Edit By Trà Nữ Lê
Lúc Đế Anh Thy uống rượu, ánh mắt Tư Hải Minh nhìn đôi môi thấm ướt của nàng, anh biết, bờ môi mềm mại kia thấm nước lại càng mềm mịn hơn. Anh uống một hớp lớn để đè nội tâm đang muốn động đậy của anh xuống
Ánh mắt ấy Đế Anh Thy quá quen thuộc, không cần quay đầu nhìn cũng biết ánh mấy ấy là gì, trong lòng đang nghĩ gì
Nàng liên tiếp uống mấy ngụm rượu không thèm để ý đến ánh mắt chăm chú của ai kia
Rõ ràng là nàng rất muốn được buông lỏng tại quán bar nhưng vì có Tư Hải Minh ở đây nên mọi thứ nàng đều phải rất cẩn thận
Ngồi bên cạnh Đế Anh Thy, Kiều Như An ánh mắt đều hướng về Tư Hải Minh, phát hiện sắc mặt anh đến bây giờ vẫn không hề đổi sắc. Đối với người khác mà nói, người đàn ông càng khó tiếp cận thì đều có một sức hút rất ma mị, khiến cho cô càng muốn chinh phục
Không không biết tại sao cô ta luôn cảm thấy Đế Anh Thy không có sự thân thiết với Tư Hải Minh lắm
Chẳng lẽ là do cãi nhau Đế Anh Thy còn chưa vui vẻ lại? Như thế có phải là quá bốc đồng không? Cũng không sợ Tư Hải Minh không kiên nhẫn mà đi tìm người con gái khác à?
Như vậy thì Kiều Như An lại càng có hy vọng
“Biển bên này cũng không khác gì với biển bên kia, nhưng chúng ta hiện tại so với kia thì đang có khoảng cách rất lớn, đúng không Anh Thy?” Tần Kính Chi hỏi
Đế Anh Thy một tay chống đỡ hàm dưới, cười cười “Biển bên kia của chúng ta xanh biếc, du khách thì khống chế số lượng, không bị ô nhiễm, khẳng định so với bên này sạch sẽ hơn rất nhiều”
Kiều Như An một lần nữa lại nhìn về Tư Hải Minh, nhìn mặt anh mà nói chuyện, không dám nói linh tinh
Nhưng mà Đế Anh Thy không sợ hãi, nói thêm một câu “Vẫn là chúng ta ở bên kia tốt…” Nếu như có thể đưa bọn nhỏ đi, nàng cũng không nghĩ sẽ tiếp tục đặt chân đến bên này
Tự cười bản thân, bởi vì một người mà mình đã rời bỏ gia đình, thật đúng là…
“Cho nên anh đã chuẩn bị mua nhà, chuẩn bị định cư. Lần này em trở về anh sẽ đưa con đi cùng em” Tư Hải Minh nói
Rõ ràng là đang ngồi có khoảng cách nhưng Đế Anh Thy lại cảm thấy lời nói của anh vẫn còn đang lẩn quẩn bên tai khiến nàng phản ứng chậm bởi vì có chút ngây người
Nàng chỉnh sửa lại lưng ngồi thẳng, quay mặt lại, nhìu mày nhìn thẳng Tư Hải Minh, không dám tin vào tai mình mà hỏi “Anh nói cái gì?”
“Anh nói, em ở đâu, anh ở đó. Anh với sáu đứa bé cùng thống nhất, tất cả cần em” Tư Hải Minh mắt đen am hiểu sâu nhìn vào nàng, sắc bén nhưng chân thành, phản phất như đi vào linh hồn của nàng, khiến nàng không đỡ nổi
Không đề cập đến Đế Anh Thy tự nhiên sẽ không nghĩ nhưng chỉ cần nhắc lại thì nàng lại nhớ rõ
Lúc nàng bị mất trí nhớ, lúc ấy còn đang yêu đương với Tư Hải Minh, anh đã sớm nói về việc sẽ qua ở Đông Nam Á, ở bên ngoài đảo Trân Châu để chăm sóc nàng
Khi nàng khôi phục được trí nhớ những thông tin này như biến mất khỏi nàng
Không ngờ hôm nay Tư Hải Minh lại nhắc đến
Mà nhìn dáng vẻ của anh không hề đang nói đùa!
“Tư Hải Minh, anh nghĩ…” Đế Anh Thy định nói liền im lạng, bởi vì Tư Hải Minh bỗng nhiên đến gần nàng, mặt gần mặt, một khoảng cách rất gần, đôi môi cực kì nguy hiểm, hô hấp liền dâng lên, bất cứ lúc nào cũng có thể hôn
Tần Kính Chi cùng Kiều Như An đều nhìn về hướng nàng, cổ họng hai người đều nâng lên
Bởi vì nội tâm đố kị, trong lòng cố gắng chịu đựng khi nhìn thấy cảnh này
Nhưng mà hết lần này đến lần khác, làm như thật, nhưng mà chuyện này cũng là lẽ đương nhiên…
Đế Anh Thy thân thể kéo căng, nàng dùng sức nên khẽ run, đầu óc lại trống rỗng không nghĩ được gì
Tư Hải Minh híp mắt đảo qua khuông mặt đang ửng đỏ của nàng, khàn giọng “Thy, em say rồi”
Vừa nói xong, khí tức dân lên lợi hại, đánh thẳng vào thần kinh của Đế Anh Thy, thân thể cứng đơ quay lại, hai tay đặt trên quầy bar, ánh mắt buông thong “Em không có say”. Nhưng mà trong lòng thì rất rõ, nàng chính là biểu hiện của việc uống rượu quá độ, hiện tại trước mặt Tư Hải Minh tính cảnh giác đều bị giảm xuống…