Một Lần Nữa Bắt Đầu Làm Dark Lord

Chương 4: Huynh trưởng Abraxas Malfoy




Tom Riddle ngồi tĩnh lặng trong toa xe, nếu tính ra thì đây đã lần thứ tám hắn ngồi xe lửa của học viện. Tuy cái sự ngang hàng nay khiến hắn hơi khó chịu nhưng ai biểu hiện tại hắn không phải là Chúa tể Hắc ám mà chỉ là một học sinh nghèo làm chi, hơn nữa còn là một tên máu lai.


Nghĩ đến đây Voldemort vĩ đại không khỏi buồn bực, nếu Merlin đã cho hắn sống lại sao không để hắn trở thành Salazar Slytherin luôn đi, như thế hắn có phải dễ dàng giải quyết mọi vấn đề hay không.


Tuy nhiên đó cũng chỉ là ước muốn, còn bây giờ Tom chuẩn bị đối mặt với người thân của một người quen cũ của hắn.


Abraxas Malfoy năm nay 14 tuổi là huynh trưởng mới của nhà Slytherin. Bạn nhỏ quý tộc tóc bạch kim nhàn nhã ngồi trên ghế lắng nghe tin tức thú vị.


"Cậu nói trong xe lửa của Hogwarts có một đứa bé sơ sinh ?"


"Đúng thế Abraxas." Học sinh nhà Slytherin- Sauron Zabini cắn quả táo trả lời "Đối diện lô ghế bên kia có một thiếu niên đang ôm nó."


"Từ khi nào Hogwarts lại đồng ý thu nhận con nít thế này ? Tớ phải đi xem thử mới được." Chỉnh lại áo choàng, quý tử nhà Malfoy kiêu ngạo bước đi.


Tom ngẩng đầu, qua cửa sổ thuỷ tinh hắn liền nhìn thấy một bóng dáng bạch kim vô cùng quen thuộc, dường như là nhà Malfoy. Xem ra, tên Lucius quả thật rất giống cha hắn, nhất là cái khí chất cao ngạo kia. Chúa tể Hắc ám không khỏi nhớ lại thuộc hạ trước kia của mình. Cha của Lucius hắn cũng có chút ấn tượng, tuy nhiên thời đi học hai người lại không qua lại gì mấy.


"Cậu là học sinh mới ?" Quý tộc bạch kim hất cằm vênh váo như một con khổng tước xoè đuôi nhìn chằm chằm Tom "Một tên máu lai ?"


Vừa định nói lời xin chào, Tom liền nuốt lại, tên Malfoy khốn khiếp, giọng điệu nói chuyện thật khiến hắn muốn đứng dậy đập tên này ngay lập tức mà, vì thế Chúa Tể Hắc Ám của chúng ta khinh thường nhìn Abraxas, quyết định lơ đẹp hắn.


"Đứa trẻ này là gì của cậu ? Làm thế nào mà học viện lại chấp nhận nó ? Nó còn nhỏ như vậy...chẳng lẽ là phù thuỷ ?" Quý ngài Malfoy vươn tay ra muốn chạm vào gương mặt phúng phính của Harry nhưng lại bị ánh mắt rét lạnh của Tom dọa sợ.


"Malfoy, anh tốt nhất đừng có nên mơ tưởng tới đứa nhỏ này." Cười lạnh một tiếng, Tom vung nhẹ tay lên, cánh cửa nhẹ nhàng tự khép lại.


"Thần chú không tiếng động !" Slytherin từ trước đến nay chính là kẻ tôn sùng sức mạnh, Abraxas vừa nhìn thấy hắn để lộ ra năng lực hai mắt liền toả sáng "Cậu là học sinh năm nhất làm sao mà..."


"Chính xác tôi vẫn còn chưa vào học." Bộc lộ ra sức mạnh của mình chính là quy luật để tồn tại ở nhà Slytherin. Tom lần thứ hai nhìn vị quý tộc bạch kim đột nhiên nở nụ cười.


"Tom Riddle."


Thật khó có khi nào hắn chịu vươn tay ra trước.


"Abraxas Malfoy, tôi có thể gọi cậu là Tom không ? Cậu cảm thấy mình sẽ phân đến nhà nào ? Tôi hiện là huynh trưởng của Slytherin, tôi nghĩ nếu như cậu vào nhà rắn chắc chắn cậu sẽ mang đến vinh quang cho chúng tôi."


"Slytherin, Gryffindor, Ravenclaw, Hufflepuff, anh nghĩ tôi hợp với nhà nào hơn ?" Nở nụ cười giả dối, quý ngài Malfoy không biết vì sao cảm thấy thiếu niên năm nhất trước mắt so với mình càng giống với một Slytherin hơn.


Tom cảm thấy có không khí có chút kì lạ, miệng lưỡi lanh lợi mọi ngày bây giờ như bị bỏ bùa chú không thể phát huy "Về việc phân nhà, tôi hoàn toàn chắc chắn."


Hắn thuộc về Slytherin, một cách rõ ràng hơn hắn chính là mẫu hình tiêu chuẩn của nhà rắn. Vào lúc Dumbledore cướp hết mọi vinh quang của nhà, hắn muốn vùng lên, cho ông ta thấy mọi chuyện không bao giờ được như suy tính của ông.


Tom Riddle tuy đang ôm một đứa trẻ nhưng Malfoy lại cảm giác thiếu niên này vô cùng cường đại, là bề tôi khiến người ta thuần phục.


*23.01.2018*