Một Lần Nữa Bắt Đầu Làm Dark Lord

Chương 26: Nicolas Flames




Kỳ nghỉ giáng sinh, nói dài thì không dài mà ngắn thì cũng không quá ngắn, ôm Harry trở lại Hogwarts, Tom phát hiện toàn bộ trường học chìm trong không khí kì lạ, ánh mắt mọi người cũng không được bình thường. "Chuyện gì xảy ra vậy ?", hắn nghiêng đầu về phía Abraxas.


Đáng tiếc là Abraxas trong suốt kì giáng sinh bởi vì trông coi Harry và Tom cho nên đối với sự việc cũng hoàn toàn không biết gì, chỉ có thể bất đắc dĩ nhún vai. Cũng may Slytherin nói chuyện bằng gia thế và bản lĩnh, Malfoy thì gia thế vượt trội, mà Tom thì có bản lĩnh hơn người, cho nên chỉ cần một thời gian ngắn, họ liền biết tường tận mọi việc.


"Nhà giả kim Nicolas Flamel đến Hogwarts ?" Tom không ngờ rằng chút chuyện này lại làm náo động cả ngôi trường. Mặc dù hắn rất muốn trao đổi kiến thức và nghiên cứu hòn đá phù thuỷ của lão già kia nhưng sẽ không phấn khích đến như vậy.


"Hòn đá giúp con người trở nên bất tử, cậu  không thấy nó rất hấp dẫn sao ?", Zabini tỏ vẻ sung sướng nói, "Mà nếu có thể trở thành học trò của Nicolas Flamel còn gì tuyệt vời hơn nữa ?"


Tom híp mắt suy nghĩ, hắn đối với hòn đá phù thuỷ tất nhiên là có chút hứng thú. Nhưng đối với lão già 600 tuổi thì hắn lại cảm thấy hết sức vô vị.


Tuy rằng ở mặt ngoài Tom biểu hiện khinh thường, nhưng trên thực tế hắn đối đối Nicolas Flamel vẫn có sự quan tâm. Ai biết được một ngày nào đó, từ tay lão già ấy hắn có thể sở hữu được hòn đá phù thuỷ. Nghĩ thôi cũng thấy sung sướng.


Vừa nhìn thấy Nicolas hắn hắn lập tức muốn bỏ chạy. Đây tuyệt đối chính là Dumbledore phiên bản thứ hai.


Mặc dù Nicolas và Dumbledore không có  quan hệ huyết thống nhưng luận về sở thích và cách ăn mặc cực kì giống nhau. Áo choàng xanh hình con rồng và nó có cư nhiên con mẹ nó phun- ra - lửa nếu có ai đến gần.


Abraxas muốn khóc, tiếp cận một lão già 600 tuổi loè loẹt, ăn mặc mất thẩm mỹ quả là một thử thách cực hạn với huynh trưởng nhà Slytherin, cũng may lão không bắt hắn tham gia tiết học độc dược gì đó với lão.


"Rất tốt, cách làm chính xác." Mặc dù mỗi lần Nicolas bước đến mọi người đều lùi ra sau để tránh con rồng nhưng trong tâm bọn họ vẫn hy vọng nhà giả kim sẽ đến nhìn thành quả của mình.


Nicolas bước tới chỗ Tom "Trò sao lại ôm trẻ con vào đây ?" Nicolas kinh ngạc nhìn Harry, hôm nay do phu nhân Poppy có việc, nên Harry tạm thời giao lại Tom. Bánh bao nhỏ vừa trải qua kỳ giáng sinh hiển nhiên nghịch ngợm lên nhiều, sống chết không ở trong kí túc xá, vì thế, Tom chỉ có thể ôm nó đến lớp, may mà Harry vừa lên lớp độc dược liền ngủ say, không thì chẳng biết lớp độc dược này sẽ biến thành cái dạng gì.


Tom gắt gao nhìn chằm chằm tay Nicolas, hắn không thích lão chạm vào em trai (trên danh nghĩa) của mình, tuy tạm thời việc áo choàng phun lửa còn chưa biết là thật hay giả, nhưng cẩn thận một chút cũng không sao.


"Đứa bé này, ta nghe Albus nói qua rất có thiên phú về độc dược?", Nicolas nhìn Tom cười tủm tỉm hỏi "Nghe nói bé con đã thay đổi hiệu quả của dược cầm máu ?"


Chỉ là sự cố mà thôi. Tom cạn lời nghĩ thầm.


Tom lịch sự trả lời, "Thưa thầy, trên thực tế con cảm thấy đó chẳng qua chỉ là trùng hợp mà thôi."


"Trùng hợp ? Bé con, tỉnh dậy đi nào !", Nicolas đưa tay đụng vào Harry, Tom không chút nghĩ ngợi ôm chặt Harry hơn, ngọn lửa từ từ xuyên qua nhưng lại không nóng, hắn nhất thời nhẹ nhàng thở ra.


"Không cần lo lắng, ngọn lửa sẽ không làm tổn thương trò đâu." Ông mỉm cười bắt đầu trêu chọc Harry , nhìn đứa bé từ từ mở mắt nhìn, Nicolas liền cười, mắt hơi sáng. Tom từ trong đáy lòng cảm thấy khó chịu.


"Râu mép !" Harry hô lên, sau đó một phen  kéo bộ râu dài, động tác này là Tom dạy cho nó vốn là chờ thời điểm Dumbledore ôm Harry nhưng không nghĩ tới bánh bao nhỏ không phân biệt được ai là Dumbledore. Vừa nhìn thấy đồ vật màu trắng liền muốn vươn tay.


"A a, nhóc con không được kéo !", Nicolas Flamel cố gắng gỡ bàn tay nhỏ nhắn đang nắm chặt bộ râu của mình.


Nhìn thấy khung cảnh này, Chúa Tể Hắc Ám vội che miệng, cùng Abraxas trao đổi ánh mắt, cúi đầu cười thầm, cũng may người đã già tâm cũng khoan , lão sẽ không so đo tính toán với lũ trẻ con.


"Nhóc con cầm lấy mấy cái này đi, đồ tốt đấy !", Nicolas trong mắt mang theo một chút cuồng nhiệt nhìn Harry, nhưng hiển nhiên nó không buồn để ý đến lão, bởi vì nó còn ngủ chưa đủ, Harry nước mắt lưng tròng nhìn về phía Tom, "Anh hai, ôm !"


"Thưa ngài Nicolas, con nghĩ Harry tuyệt không phải là người thích hợp làm học sinh của ngài.", Harry đối với việc Nicolas đánh thức mình cực kì bất mãn, nó kêu hai tiếng rồi vươn tay muốn Tom ôm lấy mình. Tom tiến lên vài bước định giành lại đứa bé nhưng bị Nicolas ngăn lại, "Phù thuỷ nhỏ, đây là một việc rất quan trọng với ta, mong cậu đừng nhúng tay vào."


Không nhúng tay để nhìn thằng nhãi kia rời khỏi hắn sao, Tom siết chặt bàn tay, điều chỉnh lại tính tình của mình mỉm cười ôn hoà, "Harry, ông...."


Gọi Nicolas là ông nhưng hắn chợt nhận thấy không hợp, số tuổi hiện nay của lão già đó còn hơn cả cái chữ "ông" này rồi


"Anh hai ?" Hiển nhiên, nhóc Harry không có khả năng hiểu được ý tứ Nicolas.


"Nhóc con xem, nơi này có nhiều bình chứa đầy màu sắc nha !"


Tom mở to mắt, Nicolas Flamel cư nhiên lấy ra cả máu rồng cho Harry. Nếu lão già này đã muốn xem Harry pha chế độc dược hắn liền cho lão toại nguyện, mà kết quả đương nhiên là do lão gánh rồi.


"Mi xem, người kia muốn mi cầm mớ bình này để chơi đấy. Lại chỗ cái vạc rồi trộn tất cả vào đi !"


Vừa nghe thấy từ "chơi", hai mắt Harry liền toả sáng.


*13.04.18*
Fic mới Volhar của mị ế người quá (。•ㅅ•。) chắc là do sếp chưa xuất hiện