' là bao lâu.

Dù sao vẫn cảm thấy ở bên cạnh Tư Hải Minh, mỗi một dây thần kinh của cô lúc nào cũng đều ở trong trạng thái phòng bị, Nếu không suy nghĩ cấn thận thì sẽ tan tác.

Hoàn hồn lại gọi điện cho đì Hà, nói mình bây giờ hoàn cảnh khó khăn. Xem chừng cô hôm nay cũng là đi không được. Đào Anh Thy đến biệt thự Minh Uyển bao nhiêu lần như vậy. Đây là lần đầu tiên ở trong biệt thự Minh Uyển đi dạo như vậy.

Vừa đi dạo vừa vừa phải kinh ngạc mà thốt lên lời cảm thán.

Cái này phải bao nhiêu tiền nhỉ! Gô bất luận như thế nào cũng không nghĩ đến người đàn ông ba năm trước ngủ cùng lại có thể có thân phận hiển hách như vậy.

Có điều nói quay lại thì cho dù ba năm trước cô biết, cô cũng sẽ chỉ nghĩ đó là một người có tiền ngủ với phụ nữ chẳng qua là chuyện bình thường mà thôi.

Ngủ xong, một cái thai sáu đứa. Trở về nước đối tượng là người phỏng vấn, là người cầm quyền làm việc trong tập đoàn Vương Tân. Tiếp theo lại trở thành anh họ của bạn trai cũ. Lại tiếp đó là con riêng của mẹ cô.

Duyên phận này đan xen vào nhau. Như thế nào cũng không giải thích được.

Tư Hải Minh ở bên ngoài bận rộn cả ngày, lúc quay về Đào Anh Thy đang nằm trên sô pha ở ban công ngoài trời chơi điện thoại.

Nghe thấy tiếng động cơ xe hơi, cô lập tức trở mình mà đứng lên. Đứng ở bên hàng rào chắn nhìn xuống.

Tư Hải Minh xuống xe thì đường như có ánh mắt nhìn từ trên đỉnh đầu, vừa mới ngẩng đầu bốn mắt nhìn nhau từ xa.

Đào Anh Thy cắn răng, anh ta cuối cùng đã quay về. Cô xoay người liền chạy xuống lầu, từ cầu thang chạy xuống trực tiếp chạy đến trước mặt Tư Hải Minh.

Thân hình cao to của Tư Hải Minh, mang theo hơi thở từ trên cao nhìn xuống.

Đào Anh Thy chống lại con ngươi đen thâm trầm lạnh lùng kia, trong đó thậm chí còn ẩn giấu sự đe dọa.

Cho nên cô há miệng thở dốc, lời muốn nói ra lập tức thay đổi ba trăm sau mươi độ. Cô híp mắt cười:

"Anh Hải Minh, đi làm về rồi đó à?"

Tư Hải Minh thản nhiên mà thu hồi tầm mắt, đem áo khoác cho Bào Điển.

Bào Điển còn chưa đưa tay, Đào Anh Thy lập tức nghiêm mặt đoạt lấy áo: "Để tôi, đế tôi! Loại chuyện nhỏ này tỏi làm là được rồi"

Cầm lấy áo, đến nơi đã định treo lên.

Tư Hải Minh đi toilet rửa tay, Đào Anh Thy cũng đi theo. Cả người dựa ở bên cửa, ôm khung cửa thái độ khác hắn với hai người buổi sáng.

Mà Tư Hải Minh đương nhiên không chú ý đến, chuyên tâm rửa tay của mình, bản tay tơ thon dài.

Cho dù là rửa tay, đều khiến người khác cảm thấy anh ta cao quý đến mức không thể xâm phạm, mang theo sức quyến rũ nói không nên lời.

Thấy anh rửa tay xong, Đào Anh Thy lập tức đem khăn mặt đưa tới cho anh lau tay.