Nhưng trêи thực tế, cũng rất tức giận vì mình đã bị lợi dụng.
Thủ đoạn của Tư Hải Minh làm cho trí tuệ của bọn họ không thể phát huy, bọn họ có thể không tức giận sao?
Để Anh Thy cảm thấy cô không cần anh trai kéo đi như thế này, vì cô muốn tự đi.
Dù sao bản thân cô cũng không muốn ở lại cùng Tư Hải Minh nữa.
Về phòng, Để Anh Thy nghỉ ngơi một chút rồi đi tắm.
Sau khi tắm xong mặc quần áo, cô quay lại nhìn hình xăm trêи xương cụt.
Càng xem càng cô khó chịu, tức giận đến mức lấy khăn ra chà mạnh, hậu quả là da đỏ ửng lên mà không hề mờ đi chút nào.
Như vậy thì chỉ có thể lột đi một lớp da!
Rõ ràng là chỉ cần mặc quần áo vào sẽ không thấy không bận tâm.
Lau khô tóc, bước ra khỏi phòng tắm, vừa leo lên giường, chuông điện thoại vang lên, là tin nhắn. Cô nằm ở trêи giường, dùng tay chạm tới bàn đầu giường lộ ra vòng eo nhỏ, uyển chuyển gợi cảm mềm mại trắng nõn.
Mở qua tin nhắn.
Vẻ mặt của Đế Anh Thy hơi nặng nề, là của Tư Hải Minh: Có gọi điện hay không?
Để Anh Thy ấn vào màn hình, trút hết sức lực, đáp lại chữ: Không!
Ngay khi điện thoại được ném sang một bên, tin nhắn lại vang lên. Để Anh Thy không muốn để ý, nhưng nghĩ nghĩ, lỡ như chuyện của Cố Mạnh thì sao? Cô lại đọc tin nhắn. Haha, không liên quan gì đến Cố Mạnh.
Nội dung: Vừa mới tắm xong? Tôi không ngủ được.
Để Anh Thy ném điện thoại về phía chân cô, bàn chân non nớt của cô giẫm mạnh lên điện thoại di động, giống như giẫm nát mặt Tư Minh Hàn!
Tôi tắm rửa liên quan cái rắm gì đến anh! Anh không ngủ được liên quan gì đến tối!
Cảm giác chuyện gì của mình anh ta cũng biết đúng thật là quá khủng khϊế͙p͙! Như thể không có gì có thể thoát khỏi mắt anh ta! Có lẽ… đây là thế giới của kẻ mạnh!
Cô chỉ là một người bình thường không có khả năng trêu chọc hay né tránh, hao tâm tổn trí!
Chuông điện thoại lại reo, lần này là cuộc gọi đến.
Để Anh Thy trở mình một cái, không thèm nhìn.
Người này thực đúng là được đằng chân lên đằng đầu! Tuy nhiên, cuộc điện thoại gọi đến này lại lâu hơn cô nghĩ, cứ kêu một lần không nhận, lại kêu tiếp!
Để Anh Thy cũng sợ ồn! Ngồi dậy, cầm điện thoại lên định tắt máy, thì cô phát hiện ra người gọi đến không phải là Tư Hải Minh mà là Cố Mạnh.
Thần kinh trong cơ thể đột nhiên căng thẳng lại!
Tư Hải Minh đúng là đã đoán được trước, Cố Mạnh sẽ gọi điện thoại cho cô!
Nhưng mà trong đầu lại nghĩ Tư Hải Minh đã cho cô một ý tưởng ngu ngốc, nói cái gì mà cô không thể để mất anh, bây giờ cô rất đau đớn…
Nếu đã thế, còn gọi như bình thường thì thật đáng ngờ!
Cố Mạnh chính là một kẻ xấu xa rất khéo léo!
Vì thế, Để Anh Thy một tay bóp cổ mình, sau đó trả lời: “Này..” “Cô bận gì mà trả lời điện thoại lâu thế?” Cố Mạnh hỏi.
“Tôi không bận, vừa rồi tôi đang ngủ, vừa mới tỉnh dậy.”
“Xin lỗi, tôi không biết cô ngủ sớm như vậy. Hay là ngày mai nói sau?” “Bỏ đi, dù sao tôi cũng tỉnh rồi” “Cô không thoải mái sao? Giọng cô sao lại khàn như vậy?” Cố Mạnh quan tâm hỏi. “Không có chuyện gì, hai ngày nay không có sinh lực”
“Có phải vì… Tư Hải Minh không? Tôi đọc tin tức mà không thể tin được. Tôi chạy đến hỏi cha của Tư Thái Lâm thì mới biết đó là sự thật”
“Cũng ổn.” Để Anh Thy nói xong, lực bàn tay bóp cổ cô cũng hơi tăng lên khiến âm thanh cuối càng thêm khàn khàn.
Người ngoài nghe sao có thể là đang ổn được? Thật sự không ổn! Đang khóc!
Nhưng mà Cố Mạnh cũng thật lợi hại, thản nhiên nói chuyện mình đi tìm Tư Hải Minh!
“Cô nén bị thương, phải tự chăm sóc cơ thể của mình. Cô vẫn còn sáu đứa con, vì chúng cô phải cố gắng đứng lên”Cố Mạnh an. úi.
“Bây giờ tôi làm sao còn mặt mũi để gặp bọn nhỏ” Để Anh Thy nghẹn ngào.
“Không liên quan tới cô.”
“Có liên quan! Nếu không phải tại tôi đến khu tây nam chơi, sẽ không gặp phải sát thủ, Tư Minh Hàn cũng sẽ không…” Đế Anh Thy đè nén tiếng khóc
“Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, cô cũng không muốn nó xảy ra”
“Anh có biết không? Tôi thà rằng người chết là mình, tại sao lại là Tư Hải Minh? Tại sao?”
“Không ai trong các người phải chết cả, nên chết chính là tên sát thủ” Cố Mạnh nói.
“Cố Mạnh, anh có biết không… Bây giờ tôi rất hối hận! Mỗi lần làm chuyện gì không hiểu sao tôi đều hối hận. Hiện tại tôi rất hối hận thà chết còn hơn là sống. “Đế Anh Thy khóc nức nở.
“Cô đã làm gì?”
“Chuyện của anh ấy cùng Đào Anh Thy tôi vẫn luôn để trong lòng, tôi không có thời gian để nói với anh ấy, tôi không quan tâm đến Đào Anh Thy nữa, tôi không thể sống thiếu anh ấy được.” Để Anh Thy khó khăn nói ra.
Nghe vào tại Cố Mạnh, tình cảm sâu nặng vô cùng.