“Không thể chờ anh cả đến cùng đi sao?” Đế Anh Thy hỏi
“Anh cũng muốn vậy! nhưng mà công chuyện của công ty không thể chậm trễ, ánh mắt nhìn vụng trộm chằm chằm vào em không thể phớt lờ một khắc” Đế Hạo Thiên nói “Anh ba em có thể ở lại”
“Em có việc” Đế Bắc Lẫm vội nói
“Anh ba có việc gì sao?” Đế Anh Thy biết rất rõ nghề của anh ba là nghề tự do, người không biết còn tưởng anh bị thất nghiệp nữa kìa
“Có! Anh gần đây tiếp cái đại đan, thật là làm cho anh nghĩ đế nát óc đều không nghĩ ra phải trị như these nào” Đế Bắc Lẫm bất đắc dĩ
Đế Anh Thy thật khó để tưởng tượng điều gì làm cho anh ba rời khỏi sáu đứa trẻ mà anh yêu quý nhất và quay về đảo Trân Châu
“Cho nên đêm nay buộc phải đi?” Đế Anh Thy hỏi
“Ừm, đến lúc đó hãy cùng anh cả trở về, đừng có lại níu kéo và đừng để thằng nhãi Tư Hải Minh kia lợi dụng sơ hở” Đế Hạo Thiên nói
“Em biết rồi”
“Anh Thy à, lúc ra biển Tư Hải Minh có khi dễ em không?” Đế Bắc Lẫm hỏi
“Không có. Em hiện tại đã lấy lại trí nhớ, anh ta dám bắt nạt em sao? Không sợ em sẽ vạch mặt anh ta à” Đế Anh Thy trong đầu lóe lên hình ảnh kích thích, không sợ mà nói
“Vậy là tốt rồi! Nếu đối phó không được nhất định phải nói cho các anh, các anh sẽ lấy lại công đạo cho em. Em bây giờ là người có gia đình, ai cũng không cần sợ, cần giết người các anh sẽ thay em giải quyết hậu quả. Có biết không?” Đế Hạo Thiên che chở em gái
“Em biết”
“Còn có chuyện này, chổ ở này cần phải đổi rồi?” Đế Hạo Thiên hỏi
Đế Anh Thy ngẩn đầu hướng mắt nhìn lên, so với nàng hiện tại đúng là chênh lệch cách xa vạn dặm. Nhưng nàng từng là Đào Anh Thy, vẫn luôn bắt đầu từ dạng này nên sẽ không vì đã ở trong tòa thành liền ghét bỏ nơi này
Hơn nữa, nơi này là nhà ở của dì Hà
“Anh Thy, nhà tốt đã mua, là nơi cao nhất sang nhất tại Kinh Đô, dù so với cung điện của chúng ta tại đảo Trân Châu là kém xa nhưng mà vị trí rất tốt, có thể quan sát Kinh Đô trong tằm mắt, ban đêm đứng ở ban công có thể nhìn thấy cảnh đêm đẹp nhất. Mọi thứ đang sửa chữa, lần sau đến bọn anh có thể vào ở được rồi”
Đế Anh Thy không nghĩ đến hành động nhanh gọn của các anh, nàng không nghĩ sẽ dời…
“Anh hai biết Anh Thy đang nghĩ cái gì, bọn nhỏ càng lúc càng lớn, đến lúc đó em và bọn trẻ đều ngủ không ngon. Căn nhà trọ này cứ thuê người vệ sinh định kì, sẽ giữ y nguyên mọi thứ” Đế Bắc Lẫm chu đáo
“Ừm, tốt rồi”
Tư Hải Minh đứng tại ban công nhìn xuống, có thể thấy được ba anh em nhà họ Đế trong vườn hoa
Trên người điện thoại vang lên, nghe, giọng Chương Vỹ truyền đến “ngài Hải Minh đã xác định anh ba nhà họ Đế mua căn nhà để Đế tiểu thư đứng tên”
“Biết” Tư Hải Minh cúp điện thoại
Điều anh mong chờ chính là thời khắc này. Đã sớm muốn đổi nơi ở thoải mái chút cho Đế Anh Thy, để nàng đến Minh Uyển thì cần phải có thời gian. Nếu nơi ở mà của anh thì khẳng định nàng sẽ không cần
Như vậy, để cho Đế gia nhìn thấy em gái của mình ở trong căn hộ này thì anh cần phải dùng chút thủ đoạn
Nàng tất cả đều không cần làm gì, không cần người đàn ông khác nhọc lòng. Anh làm tất cả đều vì nàng. Mà nàng cũng chính là anh…
Đưa tay, mở điện thoại, mở album ảnh ra