Edit By Trà Nữ Lê
Bên cạnh là Bảo Vỹ giơ cả hai tay lên reo hò cổ vũ
Bảo Hân ngồi trên đùi của mẹ, hai tay nắm lấy bím tóc nhìn Bảo Nam lái xe
Bảo My ngồi ở giữa ba, chân cởi giày, đôi chân ngắn cũn mũm mĩm rất là đáng yêu
Bảo An thì đứng, trên tay còn cầm chocolate hạnh nhân, một viên thì đưa vào miệng Đế Anh Thy bảo “Mẹ ăn đi!”
Đế Anh Thy cười hả miệng, Bảo An đưa hạnh nhân đút vào trong miệng nàng
“Ừm ngon thật!”
Bảo An vui vẻ cực kì, bản thân cũng ăn một viên
Đế Anh Thy bị chọc cười, vừa rồi cơm tối đã ăn rất là no vậy mà giờ vẫn còn ăn vặt thêm nữa, hèn chi cái mặt tròn tròn mũm mĩm rất là muốn nựng
Tư Hải Minh đưa tay nhéo nhéo mặt mũm mĩm của Bảo An
“Ba?” Bảo An quay mặt lại, vẻ mặt thành thật, giống như là Ba đang tìm mình có việc gì
Đế Anh Thy cười sảng khoái, nàng cũng đưa tay đi nhéo nhéo một bên khác
“Mẹ…” Bảo An khuôn mặt ngu ngơ không hiểu chuyện gì
“Mẹ ơi, nhìn con đây này!” Bảo Nam lái một tay, một tay thì quơ quơ bên này gọi mẹ
Đế Anh Thy cười với con và phất phất tay ra hiệu mình đang xem
Bọn trẻ thật sự rất là năng động đáng yêu, làm cho nàng càng chơi càng vui cực kì
Tư Hải Minh ánh mắt am hiểu sâu sắc rơi vào khuôn mặt của Đế Anh Thy, rất là cưng chiều
Con cái là gì chứ, trong mắt của anh tất cả đều là hình ảnh của Đế Anh Thy
Lúc này, điện thoại trên người của anh vang lên
Lấy điện thoại ra, cầm trên tay, mắt nhìn vào màn hình, nghen “Có việc?”
“Bọn trẻ đâu?” Tư Lệnh Sơn hỏi
“Đang ở đây”
“Đào Anh Thy cũng ở đó?”
Tư Hải Minh nắm tay của Đế Anh Thy “Anh đi nghe điện thoại”
“Ừm”
Tư Hải Minh ra đến bên ngoài nhắc nhở “Em ấy là Đế Anh Thy”
Tư Lệnh Sơn cảm thấy áy náy cười nói “Do Ba quen miệng, Đế Anh Thy sẽ ở biệt thự Minh Uyển bao lâu?”
“Không rõ lắm”
Tư Hải Minh nói như thế, Tư Lệnh Sơn cũng hiểu dù sao thì Đế Anh Thy là người của nhà họ Đế, tạm thời đây không phải là nhà của nàng
“Hải Minh, Anh Thy không chết con phải cố gắng đối xử thật tốt, không thể như trước kia được, hiểu không? Đế gia bên kia không nói tiếng nào là bởi vì Đế Anh Thy là em gái của bọn chúng. Chỉ cần con thật tình tốt với Anh Thy thì nhà họ Đế sẽ nhìn lại mà tiếp nhận con” Tư Lệnh Sơn rất lo lắng, sợ con của mình lại giống như trước kia
“Trong lòng tôi rõ” Tư Hải Minh mắt đen trầm xuống
“Không còn gì nữa, ba cúp máy”
Kết thúc trò chuyện Tư Hải Minh đứng yên không động tĩnh
Ba năm trước, lúc Đào Anh Thy mất anh đã không còn tinh thần để chăm sóc con cái nên Tư Lệnh Sơn đã đưa bọn trẻ về nhà mình mà chăm sóc
Mặc dù quan hệ cha con của anh không còn lạnh lùng như xưa nhưng vẫn gặp nhau để cùng giải quyết những vấn đề chung này
Thật sự sau khi nghe đoạn ghi âm của Đào Anh Thy để lại trong lòng anh liền không còn hận, càng để ý là Đào Anh Thy…
“Có chuyện gì vậy?”
“Thế nào rồi?”
“Làm sao đây?”
Trong đại sảnh truyền đến âm thanh kinh hoàng, Tư Hải Minh toàn thân chấn động, Bảo Nam lái xe bị té rồi? Cấp tốc phi thật nhanh vào đại sảnh
Đi vào anh liền thấy hình ảnh Đế Anh Thy đang quỳ xổm phía sau Bảo An, một tay để ở phần bụng, một tay vỗ vỗ lung, sốc 3 lần…
“Khục!” Từ miệng của Bảo An rơi ra vật màu nâu, chính là viên hạnh nhân socolate mà vừa rồi mới ăn, bị kẹt ở cổ họng. Bảo An thở mạnh sau đó khóc lớn
Đế Anh Thy ôm con, nhẹ nhàng vỗ lung của con “Không sao, không sao nữa rồi…”
Người hầu đứng bên bị cạnh dọa phát run