Edit By Trà Nữ Lê
“Cút đi ngay” Vệ sĩ ra lệnh
Phương Như giống như một kẻ yếu sắp chết đuối, trong mắt còn có nước mắt
Đế Anh Thy quay nhìn xem cô “Ta nói ta không phải là Đào Anh Thy, muốn ta nói mấy lần nữa?”
“Thật xinh lỗi, tôi không phải cố ý đến làm phiền cô, mặc dù ngài Hải Minh thả tôi ra nhưng ở đây lại không có chổ nào tiếp nhận tôi …”
Đế Anh Thy nghe là hiểu, Tư Hải Minh không tiếp tục bắt cô thế nhưng lại không để cho nàng sống sót tại kinh đô. Không có việc làm sẽ không có tiền thì sẽ chết đói
Không nghĩ rằng Tư Hải Minh rất độc ác, dù sao thì cũng đã từng có quan hệ thân mật với cô gái ấy
“Ý của cô là muốn ta lại giúp cô nói chuyện với anh?” Đế Anh Thy hỏi cô, nhưng thật sự là đang khẳng định
“Thật xin lỗi, tôi thật sự là không còn cách nào khác, cha mẹ tôi đều ở đây, tôi không thể ngay cả bản thân cũng không nuôi sống nổi, vậy thì tôi đã phụ công nuôi dưỡng của cha mẹ rồi sao, sau này có công việc rồi tôi nhất định sẽ không làm phiền cô nữa, xin hãy giúp tôi!
Đế Anh Thy cũng không ngờ cô ta lại xuất hiện, gọi nàng cái gì mà là Đào tiểu thư, làm cho nàng cảm thấy rất phiền. Hướng ánh mắt đến vệ sĩ “các ngươi nói một tiếng với Tư Hải Minh đi!, chúng ta đi” Nói bên cạnh Kiều Như An
Kiều Như An mắt nhìn theo Phương Như, cảm thấy cô gái này có gì đó kì lạ
Cô gái này có liên quan gì đến ngài Hải Minh sao? Tại sao ngài ấy lại nhắm vào cô gái này? Cô ta còn gọi Đế Anh Thy là “Đào tiểu thư…
Cái này khiến cho cô suy nghĩ chưa thông lắm…
Không bao lâu Tư Hải Minh đến
Kiều Như An nhìn thấy Tư Hải Minh, ánh mắt vui sướng, chính là người mà cô thích, cuối cùng cũng đã nhìn thấy anh…
Nhìn thấy anh đang đi đến hướng mình, nhịp tim như muốn ngừng đập
Tư Hải Minh đi đến Đế Anh Thy trước mặt, nhìn xuống, trong ánh mắt của anh tất cả đều là Đế Anh Thy, bên cạnh là Kiều Như An xem như không tồn tại
“Đi đón con!” Tư Hải Minh giọng âm trầm thấp đủ để nàng nghe
“Đi đón sớm sao?” Đế Anh Thy hỏi
“Ừm”
Đế Anh Thy quay đầu nhìn về phía Kiều Anh An có chút ngại
Kiều Như An lập tức nói “Anh Thy tôi đã đi lâu rồi nên có chút hơi mệt, tôi muốn về khách sạn nghỉ ngơi”
“Cô ở khách sạn nào?” Đế Anh Thy hỏi “Đến lúc đó tôi có thể đến tìm cô chơi”
“Khách sạn Hoàn Vũ” Nói xong Kiều Như An liền quay đầu đi, lập tức
Đến khi cô quay đầu lại từ Tư Hải Minh cùng Đế Anh Thy đã lên xe. Đế Anh Thy lúc lên xe đều có Tư Hải Minh che chở bảo vệ, sợ đầu nàng bị đụng
Trên người cô mặc là bộ đồ mà Đế Anh Thy chọn nhưng mà ngài Hải Minh một chút cũng không thèm nhìn…
Đứng ở bên cạnh Đế Anh Thy, cô liền không đáng để chú ý sao…
Trong đầu chợt xuất hiện hình ảnh cô gái kia
Thế nàng cô dọc lại con đường lúc nãy, đi tìm cô gái ấy
Tìm khắp nơi mệt nhừ mới thấy cô ta, cô đang đứng ở ngã tư gọi điện thoại, có vẻ như đang nói chuyện với người nhà
Kiều Như An đứng cách đó không xa nhìn xem, chờ gọi điện xong thì tiếp tục bước đi, cô liền đi theo phía sau, muốn xem cô ta đang ở đâu
Đến trạm xe lửa, có một con hẻm nhỏ rẻ vào khu chung cư xuống cấp, vào cổng cũng không có bảo vệ chặn lại điều đó chứng minh khu chung cư này không nghiêm
Đi theo sát Phương Như tiến vào nơi để xe, đóng cửa lại, không có cửa sổ, cho nên không nhìn thấy bên trong có ánh sáng
Cô ta ở chổ này?
Cô thật sự muốn biết mối quan hệ của cô ta và Đế Anh Thy
Nếu như cô đến cửa hỏi thì sẽ lộ ra cô theo dõi sao?
Phương Như không ở chung với cha mẹ, lại ở một gốc nhỏ nơi cầu thang, một tháng mấy trăm ngàn đóng tiền nơi ở, nếu không có việc làm thì sẽ bị đuổi đi
Cô cũng có thể ở chung với cha mẹ thế nhưng cô sĩ diện, cha mẹ chắc chắn sẽ hỏi về công việc của cô, nếu muốn trở về thì phải tìm được công việc tốt