Edit By Trà Nữ Lê
Tư Hải Minh ánh mắt rơi vào trên khuôn mặt của Đế Anh Thy, nếu không phải vì sự xuất hiện của nàng anh cũng không cảm thấy mình làm không đúng sẽ càng xuống tay ác hơn mà thôi
Chỉ là…em là đang thương đứa bé hay bởi vì nó là em trai của Tư Viễn Hằng?
Anh không hỏi ra ‘Tư Viễn Hằng’ cái tên này như là di chứng, đố kị ảnh hưởng tâm tình của anh, khoét vào trái tim anh…
“Tư Triều Vũ sẽ lợi dụng đứa bé này, em không cần thân thiết quá mức với nó” Tư Hải Minh nói
Đế Anh Thy nghĩ đến người đàn ông Tư Triều Vũ, ông ta đúng là sẽ làm ra được những chuyện không ngờ
Nghĩ đến cuộc sống sau này tốt hơn mà để cho Tư Thái Lâm tiếp cận sáu đứa bé, nói không chừng về sau có thể làm thõa mãn vật chất cho ông ta. Chính là dự định của ông ta à…
“Tôi biết chừng mực” Cửa thang máy mở ra Đế Anh Thy nhất thời không nhúc nhích “Anh khi nào sẽ rời khỏi?”
“Ăn cơm tối, về công ty tăng ca”
Đế Anh Thy không nói thêm câu nào, đi ra thang máy
Tư Thái Lâm lúc đầu còn e dè sợ sệt, về sau thấy Tư Hải Minh không nói gì với cậu nên mới hòa mình chơi cùng với sáu đứa trẻ
Ăn cơm tối tại đây nhưng mà Tư Triều Vũ vẫn không có gọi điện
Tư Thái Lâm trên người không có thiết bị liên lạc, Đế Anh Thy buổi sáng có gặp thì thấy trên tay cổ tay có. Ông ta tính toán đứa con của mình như vậy thì về sau sẽ mưu mô bao nhiêu nữa?
Ăn cơm tối xong, bảy đứa trẻ cùng nhau học bài
Đế Anh Thy chú ý đến Tư Thái Lâm, cũng là một đứa trẻ thông minh, mỗi bài toán đều không cần nghĩ nhiều đều có thể viết ra đáp án rất nhanh
Nếu như chăm sóc tốt về sau tuyệt đối là một nhân tài
Tư Triều Vũ chọn trường tốt cho Tư Thái Lâm không sai, có thể phát huy được khả năng thiên phú
“Con làm xong rồi” Bảo Nam vui vẻ
“Con cũng làm xong” Bảo Vỹ cũng xong
Bảy đứa trẻ đều làm xong, Bảo My và Bảo An là người làm xong cuối cùng
“Có thể chơi trốn tìm!” Bảo Long bò trên ghế salon mà nhảy, hò reo
Tư Hải Minh vặn lông mày “Ai cho phép con nhảy như thế?”
“Em đến ngay đây!” Bảo Long lộn nhào
Đế Anh Thy ngồi tại đệm xốp chải tóc cho Bảo Hân, Bảo Vỹ thì ôm búp bê, Bảo My trên tay cầm đồ chơi
Tư Hải Minh nhìn thấy hình ảnh gia đình hạnh phúc liền không muốn đi
Nhưng mà không đi thì lần sau sẽ rất khó có cơ hội
“Ba về công ty tăng ca, các con ở nhà nghe lời Mẹ nhé” Tư Hải Minh nói
Bảo Nam đang chơi nghe Ba nói liền ngạc nhiên, Ba muốn đi?
Những đứa trẻ khác đều ngạc nhiên không kém
Bảo Hân vội hỏi “Ba ơi, Ba không ở lại ngủ với chúng con sao? Ba đi mẹ sẽ giận…”
Đế Anh Thy biểu lộ trên khuôn mặt không tức giận
Bảo Vỹ đứng dậy, ôm búp bê đứng trước mặt Ba “Ba ơi, trời tối rồi, không muốn Ba đi!”
Bảo An đi tới, tay nhỏ nắm lấy đầu ngón tay của Ba “Ba ơi, đừng đi!”
Tư Hải Minh một tay ôm hai đứa vào lòng, ngồi trên đùi anh “Có Mẹ ở đây”
Bảo Long nói “Con muốn có cả Ba và Mẹ!”
Bảo Nam quyệt miệng nói “Con không có chọc ba giận sao ba lại đi rồi?” cậu bé chạy đến trước mặt nói “Không thể không đi công ty sao?”
Tư Hải Minh hướng ánh mắt nhìn Đế Anh Thy
Đế Anh Thy giả vờ không nghe thấy. Nghĩ trong lòng, tôi cũng không tin anh không thể đối phó với sáu đứa bé…
“Mẹ ơi…” Bảo My khuôn mặt tội nghiệp hướng ánh mắt đến xem phản ứng của Mẹ, ý tứ rất rõ ràng, không muốn Ba đi, Mẹ hãy nói để Ba ở lại đi