Edit By Trà Nữ Lê
“Mẹ thật xinh đẹp!” Bọn nhỏ hoan hô nhảy lên nhảy xuống và chạy vào người mẹ, bàn tay nhỏ cẩn thận sờ vào váy của mẹ, cứ sợ sờ mạnh tay sẽ làm hỏng váy của mẹ
Đế Anh Thy bị nhiều người nhìn như thế nên rất ngượng ngùng, làm giống như nàng đang thật sự kết hôn…
Cảm nhận ánh mắt kia không giống bình thường, Đế Anh Thy không nhìn chỉ là cúi đầu mỉm cười với con
“Anh Thy…” Đế Bắc Lẫm lên tiếng, kéo Đế Anh Thy qua nắm thật chặt hai cánh tay nàng, trong con ngươi mang theo đọng nước “Anh Thy thật là hoàn hảo, ai cũng không xứng với em”
“Ừm, không xứng với…” Giọng nói âm trầm thấp khàn run lên khiến Đế Anh Thy vô ý thức nhìn lại, cùng Tư Hải Minh bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt thâm thúy không đáy khiến lòng của nàng đều run rẩy khẩn trương
Nàng xem là loại lời này bất luận là xuất phát từ miệng người nào cũng sẽ không xuất ra từ miệng Tư Hải Minh
Thế nào, anh ấy cũng sẽ cảm thấy như thế sao?
Đừng tưởng rằng anh thành tâm sửa đổi nàng liền sẽ tha thứ
Mặc kệ anh nói cái gì, làm cái gì đều không đả động được đến lòng của nàng!
Từ lúc anh giết Tư Viễn Hằng tất cả đều kết thúc…
Đế Anh Thy cùng Bảo Nam Bảo Long Bảo An đều chụp ảnh cô dâu, có phần chụp riêng, chụp chung, lúc chụp chung Bảo Hân nhịn không được mà chạy vào…
“Con cũng muốn chụp với mẹ!”
“Con cũng muốn!” Bảo My chạy theo
“Con muốn chụp! chụp thật nhiều!” Bảo Vỹ cũng hò reo
Sáu đứa bé quây quanh mẹ, trước ống kính hình ảnh này thật ấm áp vô cùng
Tư Hải Minh mắt đen am hiểu sâu mà nhìn xem ống kính hiện ra lúm đồng tiền Đế Anh Thy chân thật, tim đập nhanh không cách nào bình tĩnh. Ba năm đó, nuôi con khôn lớn là sự may mắn duy nhất của anh…
Hai người bác đứng ở một bên nhìn xem, rất là vui, rất may mắn vì lúc đó bọn họ tới kịp. Sau này em gái hay cháu các anh đều sẽ bảo vệ tốt, bất kỳ ai cũng không được làm tổn thương bọn họ!
Ống kính hạ xuống Bảo Hân dường như mới nhớ tới việc gì đó chưa làm, liền buôn mẹ ra chạy ra khỏi chụp hình, chạy đến trước mặt ba, kéo ba chạy lại ống kính
Khi nhìn thấy Bảo Hân chạy lại Tư Hải Minh Đế Anh Thy liền có dự cảm không tốt
Quả nhiên…
Tư Hải Minh đứng cạnh Đế Anh Thy, dáng vẻ nhân vật chính chiếm khuôn hình, có chút cúi mặt xuống nói khẽ bên tai Đế Anh Thy “Vì con, nhịn một chút. Không khí này chúng ta không thể làm mất hào hứng của con”
Đế Anh Thy cắn môi, sáu đứa trẻ đang vui nàng quay đầu bước đi sao? Tư Hải Minh chính là đang nói nhảm!
Đối với hai người bác, ống kính chụp Đế Anh Thy liền như bị Tư Hải Minh bắt cóc không cách nào động đậy!
Đế Anh Thy không nguyện ý cùng anh thân cận không biết sao? Tại sao nhật định lại đứng bên cạnh?
“Cô dâu khoác tay lên vai chú rể, cười nhiều một tí…” Thợ chụp hình yêu cầu
Đế Anh Thy cứng tại đó, bất động. Để nàng cùng với Tư Hải Minh chụp hình như thế này thấy kỳ kỳ quái quái, chụp ảnh là nàng đã rộng lượng lắm rồi, lại còn khoác tay lên vai anh? Đùa gì thế…
“Mẹ ơi, để tay lên vai Ba!” Bảo Nam nhắc nhở
Tư Hải Minh liếc qua Bảo Nam, cuối cùng cũng nói được một câu làm anh nghe được!
Đối mặt với ánh mắt sáu đứa bé, Đế Anh Thy trên mặt cười gượng, đem tay để lên vai Tư Hải Minh. Tư Hải Minh lại thuận thế ôm eo nhỏ của nàng
Cho dù là cách lớp vải Đế Anh Thy cũng cảm nhận được nhiệt độ nóng trên lưng