Có thể là bởi vì sinh ra tại một khu phố đèn mờ, mẹ làm nghề đặc biệt khiến cho hắn có một loại phức cảm tự ti không nói nên lời.
Ất quân và A quân quen nhau, chủ yếu là do Giáp quân.
Đại khái là hồi lớp tám, có một buổi tan học, có một người phụ nữ, có lẽ là từng có tranh chấp với mẹ của Ất quân, kiếm cớ chặn đường Ất quân, nói cái gì mà mẹ của Ất quân cướp khách của mụ, còn vài câu nói rất khó nghe nữa.
Khi đó Giáp quân trùng hợp đi tới, cười hì hì nói: Chị gái, chị một đêm bao nhiêu tiền?
Ất quân vẫn đang muốn chạy, Giáp quân lại giữ tay không cho hắn động đậy.
Nữ phụ: Chị quý lắm đó nha, bé cưng, em có trả nổi không?
Giáp quân: Đương nhiên rồi, nhưng mà quan trọng là, chị gái, bao cả đêm rồi, thật sự là làm gì cũng được sao?
Nữ phụ: Đúng vậy đó cưng
Giáp quân: A, vậy đêm nay chị giúp em xếp hàng mua vé tàu đi, bọn em sắp nghỉ đông rồi, dạo này đúng thời kì cao điểm của Xuân Vận (tên một tuyến xe lửa của Trung Quốc, chỉ hoạt động vào dịp năm mới), chờ chị mua được rồi, em mang đi bán làm vé chợ đen.
.