Edit By Trà Nữ Lê
Đế Anh Thy nói xong liền đi cùng với ba người anh trai
Tư Hải Minh vừa muốn chạy tới bị Đế Hoàng Minh ngăn lại phía trước
Các xúc Tư Hải Minh vô cùng liều lĩnh, hành động hoàn toàn mất kiểm soát “Không cần quản chuyện của chúng tôi!”
“Dùng lực đều vô dụng” Đế Hoàng Minh nói
Tư Hải Minh mắt đen hơi rung, nhìn anh
“Hãy nên dừng lại” Đế Hoàng Minh lại thêm một câu “Ta nói rồi một khi em ấy nhớ lại ngươi mọi thứ đều không có cơ hội. Nếu như em ấy thật sự muốn cùng ngươi có cái gì đó thì ba người chúng ta sẽ không ngăn được em”
“Tôi không thể không có em ấy, không thể…cho tôi một cơ hôi, một lần thôi cũng được!”
Hạ Khiết Mai từ trước tới nay chưa từng gặp cảnh Tư Hải Minh đối với bất kì ai nói chuyện khép nép, đây là người quyền thế cao cao tại thượng Tư Hải Minh sao?
Chẳng qua cô chưa từng gặp người nhà của Đế Anh Thy, chỉ có nghe Chương Vỹ kể lại, rõ ràng nhìn thôi cũng đã thấy không dễ động vào!
Cũng thế, bằng không Tư Hải Minh còn có sợ sao? Sợ là ai cũng không ngăn cản được anh muốn trái tim của Đế Anh Thy
“Cơ hội không phải là ta không đưa cho ngươi. Đừng chọc ta, nếu không đừng trách ta không khách khí” Đế Hoàng Minh cảnh cáo xong quay người rời đi
Tư Hải Minh sẽ từ bỏ thế sao? Anh còn muốn chạy theo nhưng bị một tay của Hạ Khiết Mai giữ lại. Tư Hải Minh liếc mắt lạnh lùng nhìn qua khiến cho cô toàn thân sợ hãi nhưng vẫn kiên trì nói “Ngài Hải Minh, hãy bình tĩnh. Cứng đối cứng như vậy ngài có cơ hội sao, chắc chắn ngài sẽ bị thiệt!”
Tư Hải Minh nhìn về phía hành lang hình ảnh của nàng càng ngày càng xa, anh không phải không biết điều này nhưng nội tâm của anh vô cùng nôn nóng
Phảng phất hình ảnh Đế Anh Thy vừa thoát khỏi mắt đều sẽ không nhìn thấy nàng
“Không phải còn có sáu đứa nhỏ sao?” Hạ Khiết Mai nhắc nhở anh
Lời này nói ra thân hình căn cứng của Tư Hải Minh liền hòa hoãn ra đôi chút, mắt đen thâm trầm mà tràn ngập mong chờ
Sáu đứa bé…lúc trước cũng nhờ có sáu đứa bé mà anh mới có thể đi vào Đế gia, hiện tại có thể…
Chỉ cần hiện tại có con…
Tư Hải Minh nghĩ đến điều gì đó liền đuổi tới
“A…” Hạ Khiết Mai bực bội trong lòng, lời vừa nói xong chẳng lẽ một chút tác dụng đều không có sao? Trong đầu chỉ còn có Đào Anh Thy, giờ đây một chút thông minh Tư Hải Minh cũng không thấy rồi?
“Xíu lên xe để anh ba nhìn xem vết thương trên đầu em. Không biết những bác sĩ ở bệnh viện này có đáng tin cậy hay không” Đế Bắc Lẫm nhìn sau đầu của Anh Thy ánh mắt hiện lên đau lòng
“Chắc là không nghiêm trọng” Đế Anh Thy vô tình sờ sờ sau đầu của mình là miêng gạc đang băng vết thương. Vì có tóc che nên nếu không chú ý sẽ không phát hiện ra
Nếu là nghiêm trọng thì trên đầu chắc chắn sẽ là một vòng băng quấn quanh rồi
“Không được, để người khác làm anh không yên tâm” Đế Bắc Lẫm nói
Đế Anh Thy không nói gì
Nàng hiện tại không còn tâm trạng để để tâm những chuyện này
Đế Anh Thy đi cùng ba anh trai còn chưa ra khỏi cổng bệnh viện liền thấy một chiếc xe sang trọng cách đó không xa dừng lại. Tiếp theo từ trên xe bước xuống sáu đứa bé
Đế Anh Thy nhìn những đứa con của mình, nước mắt tuông rơi, bờ môi run rẩy
Sáu đứa bé nhìn thấy mẹ đầu tiên là sững sờ sau đó lập tức vui vẻ hướng đến mẹ mà chạy…
“Mẹ!”
“Mẹ!”
“Mẹ!”
“Mẹ!”
“Mẹ!”
“Mẹ!”
Sáu đứa bé quây quanh lại một chổ dưới chân nàng, đứa giành trước đứa giành sau chân của nàng mà ôm
Đế Anh Thy đứng bất động tại đó, nước mắt càng tuông rơi nhiều hơn. Tay run rẩy sờ từng cái đầu nhỏ
Thời gian ba năm, các con không những không quen mẹ ngược lại lần đầu tiên gặp nàng đều nhận ra. Chỉ có nàng là không biết mình còn có con…
Bọn trẻ như vậy rất ngoan, rất hiểu chuyện vậy mà nàng lại nghĩ con của người khác sinh, nàng quá là thất bại…