Trong lúc cảnh sát giam giữ Cố Mạnh bốn mươi tám tiếng, đi tới điều tra biệt thự nơi Cố Mạnh đang sống.
Trong biệt thự của Cố Mạnh sạch sẽ ngăn nắp, ngay cả chút dấu vết phạm tội cũng không thấy. Còn chuyện Đào Sơ Tâm ngủ cùng với những người kia, đều nói là Đào Sơ Tâm liên lạc với bọn họ.
Chuyện này cũng không có gì kỳ lạ.
Nếu Cổ Mạnh lại dễ bị người ta nắm được đuôi như vậy, cũng sẽ không đến lượt anh ấy đi đến trình độ hôm nay! Hơn nữa, chuyện như giao dịch ngủ này cũng không phải giao dịch tiền bạc, không có tội.
Đế Anh Thy mua mấy chậu cây xanh đặt ngoài ban công, đang tưới nước ở đó.
Từ ngoài cửa có âm thanh vang lên, sau đó, cửa mở ra.
Để Anh Thy quay mặt đi, nhìn thấy Tư Hải Minh đang đi tới.
Cô lạnh nhạt nói: “Còn chưa đến giờ đón con.”
“Bây giờ chúng ta là một lòng” Tư Hải Minh dựa vào lối vào ban công, mắt đen nhìn cô rất lâu.
Để Anh Thy mấp máy môi: “Đợi chuyện này điều tra rõ ràng xong, hy vọng anh đừng tùy ý làm bậy như vậy nữa.”
“Được.”
Để Anh Thy nhíu chặt đôi mày xinh đẹp, đồng ý nhanh như vậy, độ tin cậy giảm mạnh! Nhưng cô cũng không nói gì nữa.
Bây giờ lòng cô đều đang suy nghĩ đến chuyện của Cố Mạnh bên kia, miễn là Tư Hải Minh đừng quá đáng, cô đều có thể chịu đựng được!
“Thấy em lại nghĩ đến người đàn ông khác, trong lòng anh rất khó chịu đấy”
“..” Để Anh Thy tức giận trong lòng, thật sự muốn bịt tai mình lại.
Chẳng qua Cố Mạnh chỉ có thân phận người bị tình nghi, đã phải làm như vậy với anh ấy? Nhưng cô biết rõ, càng nói anh sẽ càng mạnh tay!
Hơn nữa cũng không cần thiết giải thích với anh!
Điện thoại di động trêи người Tư Hải Minh vang lên, phá hỏng không khí làm đôi mắt đen của anh hơi tối xuống.
Có điều khi nhìn thấy tên hiện lên trêи điện thoại di động, lại lập tức nghe máy: “Sao rồi?” . đam mỹ hài
Lực chú ý của Để Anh Thy chuyển sang nơi khác, nhìn chăm chú vào sự thay đổi trêи mặt Tư Hải Minh khi nghe điện thoại. Mà Tư Hải Minh vừa nghe điện thoại còn vừa nhìn sang cô. Ánh mắt kia giống như hang sâu, mang theo lực hấp dẫn mạnh mẽ. Giống như không cẩn thận sẽ bị hút vào trong, mãi mãi không ngóc đầu dậy được.
Để Anh Thy dứt khoát không nhìn nữa, lắng tai nghe.
“Trong biệt thự có tầng hầm không? Những biệt thự cùng loại đều sẽ có, tìm cẩn thận đi. Còn nữa, đồng hồ ở nhà anh ấy cũng đừng quên kiểm tra Tư Hải Minh nói xong, cúp điện thoại.
Để Anh Thy hỏi: “Là cảnh sát gọi đến sao?”
“Ừm, Đồng hồ đeo tay ở sở cảnh sát không có vấn đề gì.” Tư Hải Minh nói,
“Tôi khẳng định đồng hồ đeo tay của anh ấy có giấu lưỡi dao. Vậy chỉ có thể nói, anh ấy đã thay đồng hồ từ trước thôi.” “Đồng hồ trong nhà cũng không có vấn đề gì, cho nên không cần thiết phải điều tra thêm nữa” Tư Hải Minh nói.
“Cố Mạnh này lòng người suy xét quá sâu” Để Anh Thy biết, nếu kiểm tra đồng hồ, Cố Mạnh sẽ đoán được, cô đã khôi phục trí nhớ rồi.
Vì vũ khí nguy hiểm bí mật như vậy, Cổ Mạnh không thể nào nói cho người khác biết được. Nói cho cô biết, đó cũng là việc không thể làm khác được.
Tư Hải Minh đi lên trước, đến gần Để Anh Thy hơn một chút, mắt nhìn xuống cô: “Miễn là anh ấy có đuôi, nhất định sẽ lộ ra thôi”
Dường như anh nói về Cố Mạnh, nhưng ánh mắt chăm chú lại nhìn cô, khiến cô cực kỳ khó chịu dịch người sang, tiếp tục tưới nước cho cây xanh.
“Nếu trong vòng bốn mươi tám tiếng không tìm thấy những chứng cứ phạm tội khác thì sao?” Cô hỏi: “Thả anh ấy sao?”
“Thả, anh có món quà tặng anh ấy”.
Để Anh Thy nghĩ, sau khi ra ngoài Cố Mạnh phát hiện ra chuyện làm ăn không thể nào tiếp tục hoạt động được nữa, sẽ biết Tư Hải Minh đang đối phó anh ấy.
Nhưng chuyện như vậy, Tư Hải Minh cũng không che giấu.
Ai cũng có thể đoán được là ai có thể lực có thể trong vòng bốn mươi tám tiếng ngắn ngủi này phá hủy chuyện làm ăn.