Edit By Trà Nữ Lê
“Từ đêm qua”
“Em thế nào rồi?”
“Cái gì?”
“Con mắt có chút đỏ”
Đế Anh Thy đưa tay vừa muốn dây vào mắt bị Tần Kính Chi vội vàng nắm lấy cổ tay nàng “chớ đụng lung tung, có phải bị nhiễm trùng rồi không? Vẫn là trước mắt hãy để cho anh ba xem một chút đi! Anh ba đâu? Không ở nhà sao?”
“Anh ba nhìn qua rồi không bị nhiễm trùng, không sao” Đế Anh Thy nhìn thần sắc của anh khẩn trương mà nói
Tần Kính Chi nhẹ nhàng thở ra “Vậy sao nó lại bị đỏ?”
“Chắc lúc rửa mặt bị nước vào trong”
“Lần sau hãy cẩn thận”
“Ừm” Đế Anh Thy trả lời
Tần Kính Chi thấy Đế Anh Thy trở về, người cũng không có việc gì liền nói “vậy anh về trước đây, buổi chiều tới chơi”
Anh có rất nhiều lời muốn nói nhưng hiện tại đang ở trong nhà của Đế gia nên luôn cẩn trọng từng lời nói
“Kính Chi, hôm nay ăn ở đây đi?” Đế Anh Thy mời
“Đúng vậy, Anh Thy mời, Kính Chi hãy giữ chút thể diện” giọng nói Đế Bắc Lẫm truyền đến
Ngẩng đầu nhìn lại liền thấy ba vị Đế gia cùng xuống tới nơi. Người thì đứng, người thì dựa vào bậc thang, người thì dựa vào hành lang, rõ ràng rất nhàn rỗi nhưng lại tràn khí lực
Tần Kính Chi bị nói đến rất không có ý tứ
Bởi vì anh cho đến nay cũng không dám ở lại Đế gia ăn cơm. Lúc còn rất nhỏ, cha anh liền dạy anh Tần gia là người hầu của Đế gia, không thể phạm thượng
Có lần anh muốn ở lại Đế gia qua đêm, đến nữa đêm liền bị cha anh lôi trở về, còn đánh cho một trần tê người, để anh luôn luôn nhớ kỹ thân phận của mình
Từ đó anh chưa bao giờ đi quá giới hạn
Về sau, Đế Anh Thy lại khiến cho anh một lần nữa có ý nghĩ đi quá giới hạn
“Không được, em vẫn phải trở về ăn cơm. Anh Thy, buổi chiều đến vườn nho chơi. Anh cả, anh hai, anh ba em về trước đây” Tần Kính Chi vừa nói xong, quay người đi. Chỉ là chưa đi ra đến đại sảnh sau gáy anh liền xuất hiện một lưỡi đao chĩa vào “a…a Anh làm gì vậy? em nói muốn về mà, anh buông tay, buông tay!”
Mấy phút sau đó Tần Kính Chi đã ngồi vào bàn ăn của Đế gia, điều này khiến cho tâm tình của anh vô cùng nặng nề
Nếu như bị cha anh phát hiện không biết có phải sẽ giống như lúc còn bé đánh anh cho tê người không?
Nếu giờ lớn mà còn bị đánh đòn thì thật là mất mặt…
Đang suy nghĩ, Đế Hạo Thiên tay đập vào vai Tần Kính Chi. Tần Kính Chi biểu lộ cứng đờ, cảm thấy xương cốt nơi vai của anh đều bị chấn động tê dại!
“Đây là lần đầu tiên Kính Chi ở lại Đế gia ta ăn cơm, thật là rất vui, đến lúc đó báo cho Thầy một tiếng để cậu cũng vui vẻ một chút!” Đế Hạo Thiên nói
Tần Kính Chi biểu lộ kéo ra “Anh hai, anh tuyệt đối không được nói cho ba em biết!” Đúng vậy, chỉ cần không ai nói thì mọi thứ sẽ không sao!
“Thầy giáo rất nghiêm Kính Chi nhìn rất là sợ, bình thường chắc không ít lần bị đánh đòn à?” Đế Bắc Lẫm một tay chống hàm dưới, giọng điệu cố tình trêu tức anh
Đế Hoàng Minh bên cạnh gắp đồ ăn cho Đế Anh Thy “Chiều đi vườn nho đừng có uống rượu”
Đế Anh Thy nói “không đâu”
“Chăm sóc em ấy” Đế Hoàng Minh nói
Tần Kính Chi nghe ra câu nói, vội trả lời “Vâng anh cả, em sẽ chăm sóc”
Sau bữa trưa Đế Anh Thy cùng Tần Kính Chi đi vườn nho
Ba vị Đế gia đứng ở cổng đưa mắt nhìn theo
“Rất muốn đi” Đế Bắc Lẫm tiếc nuối
“Xét về mặt tâm lý đây là phương pháp trị liệu vết thương lòng. Đi theo qua đó hay ở lại đợi không khác nhau, hãy để cho em ấy có không giác khác!” Đế Hạo Thiên nói
“Em ấy biết uống rượu” Đế Hoàng Minh nói
“Nói là để cho Tần Kính Chi để ý em ấy, thế nào sẽ trong tầm tay?” Đế Bắc Lẫm
“Trước kia nhìn không ngừng, hiện tại càng nhìn không ngừng” Đế Hạo Thiên tự ở cạnh cửa, một chân đang cong lên