Edit By Trà Nữ Lê
Bốn đứa trẻ hình như cảm nhận được bầu không khí kì lạ
Bảo Hân hỏi “Ba Mẹ ơi có chuyện gì vậy ạ?”
Đế Anh Thy sững sờ
Bốn đứa trẻ khẩn trương nhìn nhìn ba mẹ, không lẽ ba mẹ lại cãi nhau?
Đế Anh Thy vừa định giải thích, Bảo Vỹ liền bá đạo kể “Vừa rồi có người phụ nữ béo cùng con trai béo ăn hiếp Bảo Vỹ và Bảo Nam, Ba đã đánh chạy hết rồi!”
Kể đến đoạn thân hình béo thì hành động của cô bé cũng diễn tả theo, khoa chân múa tay rất đáng yêu
“Thật quá phận mà!” Bảo Hân nói
“Đánh nhau sao không gọi chúng ta?” Bảo Long giơ nắm đấm
“Em…em cũng có thể…” Bảo My nói
“Ừm ừm!” Bảo An đồng ý
Đế Anh Thy cười, sờ sờ trên những cái đầu nhỏ “Không có việc gì, chúng ta đã giải quyết xong rồi”
“Ba thật là lợi hại!” Bảo Hân dừng lại khen
“Mẹ bảo vệ em và Bảo Nam, Ba lại bảo vệ mẹ! Bảo Vỹ nói
“Ba…” Bảo Hân mắt to tràn ngập sùng bái
Đế Anh Thy thì khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc, nàng phát hiện không chỉ có Bảo Hân mà tất cả đều có một khuôn mặt sùng bái Ba của chúng, cái này khiến cho nội tâm của nàng có một cảm xúc nói không nên lời
Dù sao thì nàng yêu con, con yêu nàng và yêu Ba, thiếu một cái đều không được
Nếu như không phải như vậy thì nàng sẽ không ở đây vào lúc này
Chứ nói chi là ra biển…
Hiện tại con còn nhỏ, chờ bọn trẻ lớn lên liền không cần như thế mà đóng kịch, nàng có thể chờ…
Du thuyền dừng ở biệt thự view biển, nơi này có một bến tàu tư nhân
Sauk hi xuống xe, sáu đứa bé vừa nhìn thấy du thuyền liền vui vẻ đến cực điểm, Bảo Nam lôi kéo tay mẹ hướng đến chổ du thuyền “Mẹ ơi, chúng ta nhanh lên nào!”
“Đi thôi nào!” Bảo Long giục
“Chờ một chút…” Đế Anh Thy nói
Sáu đứa bé dừng lại
Bảo Vỹ hỏi “Mẹ ơi sao lại không lên? Chẳng lẽ mẹ không muốn đi sao?”
Lời vừa nói ra sáu đứa bé liền khẩn trương nhìn nàng
Bảo My như muốn rơi nước mắt
“Không có không có, mẹ đồng ý với các con thì nhất định sẽ làm” Đế Anh Thy thật sự là lo lắng bởi vì con cái rất nhạy cảm
Tư Hải Minh có dự cảm không tốt “Em đang đợi người?”
“A, Tần Kính Chi cùng Kiều Như An nói sẽ cùng đi biển với chúng ta” Đế Anh Thy thẳng thắng nói
“…” Tư Hải Minh sắc mặt đều đen
Đế Anh Thy làm ngơ không thấy
Quay người liền thấy một chiếc xe dừng ở ven đường, Tần Kính Chi cùng Kiều Như An bước xuống
Kiều Như An nhìn thấy mọi người, vui vẻ phất tay về phía ấy
Sáu đứa bé hết nhìn ba lại nhìn mẹ
“Mẹ ơi, hai người ấy là ai?” Bảo Nam tràn sự không đồng ý
“Tại sao lại muốn ở cùng chúng ta?” Bảo Hân quyệt miệng nói
Đế Anh Thy nói “Đừng nói như vậy, Bác kia cũng là ở đảo Trân Châu, Dì kia mặc dù không ở trên đảo nhưng dì ấy là bạn, các con phải lễ phép nhé”
“Vâng…” Sáu đứa bé không thể không nghe lời
Đế Anh Thy không phải nhìn đoán không ra sự không vui vẻ của bọn nhỏ, chuyện đi biển lại có thêm hai người lạ