Syorin cố gắng đứng vững trên đôi chân của mình, điều đáng lẽ phải là dễ dàng với một Saigan như cô, nhưng hiện giờ, tâm trí lại chẳng thể tập trung mà có thể giữ được thăng bằng nữa.
Chỉ còn hình ảnh đau thương của Mira bủa vây lấy mọi dòng suy nghĩ của Syorin—
-"Mira.."
Cô ôm mặt, cố gắng giữ được bình tĩnh, tình thế hiện tại rất nguy cấp—
Đã nói rằng sẽ cứu lấy Mira, nhưng lại để vuột mất cô ấy, một cảm giác tội lỗi ngập tràn tâm trí của Syorin—
-"Tôi tới ngay đây!"— Satoru vừa tránh vừa phản đòn của Reina.
Khí tức của ả ngày một thay đổi rõ rệt, hành động cũng trở nên khác biệt, giống như kẻ không sợ cái chết, cứ vậy mà đâm đầu tấn công–
-"Rác rưởi!"— cậu nã thẳng vào bụng Reina, một tay nắm lấy đầu ả, tay còn lại đâm thẳng vào lồng ngực.
-"Chỉ vậy thì không giết được ta đâu."— khoé môi nhếch lên thật dài, đôi mắt đỏ rực của ả trở nên mất trí.
-"Phải, ta cũng không định giết ngươi chỉ trong một đòn."
Dứt lời Satoru há miệng, để lộ hàm răng sắc bén, cặp sừng của cậu dường như to hơn, cơ thể dần biến đổi rõ rệt.
Để có thể khiến cả tội đồ quỳ gối, để có thể tuỳ tiện sử dụng chức danh của chúng, để có thể trở thành Satan như hiện giờ, chính cậu, chính Satoru này —
-"AAAAAAAAA!!!!!!"
Đã ăn thịt biết bao quỷ dữ trên đời, để trở thành một Satan toàn diện!
-"So với một Vampire như ngươi thì cũng không đến nỗi tệ."— cậu mỉa mai, khi hàm răng đang nghiền nát thứ mình vừa cắn xé.
Ném cơ thể Reina xuống, độc dược từ răng năng cậu sẽ ăn mòn cơ thể ả sớm thôi.
Reina ôm lấy cổ mình, ả gào lên yếu ớt, như một con mồi sắp kết thúc cuộc sống của mình, nhưng khoé môi ấy dần nhếch lên, ả cười thầm, báo hiệu cho một điềm xấu—
-"Tốt lắm!!"— Lacel vỗ tay, hắn cười điên dại, như thể điều hắn muốn xảy ra, đã xảy ra rồi vậy.
-"Ả sẽ chẳng thể tàn tạ như vậy nếu ta xuống tay đâu!"
Giờ chỉ cần Dung hợp Reina với bè lũ của ả, cùng sự hợp sức của Asmodeus, hắn sẽ nghiền nát Dương giới!
Còn gì tuyệt vời hơn khi có thể thâu tóm sự sống và cái chết, hắn sẽ đứng trên mọi quy luật của tự nhiên, tất thảy nhân loại sẽ quỳ gối trước hắn—
-"Phải rồi, tất cả đều do ngươi thống trị."
Asmodeus ma mị mân mê gò má của Lacel, ả đặt lên nơi ấy một nụ hôn, dường như điều ấy không còn khiến hắn bận tâm, ngược lại cảm thấy cần phải hành động thật nhanh, để lật đổ Satoru, chiếm lấy chức danh Satoru, rồi có thể thâu tóm cả 7 Đại tội, trở thành bản thể chính—
-"Phải rồi, ngươi sẽ trở thành Satan."
-"Ta sẽ trở thành Satan!"
Lacel lớn giọng tuyên bố, hắn đánh lạc hướng Satoru khi tung đòn tấn công Syorin, như đã dự đoán, con nhãi ấy chẳng hề chú ý, nó không tránh đòn của Lacel, khiến Satoru vội vã tạo màn chắn bảo vệ cho cô.
Syorin bị sự va chạm từ sự tấn công của Lacel và lá chắn của Satoru làm cho giật thót, cô vội quệt nước mắt.
Cô phải giành lại Mira, phải cứu lấy Kotaro, sau gáy lại dấy lên cơn nóng rát, càng khiến Syorin trở nên tỉnh táo hơn.
Những sợi chỉ trắng đang lan dần ra cánh tay của cô, sau lưng bỗng cảm thấy một sự ấm áp, có thứ gì đang nhô lên, khi chạm tới, một đôi cánh được dệt nên bởi những sợi chỉ trắng, lúc cứng cáp, lúc mềm mại, ngón tay có thể luồn qua dễ dàng, nhưng không thể kéo đứt—
-" Synths? "
Cơn đau rát dần biến mất, cảm giác bị dồn nén sau gáy của Syorin bấy lâu nay được bùng nổ, như giọt nước tràn ly, Synths như đang lan toả khắp cơ thể Syorin, phát lên ánh dáng dịu nhẹ, như lần trước, khi cô sử dụng để chữa lành cho Satoru!
-"Chạy đi Syorin!"— Satoru gọi tên cô, hô thật lớn.
-"Satoru, tôi sẽ không chạy trốn nữa!"
Cô gào lên, giơ tay đấm vỡ lá chắn của cậu, trừng mắt tìm Lacel, rồi phi thẳng tới hắn trên những đường băng cao lớn do cô tạo nên, với tốc độ biến đổi nhanh rõ rệt, chẳng mấy chốc đã rút ngắn khoảng cách giữa Syorin và Lacel.
Càng tới gần, cô càng ngửi được một thứ mùi lạ, ngày một nồng, toả ra từ Asmodeus, và nhạt dần nơi Lacel. Đôi mắt của hắn không còn như trước, chúng mờ dần, trông như bị kiểm soát—
Nhờ vào Synths mọi xúc cảm xung quanh Syorin được cô cảm nhận ngày một rõ, đây phải chăng là sự đồng cảm? Đây chính là sức mạnh thật sự của Synths?
-"Chết tiệt!"
Lacel né tránh cú đấm của Syorin, Asmodeus vì là một thực thể không cố định, nên ả có thể thoắt ẩn thoắt hiện, nhưng cũng không quên hỗ trợ cho Lacel, Satoru đã bắt đầu đuổi theo họ rồi.
-"Hãy cẩn thận với năng lực của con bé."
Asmodeus dường như nhận thức được sự nguy hiểm của ánh sáng ấy, ả thấy Syorin không đơn giản là một Saigan bình thường—
-"Làm đi."
Asmodeus khẽ thì thầm bên tai hắn, giọng của ả như thôi thúc Lacel, hắn lấy chiếc lọ, đổ lên thanh gươm được những chiếc lông vũ kết thành, khi chất lỏng được hấp thụ.
-"Tên khốn!!"
Khi thấy chiếc lọ bị đổ xuống, Syorin sững lại, cô lại cảm thấy bản thân thật vô dụng, giờ thì cứu họ kiểu gì chứ? Cô phải làm sao đây!?
-"Thật đáng thương, ngươi nghĩ mình sẽ cứu được chúng ư? Khi đã bị hấp thụ vào chiếc lọ này, dù có là Quỷ cấp cao cũng chẳng thể thoát ra được! Huống chi lại bị Dung hợp với thanh gươm này rồi, ngươi làm được gì đây?"
Asmodeus liếc tới Syorin cùng đôi mắt khiêu khích.
Dù sao thì con bé ấy cũng chẳng làm hại được ả, hiện giờ ả chỉ là một bản thể tượng trưng, không thể bị phá huỷ—
-"Câm miệng lại."
Syorin cắn môi, trong lòng dấy lên nỗi bất an, có phải cô đã không thể cứu được Mira không?
Những sợi chỉ trắng từ đôi cánh bỗng phân ra thành sợi dây thật dài, nhanh như cắt, quấn chặt lấy cổ Asmodeus, khiến ả rơi vào thế bất lợi.
Không thể cắt đứt, không thể nào, ả vặn vẹo cơ thể, mãi cũng không thể khiến sợi dây lỏng ra, ngược lại, nó càng siết chặt hơn.
Đây là con nhãi ôm mặt khóc ban nãy sao? Khoé mắt Asmodeus bỗng giật cái nhẹ, như cảm nhận được một điềm xấu sắp bủa vây lấy ả.
Biết chắc không thể cứ vậy mà bị tiêu diệt, nhưng ả thấy được sát khí từ Syorin, nếu cứ vậy, ả sẽ chẳng thể thực hiện được mục đích của mình, cô chuyển hướng qua tấn công Asmodeus, trực giác mách bảo rằng ả chính là gốc rễ của mọi rắc rối này. Nếu giải quyết được, tất cả sẽ bình yên.
Mira sẽ không thể quay lại nữa sao? Tất cả sẽ kết thúc như vậy ư? Một cái kết thật bẽ bàng như vậy, sao cô có thể chấp nhận được?
Những mạng sống đã ra đi vô ích, liệu họ có yên ổn mà nhắm mắt như vậy? Mira hiền lành, Kotaro lạc lối, họ sẽ chẳng thể biết ý nghĩa của cuộc đời này, nếu cứ vậy mà chết đi—
Báo thù—
Lacel ngăn chặn mọi hành động của Syorin, phải giữ cho Asmodeus trên Dương giới, bản thể này của ả, nếu bị phá huỷ, sẽ mất thêm thời gian để đưa ả trở lại, và chẳng có gì đảm bảo hắn sẽ không bị hấp thụ lại vào Satoru đâu chứ! Rồi kế hoạch sẽ đổ bể, và hắn sẽ mất đi tự do của mình.
-"Ngươi đang bị kiểm soát!"
-"Tầm bậy!!"
Lacel nắm chặt lấy cổ tay của Syorin, tay còn lại trực bóp lấy cổ cô.
-"Vô lễ."
Bàn tay trực xé nát cổ họng của Syorin, bỗng rơi xuống đất, cô có thể nghe thấy tiếng không khí bị cắt đứt—
Tay còn lại của Lacel cũng bị kết cục như vậy, nhưng vẫn còn nắm chặt cổ tay của Syorin..rồi chậm rãi tan thành tro bụi—
Satoru đã tới kịp thời, kéo Syorin ra khỏi vùng nguy hiểm.
-"Tch!"
Lacel nhau mày, đôi tay đã được phục hồi nhanh chóng, Asmodeus cũng thoát ra được sợi dây ấy, có vẻ thời gian giam giữ của Synths chưa được lâu, Syorin siết chặt tay..
-"Giá như tôi mạnh mẽ hơn."
-"Giá như cậu đừng liều lĩnh như vậy."
-"Nhưng..."
Cô day dứt nhìn cậu, với sự mất mát mà mình vừa trải qua, trong cô có chút kích động!
-"Hãy biết nhờ người khác làm hộ đi chứ."
Satoru đặt tay lên đầu Syorin, như muốn xoa dịu sự hỗn loạn trong tâm trí cô, như muốn nói rằng dẫu mọi chuyện có rối bời tới đâu, vẫn còn cậu ở bên cạnh để giúp cô giải quyết.
Syorin nắm lấy tay cậu, khẽ mỉm cười, nhưng đôi mắt đầy giận dữ và đau buồn ấy đã nói lên tất cả.
-"Hiểu rồi."- cậu đáp lại ánh mắt ấy.
-"Chưa kết thúc ở đây được!"
Lacel ra hiệu. Asmodeus tới gần Reina đang quằn quoại, ả gầm gừ như thú dữ, tự cào xé gương mặt mình, lồng ngực ả rực lên tia máu đỏ lừ, đôi mắt đân trở nên mất trí, dấu vết nơi bị cắn dần nhuốm màu đen, lan toả nhanh chóng.
-"Quả là một kiệt tác, Satan-sama~, tại sao Ngài không bao giờ làm như vậy với em?"
Asmodeus giả buồn bã, giận hờn giữ lấy gương mặt đầy đau đớn của Reina, liếc mắt về phía Satoru. Nhưng một lời cậu cũng không thèm đoái hoài tới.
Chắc chắn Syorin sẽ không chịu nghe lời mà chạy thoát khỏi nơi này, chẳng còn cách nào khác ngoài đối mặt trực tiếp với chúng, và bảo vệ cô cùng một lúc.
Tới lúc này, Satoru đã nhận ra, Reina không phải là một Vampire—
Mà ả là một Saigan.
Khí tức ấy ngày một rõ rệt, Syorin dường như cũng nhận ra sự thay đổi này. Cô không rời mắt khỏi Reina, với sự hận thù của mình.
-"Ả là con mồi của tôi."
Syorin gằn giọng, như cảnh báo cậu đừng can thiệp vào chuyện của mình.
-"Có vẻ như cậu không cần được bảo vệ nữa nhỉ?"
-"Tôi mạnh lắm đấy, rồi cậu sẽ biết thôi."— cô đắc ý
Chuyện đó cậu còn không rõ sao? Người bị cô hành nhiều nhất là cậu chứ ai?
Asnodeus hấp thụ hết chất độc từ vết cắn của Satoru, Reina trở lại bình thường, nhưng dường như tâm trí của ả đã trở nên hỗn loạn.
Ả mỉm cười, đôi mắt của Saigan ấy, nhắm thẳng tới Syorin. Như một lời thông báo, kẻ tàn bạo mà Syorin từng khiếp sợ, đã trở lại rồi.
-"Thật tuyệt vời khi được giải thoát, còn nhớ ta chứ? Đứa con lai tạp kia?"
Syorin rùng mình, giọng nói này—
Đây là giọng nói quen thuộc nhất, đã khắc ghi trong tâm trí cô, vừa là của Reina, vừa không phải của ả!
Chết tiệt—
-"Phần việc của ta đã xong~"
Asmodeus vỗ tay, đôi mắt ả, ngay tắp lự, nhắm tới trái tim của Reina, đưa tay đâm một nhát, lợi dụng lúc ả bất động, Asmodeus chặt bay đầu ả, tất cả chỉ xảy ra trong 3 giây.
-"Tốt lắm."— Lacel ngạo mạn siết chặt tay, hắn đang tưởng tượng tới viễn cảnh khi trở thành kẻ thốn trị cả hai thế giới này.
Cướp đoạt những gì Satoru có được, kể cả con bé Saigan kia, nếu thứ lai tạp ấy chết đi, không biết Satoru sẽ nhụt chí đến nhường nào?
Sau khi chạm trán với Reina, hắn đã biết ả là Saigan, lợi dụng được Demi của Reina sẽ cho hắn thêm sức mạnh, để vùi dập Satoru một cách hoàn hảo nhất!
Nhưng nụ cười củ hắn bị dập tắt
Khi Reina vẫn còn sống—
-"Ôi, các ngươi thật tệ."
Tiếng nói vang lên từ cái đầu bị chặt xuống, đôi mắt bán Vampire mở to, màu tím mận sắc sảo và màu đỏ rực tàn bạo, đôi môi ấy nhếch lên đầy kiêu ngạo.
-"Ta luôn tỉnh táo để đàm phán với các ngươi mà."
-"Mày lừa tao!" — Asmodeus tức giận.
Ả không thể rút tay ra khỏi lồng ngực của Reina, cũng chẳng thấy được quả tim nào hết. Tại sao Reina vẫn còn sống được?
Rồi ả nhìn trên tay của Reina, một quả tim đang nằm yên vị ở đó, những mạch máu đang gắn liền với da thịt, nơi Asmodeus đâm thủng, dần tự liền lại, giữ chặt lấy bàn tay ả, ngày một chặt hơn.
Nhận ra mình đang bị hấp thụ, Asmodeus vội vã chặt đứt bàn tay của mình, trong đầu ả dấy lên bao hoang mang—
-"Chó tự chặt đuôi sao? Lần đầu ta thấy đó."
Cơ thể không đầu của Reina tự động nhặt chiếc đầu lên, vặn một vòng cho tới khi da thịt liền lại.
-"Các ngươi cũng lừa ta đấy thôi? Muốn hấp thụ cả Saigan ta đây, thấy dễ vậy sao?"
Sát khí của Reina đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, không chừng đã có thể sáng ngang với Lacel và Asmodeus, Lacel ngày một phẫn nộ, Asmodeus sau khi tái tạo một bàn tay mới, ả nhận ra kế hoạch của mình đang chệch hướng.
-"Con đàn bà ngu ngốc, ngay từ đầu, các ngươi đã làm theo kế hoạch của ta rồi. Để các ngươi biết đến sự tồn tại của ta, mở giao kèo, khiến con mồi của ta phải tự dâng mình tới đây, một lũ ngu xuẩn!"
Tiếng cười của ả như đâm sâu vào cái tôi của Asmodeus, ả đã bị dắt mũi sao? Reina đã tận dụng thời cơ bấy lâu nay?
-"Thật thất lễ, ta sẽ giới thiệu lại bản thân mình."
Reina nhồi nhét trái tim vào lồng ngực, nhẹ nhàng nhún chân, như một quý cô.
-"Một Demi, tên Luna Envalia, chưa từng 'ngủ đông' một lúc nào trong cuộc đời của Reina."
Asmodeus bị đẩy vào thế bí—
Liền mở ra một thoả thuận, nếu Reina trở thành kẻ thù của ả, cộng thêm Satoru và con nhãi Saigan, ả sẽ hoàn toàn mất đi địa vị của mình, sẽ bị khai trừ và một Asmodeus mới sẽ được sinh ra, sự tồn tại của ả, sẽ bị Satoru xoá sổ ngay lập tức—
-"Mục tiêu của ngươi là con bé kia phải không? Ta sẽ mang nó tới cho ngươi, bù lại, hãy coi chuyện vừa xảy ra, là hoà đi!"
-"Lanh lợi đấy, tốt thôi. Dẫu sao, ta cũng chỉ cần cái mạng của Syorin."
Luna, với dáng vẻ của Reina, chỉ tay về Syorin, như một lời thông báo, hôm nay, ngay tại đây, ả sẽ giết chết cô.
-"Thảm hại."— Satoru bước lên phía trước, nấp đi hình bóng của Syorin.
-"Đừng tự kiêu như vậy chứ, cựu Satan."— Lacel dành lấy thế chủ động, cơ