Một Ngày Dài Bằng Ba Thu

Chương 52: Người đàn ông của cô ấy




"Em muốn chụp ảnh cưới ở đâu?"

Hứa Gia Ninh tay cầm lái, dò hỏi ý kiến của Lương Thu Thu.

Đợi hồi lâu cũng không thấy cô trả lời, anh nhanh chóng liếc mắt nhìn Lương Thu Thu đang ngồi ở ghế phụ, phát hiện Lương Thu Thu nhìn hạ thể của anh mà phát ngốc, trong lòng cảm thấy kinh ngạc.

"Thu Thu?" Anh gọi tên cô.

"Hả? Vừa rồi anh nói chuyện với tôi sao?" Lương Thu Thu như vừa tỉnh mộng, vội vàng dời ánh mắt đến mặt anh.

Hứa Gia Ninh trầm mặc vài giây, "Hôm nay em hơi lạ."

"Thật không? Chắc là do tối hôm qua tôi ngủ không ngon, nên hôm nay không có tinh thần." Lương Thu Thu chột dạ biện hộ.

"Không có tinh thần sao..."

Ngữ khí mang ý vị thâm trường, Lương Thu Thu giả vờ nghe không hiểu, đầu tựa vào cửa sổ xe, đến cửa hàng váy cưới cũng đã mười phút sau.

Đỗ xe xong, hai người xuống xe, Hứa Gia Ninh vươn tay muốn đỡ cô, Lương Thu Thu không hiểu ý anh, thầm nghĩ một chút, à, hiểu rồi.

Lục tìm trong túi xách của mình một lúc, cô lấy ra một bịch khăn giấy, đưa cho Hứa Gia Ninh, hào phóng nói: "Không cần tiết kiệm, tôi vẫn còn."

"..."

Thấy Hứa Gia Ninh không có ý định cầm khăn giấy của mình, cô buồn bực nói: "Tại sao lại không lấy, hãng này dùng không tốt sao?"

"Lương Thu Thu!"

Anh đưa tay kéo tay cô, mười ngón giao nhau, đi về phía trước.

Lương Thu Thu bị kéo mạnh mẽ kéo đi vẫn ngốc ngốc mà chớp mắt, tay anh cực kì ấm áp, nhiệt độ cơ thể của anh truyền đến tay cô, cảm giác khác lạ dâng lên trong lòng, cô cúi đầu hoảng hốt nhìn mười ngón tay hai người nắm lấy, lại nhớ đến một câu đã viết trong quyển nhật ký.

[ Tôi muốn cùng J mười ngón tay nắm chặt, cùng nhau đi trên thảm đỏ, để mọi người chứng kiến tình yêu của chúng tôi, ăn mừng vì tình yêu này ]

Đây là tâm nguyện mà cô đã viết trong nhật ký.

Nghe có vẻ ngốc, lại hão huyền, vậy mà bây giờ lại có thể được thực hiện?

"Cô Lương, xin hỏi cô muốn lựa kiểu váy cưới thế nào?"

Lương Thu Thu vẫn còn chìm đắm cảm xúc trong quyển nhật ký, bất tri bất giác phát hiện mình đã đi vào trong tiệm, được nhân viên trong cửa hàng nhiệt tình giới thiệu.

Lương Thu Thu ngẩng đầu nhìn Hứa Gia Ninh, phát hiện ánh mắt anh đang dừng ở từng hàng váy cưới trắng tinh trong tiệm, môi vẫn mang nụ cười như có như không.

Thoạt nhìn còn rất vui vẻ.

"Cô Lương?"

"Để Hứa... Chồng tôi chọn." Kêu cả họ lẫn tên người cùng chụp ảnh cưới với mình nghe khá kì lạ, thế nên cô nhanh chóng sửa lại cách gọi.

"Được rồi, Hứa tiên sinh, xin hỏi..."

"Thu Thu, vừa rồi em nói cái gì?"

Hứa gia Ninh vốn đang xem váy cưới đột nhiên quay đầu, gắt gao nhìn chằm chằm cô, trong mắt kích động rõ như ban ngày.

Lương Thu Thu khó hiểu nhướng mày: "Để anh chọn quần áo?"

"Thu Thu, vừa rồi em gọi anh là chồng em."

Hứa Gia Ninh nói xong lại nở nụ cười, anh cười đến xán lạn, hoàn toàn khác với sự dịu dàng ngày thường, nụ cười này phát ra từ nội tâm, không thể khống chế được.

Lương Thu Thu không hiểu vì sao chỉ là một xung hô có thể làm anh kích động đến như vậy.

"Không thể nói như vậy sao?" Cô hỏi anh.

Hứa Gia Ninh lắc đầu, sau đó anh lại quay lưng, trầm giọng hỏi: "Toilet ở đâu?"

Nhân viên cửa hàng vốn đang tàng hình sửng sốt một chút, mới lễ phép trả lời anh: "Đi thắng bên trái có thể thấy được, Hứa tiên sinh."

"Được." Anh đi hai bước rồi đứng lại: "Thu Thu, em chọn trước đi, một lát anh lại sang đây." Giọng anh trầm thấp khàn khàn.

Dứt lời, anh bước nhanh rời đi.

Lương Thu Thu nhìn anh sửng sốt, lẩm bẩm nói: "Anh ấy bị sao vậy?"

"Hứa tiên sinh đang vui thôi." Nhân viên cửa hàng cười nhìn cô.

Lương Thu Thu không hiểu, "Vui? Vì sao?" Vừa rồi có chuyện gì xảy ra sao? Sao cô không biết?

Nhân viên cửa hàng nghe vậy liền cười rộ lên, "Bởi vì Lương tiểu thu gọi Hứa tiên sinh là chồng cô."

"Gọi thế sẽ làm anh ấy vui vẻ sao?" Lương Thu Thu hỏi.

"Đương nhiên rồi, xem ra Hứa tiên sinh thật sự yêu Lương tiểu thu đấy." Bằng không anh ấy cũng sẽ không kích động đến mức đi nhà vệ sinh để bình phục cảm xúc.

Lời của tác giả: Đừng thấy anh Hứa của chúng ta có chỗ biến thái mà chê anh ấy, thật ra anh ấy cũng là người nhạy cảm, thấy vợ gọi mình là chồng cô ấy cũng sẽ đi đến nhà vệ sinh khóc, chúc mừng chính mình yêu thầm thành công.