Edit By Trà Nữ Lê
Nàng một giây đều không muốn tiếp tục chờ đợi, liền đứng lên rời đi
Nhưng vừa bước một bước vòng qua người Tư Hải Minh thì eo nàng đã bị khóa chặt, thuận thế ôm phía sau nàng, mông nàng đặt lên đùi rắn chắc của Tư Hải Minh, hành động mập mờ khiến cho nàng càng thêm phẫn nộ mà chịu không nổi “Tư Hải Minh, anh làm cái gì? Đây là nhà hàng!”
“Sẽ không ai thấy” Khí tức của anh dâng lên cổ nàng, mẫn cảm da thịt
Đế Anh Thy lấy tóc che lại phần cổ của mình
Trong nhà hàng đã được bao nên Tư Hải Minh hành động không lo ngại, còn phục vụ thì không được phép nhìn những cảnh không nên nhìn
“Anh thả tôi ra!” Đế Anh Thy nói tiếp nhưng lực tay anh vẫn không hề giảm “Thy, chúng ta làm lại từ đầu được không?”
“Không có khả năng! Anh đừng nằm mơ, nghĩ cũng đừng nghĩ!” Đế Anh Thy giãy giụa “Chúng ta căn bản đã không có bắt đầu thì lấy đâu ra ‘làm lại từ đầu’?”
“Chúng ta bắt đầu tại quán bar, một lần nữa đã gặp lại, anh sẽ thật tốt với em, hả?”
“Anh im miệng! tôi không muốn nghe!” Đế Anh Thy giãy giụa mà thở hồng hộc “Tư Hải Minh anh buông tay cho tôi, nếu không tôi sẽ không khách sao!”
Tư Hải Minh cảm giác phần eo của mình có vật sắc đâm vào
Cúi đầu nhìn lại là trên tay Đế Anh Thy đang nắm chặt chiếc nhẫn, lưỡi dao sắc bén đã đưa ra ngoài. Chỉ cần lưỡi dao hướng tới áo sơ mi đen của anh sẽ bị vạch rách và anh bị thương
“Tư Hải Minh, đừng cho là tôi sẽ không rat ay với anh!” Đế Anh Thy tiếp tục uy hiếp, khiến cho lời nói của nàng tuyệt tình
Ai ngờ Tư Hải Minh không chỉ không buông tay mà ngược lại càng ôm chặt nàng hơn khiến cho Đế Anh Thy theo bản năng thu lại một chút
Tư Hải Minh hàm dưới nhẹ nhàng đặt lên vai nàng, khàn giọng “Không sao, nếu như tổn thương này có thể nhận được sự tha thứ từ em, anh tình nguyện”
Đế Anh Thy tay phát run, tức giận không nói ra lời “…”
“Anh nói sẽ không làm em bực nhưng mà nhịn không được, em nói phải làm sao đây? Thy, hãy cho anh biết anh phải làm gì…” Tư Hải Minh thanh âm khàn khàn
Đế Anh Thy ổn định hô hấp “Tha thứ anh, được, hãy làm cho Tư Viễn Hằng sống lại, tôi cái gì cũng đáp ứng anh!”
Tư Hải Minh mắt đen khẽ nhúc nhích giống đang run rẩy
Đế Anh Thy nhân cơ hội thoát khỏi người anh, đứng ở nơi đó phòng bị mà nhìn Tư Hải Minh “Anh là anh, tôi là tôi, hãy cùng nuôi lớn con cái. Tôi đã để con cho anh nuôi dưỡng, làm người không nên quá tham lam”
Nói xong, nàng quay người đi tới cửa trước, dùng sức đẩy cửa kính mà chạy ra ngoài
Tư Hải Minh vẫn ngồi ở đó, thân thể cứng đờ bởi vì tim anh quá đau, khó mà chịu đừng, đau đến cực hạn anh bật cười ra thành tiếng. Đây chính là phản phệ sao?
Câu này chính anh đã từng nói với nàng trước đây, không nên quá tham lam, thật tình không biết lòng tham bây giờ là ở anh
Lòng tham của anh là muốn Đế Anh Thy ở bên cạnh anh
Đế Anh Thy không sai, anh đúng là quá nóng vội muốn có nàng, anh đã không khống chế nổi!
Anh vừa nhìn thấy nàng, liền muốn nhiều hơn
Lúc đầu đã có kế hoạch của mình đến khi nhìn thấy sự xuất hiện của Tần Kính Chi thậm chí anh ta đã ôm nàng thì lúc đó anh đã mất đi lý trí, vội vàng muốn chứng minh Thy là thuộc về anh…
Đế Anh Thy nhìn không ra, đã không nhìn thấu lòng đàn ông
Bất quá anh sẽ không để cho Đế Anh Thy biết tâm tư của Tần Kính Chi, Tần Kính Chi cũng đừng mơ mà có bất kỳ cơ hội đến gần!
Đế Anh Thy về chung cư vào buổi chiều, nhìn thời gian đi đón con cũng không còn nhiều liền đi đến trường học
Nàng đứng tại cổng nhìn sáu đứa con của nàng vui sướng chạy đến với nàng