Lò vi sóng vang lên tiếng “ting”, bữa trưa của cô đã hâm xong rồi.
Hầu hết các đồng nghiệp đều ăn mua đồ ăn bên ngoài đến, hoặc đi ra ngoài ăn ở các nhà hàng, chỉ có Hạ Hiểu là ăn cơm hộp. Lúc bình thường, không thể tránh khỏi bị hỏi các vấn đề như mua ở đâu hoặc "cô vậy mà tự mình mang cơm hộp ", có điều chuyện bát quái giới giải trí quá bùng nổ, ngôi sao vi phạm pháp luật chắc chắn không thể nào tiếp tục làm đại diện phát ngôn, điều này có nghĩa là vật liệu cần phải làm lại, cần phải quay lại quảng cáo một lần nữa…
Hạ Hiểu chỉ là một công nhân nho nhỏ, cũng cảm thấy đau đầu như sắp vỡ tung.
May mắn là vẫn có thức ăn ngon để xoa dịu nỗi đau của cô ấy sắp tăng ca của cô.
Ôn Sùng Nguyệt biết rằng cô ấy có yêu cầu về cân nặng của mình, lựa chọn món ăn cho hộp cơm và trái cây đều cân bằng dinh dưỡng. Một phần cá hồi áp chảo với sốt sữa chua thì là sau khi hâm nóng thì có mùi chanh hấp dẫn; ba phần cơm nắm cá ngừ bông cải xanh, sử dụng các loại ngũ cốc, chỉ số đường huyết thấp, bên trong hỗn hợp nhân cá ngừ còn có cà rốt làm tăng sự ngon miệng; bên ngoài rắc tiêu, bọc một lớp bột chiên thành một cuộn thịt heo thơm phức, thành một cuộn thịt lợn thơm, cắn một miếng, bên trong là nước nấu măng tây và ớt chuông thái mỏng.
Chuyện khó chịu là, Tống Triệu Thông vừa gọi mấy cuộc cho Hạ Hiểu hỏi cô đang làm gì.
Hạ Hiểu phớt lờ anh ta.
Nhưng anh ta vẫn cố chấp gửi tin nhắn tới.
"Đừng trốn tránh, tôi biết ý của em là gì."
"Lạt mềm buộc chặt?"
"Em đang thử thách sự kiên nhẫn của tôi sao?"
…
Hạ Hiểu cảm thấy vô cùng phiền phức, nếu không phải đang trong tình trạng hợp tác với đối phương, cô thật sự muốn báo cảnh sát một lần nữa.
Giờ nghỉ trưa hôm nay xem như bỏ đi. Lúc 2:10, bộ phận quan hệ công chúng của công ty đã liên hệ với các nền tảng lớn và bắt đầu gỡ bỏ tất cả các tài liệu và quảng cáo liên quan đến phát ngôn của ngôi sao đó. Đồng thời, bên nhãn hiệu tuyên bố chính thức đang thực hiện thủ tục hủy bỏ hợp đồng, tuyệt đối sẽ không bao giờ hợp tác với các nghệ sĩ có hành vi sai trái.
Đăng tin thì dễ nhưng xử lý chuyện hậu kỳ mới khó khăn rắc rối. Người trong công ty người ngã ngựa đổ, vì sự kiện lễ tình nhân, bắt đầu khẩn trương đàm phán với người phát ngôn trước đó và đại sứ châu Á - Thái Bình Dương, hỏi thăm liệu có thể sử dụng một hình ảnh cũ nào đó để làm áp phích cho lễ tình nhân…
Ba giờ chiều, Ôn Sùng Nguyệt gọi cho Hạ Hiểu, Hạ Hiểu bận đến mức miệng đắng lưỡi khô, giọng nói có chút khàn khàn. Sau khi nói ngắn gọn sự việc cho anh, Hạ Hiểu nói với anh: " Tối nay em không về nhà ăn cơm.”
Ôn Sùng Nguyệt không nói gì, chỉ dặn cô chú ý thân thể.
Không biết Ôn Sùng Nguyệt có khí chất của một ngôi sao may mắn hay không, sau khi nói chuyện điện thoại với anh thì khoảng nửa giờ sau cấp trên báo rằng cuộc đàm phán với phòng làm việc của ngôi sao diễn ra thuận lợi, đã đem tài liệu và hình ảnh, video có độ nét cao tới, lại chế tác vật liệu và quảng cáo một lần nữa.
Tin tức về chuyện xấu của ngôi sao đó đã nằm trên hotsearch tám tiếng đồng hồ, Hạ Hiểu cũng làm việc liên tục gần tám giờ đồng hồ, mãi tới 9 giờ rưỡi mới tan làm.
Cô ấy không gọi điện cho Ôn Sùng Nguyệt, cho bữa tối là bánh mì Âu với ít mứt việt quất mua ở cửa hàng tiện lợi, ăn vừa cứng vừa lạnh. Mùa xuân se lạnh, Hạ Hiểu quấn chặt khăn quàng cổ, áo khoác, lúc này tàu điện ngầm không có quá nhiều người, nhưng vẫn không tìm được chỗ ngồi, Hạ Hiểu đứng ở trong xe, cầm vòng kéo, nhìn thấy bóng của mình phản chiếu qua cửa sổ thủy tinh, mă vừa thấy. bản thân phản chiếu qua cửa sổ kính, mặc dù cô mặc quần áo gọn gàng, xách túi hàng hiệu, dùng mỹ phẩm cao cấp.
Nhưng vẫn rất mệt mỏi.
Hạ Hiểu nhắm mắt lại.
Cô chưa bao giờ muốn thoát khỏi công việc như vậy.
Muốn thay đổi công việc, vào núi sâu làm ruộng, tự cung tự cấp; hoặc vào cửa hàng hoa làm nhân viên phụ trách chăm sóc hoa …
Đến trạm rồi.
Hạ Hiểu lê thân thể mệt mỏi đi theo dòng người phía trước, may mắn là căn nhà Ôn Sùng Nguyệt mua rất gần ga tàu điện ngầm, không cần phải đi quá lâu. Cô quấn chặt khăn quàng cổ, quẹt thẻ ra vào cổng, bước vào khu dân cư một cách thuận lợi, xuyên qua đài phun nước trung tâm.
Những bông hoa nhài lặng lẽ đâm chồi trong đêm Hạ Hiểu xuyên qua khoảng sân yên bình trong đêm xuân, quẹt thẻ, vào cửa, lên thang máy.