Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 1005: Cô ấy là người quan trọng nhất của tôi




Một kẻ khôn khéo như Chương Vĩ sao có thể không hiểu ánh mắt kia.

“Đây là ông chủ của chúng tôi, ngài Kim”

Chương Vĩ nói: “Thật ra là tôi đến cùng với ngài Kim, vừa rồi ngài ấy có việc, cho nên tôi đến trước, mong ông chủ Tân bỏ qua cho”

Tân Hành Chỉ đứng dậy, nhìn người đàn ông đang đi đến, khí thế rất mạnh, cho dù anh ta đã sớm quen bị ba người anh trai chèn ép, nhưng mà người đàn ông này, vẫn khiến anh †a cảm nhận được sự nguy hiểm nồng đậm Hơn nữa anh đi xuyên qua từ vườn nho, tạo cho người ta một cảm giác khó mà phòng bị “Ngài Kim, vị này chính là chủ vườn nho, ông chủ Tân” Chương Vĩ giới thiệu.

Tư Hải Minh đứng im, thâm sâu khó lường mà nhìn Tân Hành Chỉ.

Bản thân tự biết vị này là khách hàng lớn của trang viên của mình, Tân Hành Chỉ sao dám tiếp đón không chu đáo, tiến lên vươn tay: “Xin chào ngài Kim, tôi là Tân Hành Chỉ, vô cùng hân hạnh được gặp ngài”

Tư Hải Minh ung dung thản nhiên bắt tay với anh ta, giọng nói khàn khàn có vẻ như đang đè nén lại: “Ông chủ Tân khách sáo rồi.”

“Ngài Kim, mời ngồi” Tân Hành Chi quan tâm.

Sau khi Tư Hải Minh ngồi xuống xong thì Tân Hành Chỉ mới ngồi xuống.

Giờ phút này Chương Vĩ nhìn sắc mặt mà nói chuyện.

Lúc ngài Hải Minh nhìn thấy mặt của Tân Hành Chi, không có bất cứ thay đổi gì. Anh ta không tin là ngài Hải Minh sẽ không nhớ ra gương mặt đã nhìn thấy trong camera ở quán bar này, nhưng cũng không nghi ngờ lòng dạ thâm sâu và tư duy phức tạp, gặp nguy không loạn của ngài Hải Minh.

“Đây là rượu tôi mới chưng cất, ngài Kim nếm thử một chút xem” Tân Hành Chi rót rượu vào trong ly rồi đưa đến.

Tư Hải Minh nhận lấy, đặt ly rượu dưới mũi ngửi ngửi, nói: “Ông chủ Tân sống một mình sao?” Bây giờ làm sao mà tâm tư của anh còn đặt vào rượu được, tất cả trong đầu đều là bóng dáng mảnh khảnh kia.

Rốt cuộc cô là ai?

“Đúng vậy, vẫn luôn ở một mình” Tân Hành Chỉ nói “Nhưng mà vừa rồi ở trong vườn nho tôi có đụng phải một cô gái mặc váy dài màu ngó sen, không phải là người nhà của anh sao?”

Tư Hải Minh giả bộ như đang nói chuyện phiếm mà hỏi.

Trong lòng của Chương Vĩ đang ngồi bên cạnh kinh ngạc không thôi, cô gái sao? Là cô gái cùng xuất hiện ở quán bar với Tân Hành Chi sao?

Đương nhiên Tân Hành Chỉ biết cô gái đó là ai, không ngờ ngài Hải Minh lại gặp được trước một bước.

Anh ta không có trả lời vấn đề của anh, mà ấy náy nói: “Tính tình cô ấy tương đối hấp tấp, không có mạo phạm gì đến ngài chứ?”

“Có” Tư Hải Minh thẳng thắn.

Tân Hành Chỉ sững sờ. Không phải người bình thường sẽ nói ‘Không cớ sao? Hơn nữa Đế Anh Thy không phải là loại người lỗ mãng kia, cho dù có nhìn thấy người lạ thì…

“Ông chủ Tân hiểu lầm rồi, chính xác mà nói, là tôi mạo phạm cô ấy. Muốn nói lời xin lỗi với cô ấy, nhưng vừa xoay người đã không thấy bóng dáng cô ấy đâu” Tư Hải Minh nói.

Chương Vĩ vội nói: “Ngài Kim nhà chúng tôi chính là như vậy, thái độ đối xử với mọi người trước nay đều rất tốt, cho nên nếu như đó là người nhà của ông chủ Tân, hay là bảo cô ấy ra đây một chút, để ngài Kim tự mình xin lỗi có được không? Để tránh ảnh hưởng đến tâm trạng hợp tác”

“Thật không dám giấu giếm, cô ấy là người quan trọng nhất của tôi, tôi nhìn cô ấy lớn lên từ nhỏ. Là em gái ruột của chủ nhân đảo Trân Châu này” Tần Hành Chi nói.

Hai cái tin tức, một là cô gái lớn lên có.

khuôn mặt giống Đào Anh Thy như đúc là em gái ruột của chủ nhân đảo Trân Châu; một cái nữa là cô gái này lớn lên trên đảo từ nhỏ, không có bất cứ quan hệ gì với Đào Anh Thy.

“Hai người cứ thưởng thức rượu trước, tôi đi gọi điện thoại” Tân Hành Chỉ đứng dậy, đi đến chỗ xa để gọi điện thoại Khí lạnh trên người của Tư Hải Minh hoàn hoàn toàn toàn bộc phát ra bốn phía, Chương Vĩ ở bên cạnh thiếu một chút nữa chịu không nổi rồi. Anh ta cũng lo lẳng một khi ngài Hải Minh mất khống chế sẽ bóp nát cái ly trên tay mất.

“Ngài Hải Minh, ngài đã gặp được Đào… Cô gái kia rồi sao?” Chương Vĩ sửa lại.

“Trên bụng cô ấy không có vết sẹo do sinh con để lại” Mắt đen của Tư Hải Minh sâu thẩm như mắt chim ưng, giọng nói kìm nén.