Một Lần Nữa Bắt Đầu Làm Dark Lord

Chương 21: Vĩnh biệt




John thực sự là một quân nhân ưu tú, tuy rằng mang theo ba đứa con chẳng chung huyết thống, hắn vẫn duy trì tính cảnh giác cao của mình, không vì mấy đứa trẻ con làm ảnh hưởng đến khả năng phán đoán.


Tom ôm Harry, còn Abraxas đi sau hắn, tới một khu nhà đông đúc của Luân Đôn, dừng chân trước cửa một gian nhà nhỏ, "Mau vào đi !", hắn cẩn thận nhìn xung quanh, thấy quang cảnh im ắng, liền xoay người chuẩn bị đóng cửa lại.


Mà ngay thời điểm Tom đi vào, nhanh chóng ập đến mùi thối rửa kinh khủng, Abraxas nhướng mày, vội vàng kéo Tom, cùng lúc rút đũa phép chĩa vào John, "Đây là đâu ?"


"Đương nhiên là nhà của ta ...", hắn chợt khựng lại, hít nhẹ một hơi mà cảm nhận, sắc mặt liền biến đổi.


Tom đã quá quen với cái thứ mùi khủng khiếp này, trong kí ức của hắn, vô số người đã bị hắn cùng các Tử Thần Thực Tử giết chết, ngấm vào trong không khí thực sự rất hôi thối. Cái mùi thi thể thối rữa vốn hắn không lạ gì, lại khiến hắn run rẩy, không phải vì sợ hãi, mà là do những hồi ức đôi khi so với ác mộng còn kinh hoàng hơn.


Abraxas cũng không biết Tom vì sao lại thay đổi nét mặt, hắn cơ bản vẫn chỉ gắt gao giữ chặt cậu, nhìn chằm chằm vào tên Muggle này. Là một phù thuỷ, lại còn được tiếp nhận những tư tưởng giáo dục truyền thống từ bé, cậu mặc định Muggle không dễ tin. Cậu tuy rằng chưa thấy người chết bao giờ, nhưng có thể khẳng định hương vị này không phải vô duyên vô cớ mà phát ra được. Hắn vẫy nhẹ đũa phép, làm cả căn phòng sáng lên, trong nhát mắt, ba người cùng lúc phát ra tiếng kêu kinh hoàng.


Ở dưới một cái bàn là một thi thể đàn ông mất đầu dần phân hủy, John nháy mắt hô lên, "Chết tiệt ! Hai đứa mau đi mau!", hắn mở cửa muốn đem Tom cùng Abraxas đẩy đi thì Tom lại dừng bước.


"Người này hẳn là bạn đồng hành với ông ?", Chúa tể Hắc Ám vĩ đại bước về phía trước một chút, chiết tâm trí thuật dùng với John khi trước nhắc lại cho hắn một số chuyện. Thời điểm đi vào, nhìn thấy hàng loạt xác chết mới nhớ đến, "Đi nhanh, ông phản lại tổ chức kia chắc chắn sẽ bị giết chết, nếu ông muốn...", hắn trầm ngâm, "Tôi có thể giúp, John."


Cái gì ? Abraxas kinh ngạc nhìn Tom Cậu ta bị ấm đầu à ?


Tom tiến lên một bước, "Tôi giúp ông"


John im lặng hồi lâu mới ngẩng đầu nhìn Tom, "Người kia là anh trai chú, đúng rồi..." Hắn cúi người xuống, lấy một chiếc vòng cổ đeo cho Tom, "Nhóc con, hai đứa không phải không được sử dụng ma pháp khi chưa vị thành niên sao ? Đừng dùng ánh mắt như thế nhìn người khác !"


"Hiện tại ông chỉ có một mình, ông sẽ chết." Tom giữ chặt tay hắn, đối với cái loại chuyện đuổi tận giết tuyệt này, hắn so với hai người này vô cùng rõ ràng, dù sao lúc trước làm Dark Lord số người chết dưới tay hắn cũng không có ít.


John dùng sức xoa đầu Tom, ôm chặt lấy hắn "Nhóc, tuy con là một con quỷ nhỏ không dễ thương chút nào, nhưng, chuyện của chú không nên liên luỵ con."


"John, ông có biết mình đang nói gì không ?" Tom gắt gao giữ lấy John, hắn không rõ được tâm tình mình lúc này, nhưng hắn không muốn người đàn ông trước mắt mình biến mất "Tôi có cách để khiến Bộ phép thuật không phát hiện ra, ông nên biết, tôi rất mạnh !"


"Vâng vâng vâng, cái kế hoạch Dark Lord gì đó của con, chú thực mong chờ, cũng như cảnh con đứng đầu giới phù thuỷ, cho nên, trẻ ngoan, về nhà đi.", hắn đẩy hai đứa trẻ ra, Tom gắt gao níu lấy khung cửa, "John, tin tưởng tôi."


"Chú tin tưởng con, thật sự...", John không tiếng động ngã xuống, ngay trước mặt Tom và Abraxas, hắn đổ gục.


Tom lập tức ngây ngẩn cả người, miệng hơi nhếch lên, nhìn hết thảy những việc đã phát sinh trước mắt.


Người đàn ông này, đang nói chuyện với hắn, trong nháy mắt liền chết ?


Bằng cách nào ? Sao có thể ?


Hắn đang không hiểu chuyện gì, ngược lại Abraxas phản ứng nhanh, liền kéo Tom, "Chạy mau !", vũ khí của Muggle còn nhanh hơn cả đũa phép phù thuỷ, hắn còn nghĩ nếu mình đứng ở chỗ kia, giờ cái xác nằm sẽ là bản thân.


"Nhưng mà John.." Tom sợ hãi liếc nhìn thi thể trên mặt đất, trên thái dương John, hắn có thể thấy một lỗ tròn, máu tươi róc rách chảy ra từ đó. Hắn cũng không phải chưa thấy qua vết thương này, trên xe lửa, John đã cho hắn sờ thử thứ vũ khí này, không ngờ, thứ này lại cướp đi sinh mệnh của John.


"Đi mau !", Abraxas nhìn nơi đối diện có vài người chạy xuống, trong tay họ là vật thể hình trụ mà đen, chính là thứ đã giết chết người đàn ông này, "Tom, đừng có ngẩn người !", hắn kéo Tom chạy sang bên cạnh, mơ mơ hồ hồ nghe thấy phía sau la lên ầm ĩ "Đừng để hai tên nhóc kia chạy thoát, chúng đã thấy được !"


Ôm Harry, Tom hoàn toàn mất phương hướng, theo lý thuyết, hắn sẽ không sợ cái chết, nhưng vì sao nhìn John chết ngay trước mắt mình, nỗi sợ lại khảm sâu như vậy ? Vì hắn đã giúp mình ? Đầu óc Tom rối loạn, hoàn toàn để Abraxas dẫn đi, nhưng hai đứa trẻ mười mấy tuổi mặc dù có một kẻ từng làm Dark Lord, làm sao bằng được quân lính đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, bọn họ chạy một lúc đã bị vây quanh.


"Hung thủ..." Tom biết bây giờ không nên nói cái này, nhưng hắn nhịn không nổi, đem Harry nhét cho Abraxas, hướng đám Muggle âm lãnh cười, "Chết đi !"


"Ha ha, nhìn xem, thằng nhóc kia dám rủa chết chúng ta ? Đừng ngốc vậy chứ, loại người ngu ngốc như John sớm nên chết, cũng may hắn có vận khí tốt mới sống được từ Đức về anh. Cấp cao nước Đức một khi vào được thành phố, tụi tao liền kiếm được rất nhiều tiền. Hiện tại, vấn đề duy nhất là hai đứa bây." Người cầm đầu móc ra một cây súng "A, tuy tụi mày chỉ là những đứa trẻ, nhưng nói ra ngoài sẽ không tốt chút nào."


"Chúng tôi...", Abraxas muốn nói gì nhưng lại bị Tom ngăn cản, "Các ngươi không thể giết được chúng ta ! Ngược lại, ta sẽ lấy mạng các ngươi.", Tom lấy đũa phép trong túi ra.


"Cái gì ?


"Cái gì? Mày muốn dùng nhành củi khô giết tụi tao ? Bộ tưởng mình là phù thủy?", bọn họ nở nụ cười.


"Stupefy !", không đợi Tom động thủ, đám người trước mắt đã ngã sõng soài trên mặt đất, Dumbledore thở hổn hển xuất hiện trước mặt hai đứa trẻ, "Hai trò không sao chứ ?"


Vì sao ông già quỷ quyệt này tại sao lại xuất hiện ở đây ? Tom nắm chặt tay lại, "Giáo sư, sao ngài lại tới đây ?"


*17.08.13*