Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh

Chương 88




Editor: Thanh Việt

Sau khi Tô Tinh Dã tới khách sạn do đoàn phim sắp xếp vẫn không nhận được tin nhắn trả lời từ Thẩm Vọng Tinh, vì thế kìm không được lại gọi một cuộc điện thoại cho anh, điện thoại được nối máy rất nhanh, giọng nói quen thuộc truyền tới từ đầu bên kia, “A lô? Tinh Tinh?”

“Em gửi wechat cho anh, anh có thấy không?”

“À? Thật sao? Bên chỗ anh vừa mới kết thúc, còn chưa chú ý tới.”

“… Ưm, em muốn nói với anh một tiếng, em đã đến khách sạn đoàn phim sắp xếp.”

“Ừ, tới rồi là tốt rồi.”

Tô Tinh Dã rối rắm mà cắn môi dưới, “Ừm… Anh không còn gì muốn nói với em sao?”

Thẩm Vọng Tân đầu bên kia im lặng hai giây, “Có đó, phải cố gắng chăm sóc mình, đừng mệt mỏi quá.”

“Rồi… không còn gì nữa?”

“Vẫn còn có gì sao?”

Tô Tinh Dã lập tức cảm thấy một cơn ghen tuông mạnh mẽ từ xoang mũi xộc lên thẳng trán, cô mím chặt môi dưới, “Em biết rồi, em cúp máy trước nhé?”

“Ừ, được, tạm biệt.”

Sau khi cúp máy, Tô Tinh Dã có hơi nản lòng mà ngã lên giường mềm mại phía sau, đúng lúc giọng nói của Tiểu Thuần vang lên từ bên ngoài, cô đáp, lúc này mới ngồi dậy từ trên giường đi ra ngoài mở cửa.

Tiểu Thuần vừa đặt cơm trưa lên bàn trà vừa nói: “Chị Tinh Dã, buổi sáng chị đã không ăn cái gì rồi, lại đây ăn chút đồ lót bụng nào.”

“Anh A Uy đâu?” Tô Tinh Dã hỏi.

“Anh ấy sắp tới rồi.”

“Ừ.”

Sau khi cơm nước xong xuôi, A Uy dọn dẹp hộp cơm sạch sẽ, Tiểu Thuần mở cửa sổ thông khí, dọn xong mới nói với Tô Tinh Dã: “Chị Tinh Dã, bọn em về phòng trước nhé?”

Tô Tinh Dã cũng đáp: “Ừ, được, chị biết rồi.”

“Vậy chị nghỉ ngơi một lúc đi, 6 giờ em sẽ qua gõ cửa.”

Sau khi bọn Tiểu Thuần đi rồi, Tô Tinh Dã nhìn thoáng qua thời gian, bây giờ còn chưa tới hai giờ chiều, còn có thể ngủ mấy tiếng.

Nhưng mà Tô Tinh Dã nằm trên giường có chút trằn trọc khó ngủ, vừa nhắm lại trong đầu đều là Thẩm Vọng Tân. Cô sờ màn hình điện thoại, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo lộ ra một chút do dự, không biết có phải ảo giác của cô không, cô cứ cảm thấy hình như là anh không quan tâm cô như vậy… Suy nghĩ như vậy vừa nảy ra đã khó có thể khống chế, cho dù là trước khi họ chưa xác nhận quan hệ hay là sau khi xác định mối quan hệ, cô đều chưa từng có cảm giác như vậy.

Nghĩ như vậy, càng nghĩ càng mất mát, càng nghĩ càng uất ức, cô dứt khoát nhét điện thoại di động vào lại dưới gối, nhắm mắt ép buộc mình đừng tiếp tục nghĩ nữa, không chừng là bản thân cô quá nhạy cảm, cô cũng không thích bản thân nhạy cảm quá mức như vậy, có lẽ Thẩm Vọng Tân cũng không thích.

Có lẽ là tự an ủi đã có tác dụng, Tô Tinh Dã cũng thiếp đi trong lúc tự thôi miên mình. Vừa ngủ dậy ánh mặt trời trên cao đã dần dần chìm về phía tây, ánh nắng màu quýt vàng ấm áp chiếu rọi vào từ bên ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ là từng mảng sắc lam trầm và vỏ quất đan xen vào thành một khối, khiến một chút bực bội bất an của Tô Tinh Dã cũng lắng lại không ít, cô lấy gối ra thoáng nhìn thời gian, đúng vào lúc 5 giờ 50.

Mà Tiểu Thuần thật sự vô cùng đúng giờ, nói 6 giờ đến gõ cửa thật sự là 6 giờ đến gõ.

Buổi tối 7 giờ, đoàn phim bọn họ sẽ có một bữa liên hoan trước khi chính thức ghi hình, cũng giống như mấy đoàn phim trước cô từng vào vậy, cũng là trước khi đóng phim, diễn viên sẽ làm quen với nhau mà thôi.

Tô Tinh Dã tắm rửa sạch sẽ, Tiểu Thuần vừa sấy tóc cho cô vừa không chê phiền mà hâm mộ nói: “Chị Tinh Dã, chất tóc của chị sờ lên như tơ lụa vậy, thật sự là cũng tốt quá rồi đó?”

Tô Tinh Dã không nhịn được cúi đầu cười một cái, “Cho nên đây là lý do lần nào em cũng một hai phải sấy tóc cho chị?”

Tiểu Thuần “dạ dạ” hai tiếng, chất tóc của cô thật sự rất tốt, sờ lên cực kỳ thoải mái.

***

Sau khi sửa soạn xong, Tô Tinh Dã thay một bộ đồ đơn giản thoải mái, lúc này mới dắt theo Tiểu Thuần và A Uy đến địa chỉ quán cơm mà nhà làm phim gửi tới. Trên đường đi, Tiểu Thuần còn nói, “Bộ phim này cũng giấu diễn viên kín quá rồi, cho tới tận giờ chúng ta còn chẳng biết gì về diễn viên có trong đoàn phim, càng đừng nói tới nam chính.”

Tô Tinh Dã cũng không để ý lắm đến chuyện này, vì thế nói: “Một lát nữa tới quán ăn là có thể gặp rồi.”

Tiểu Thuần “ừ” một tiếng, cô ấy vẫn rất chờ mong.

Thông thường tiệc liên hoan của các diễn viên, trợ lý và vệ sĩ sẽ không đi theo bên cạnh, cho nên sau khi Tô Tinh Dã vào phòng thì hai người cũng không theo vào, đúng lúc một cô bé mặt tròn tuổi không lớn đột nhiên nói với họ: “Các cô cũng là trợ lý của diễn viên La Phu truyện sao?”

A Uy không nói gì, Tiểu Thuần lại chủ động nói: “Đúng vậy, các cô cũng vậy sao?”

Cô bé mặt tròn hiện ý cười lên mặt, “Phải, đúng vậy, phòng trợ lý của chúng ta ở bên này, đi cùng nhau nhé?”

Tô Tinh Dã gõ cửa xong thì đi vào, liếc mắt nhìn quanh trên bàn tròn trừ tổ đạo diễn lúc trước đã gặp qua còn có mấy diễn viên cô không quen, nghĩ hẳn đều là người đoàn phim.

Quách Minh Trung nhìn thấy Tô Tinh Dã, trên mặt nở một nụ cười hiền lành, “Tinh Dã, tới đây, mau tới đây ngồi.”

Tô Tinh Dã cũng đáp lời đi qua.

Diễn viên còn chưa tới đủ, nhưng đạo diễn đã giới thiệu trước, khi giới thiệu đến một cô bé, Tô Tinh Dã cảm nhận được rõ rệt rằng thời gian ánh mắt của cô bé này dừng trên người mình quá dài, vì thế không khỏi mà liếc mắt nhìn cô bé thêm một cái, tầm mắt của hai người đụng vào nhau, đầu tiên cô bé này ngẩn ra, sau đó như là tuỳ tiện mà chuyển tầm mắt.

Giới thiệu một vòng, mọi người cũng đều đã biết vị trí và vai diễn trong bộ phim của đối phương, đều là người tuổi xấp xỉ nhau, tôi một câu anh một câu mà chuyện trò, không khí đã sôi động hơn, nhưng mà trái với những người khác, Tô Tinh Dã lại có hơi im lặng, trừ phi là có người nhắc đến cô, bằng không cơ bản cô đều sẽ im lặng mà nghe mọi người nói chuyện.

Mà cô gái lúc trước nhìn mặt cô bị phát hiện sau đã chuyển tầm mắt, cuối cùng không nhịn được nữa, đổi chỗ với một diễn viên bên cạnh Tô Tinh Dã, Tô Tinh Dã nhìn cô bé ngồi vào chỗ bên cạnh mình, trong mắt lộ ra một tia khó hiểu.

Lúc này Triệu Chi Phi cũng không né tránh ánh mắt cô nữa, mà hơi nghiêng người, nhìn cô, “Chị không nhớ em sao?”

Tô Tinh Dã suy nghĩ rồi hơi nhíu mày, nghi ngờ hỏi: “Chúng ta có quen sao?”

Triệu Chi Phi cắn môi dưới, “Mấy tháng trước điện ảnh Bách Tường tổ chức dạ tiệc từ thiện, không phải chị đến tạo mẫu ở phòng làm việc Thịnh Diên sao? Em chính là cái người…”

Cô bé đột nhiên có chút khó mở miệng, cô bé vừa đến đã nhận ra cô, nghĩ đến chuyện lúc trước, lập tức hết sức xấu hổ, nhưng mà lúc giới thiệu qua lại, cô bé rõ ràng cảm nhận được, cô cũng không nhớ rõ cô bé là ai. Vốn không nhớ thì cũng ổn thôi, nhưng mà cô bé cảm thấy có hơi không cam lòng, chẳng lẽ mình lại không đủ độ nhận diện như vậy sao?

Triệu Chi Phi vừa nhắc như thế, ký ức về phòng làm việc Thịnh Diên dần dần được nổi lên, Tô Tinh Dã vừa nhìn cô bé, lúc này mới mơ hồ cảm thấy gương mặt này quen thuộc, sau đó cô “ồ” một tiếng, nhớ ra.

Triệu Chi Phi vừa thấy biểu cảm này của cô là biết cô nhớ ra rồi, cảm giác xấu hổ lại một lần nữa thổi tới, “Chị đi lên… cái đó, chuyện lần trước… xin lỗi.”

Nếu cô bé không nhắc tới chuyện này, Tô Tinh Dã đúng là sẽ không nhớ tới, lại nhìn bộ dạng có hơi xấu hồ lúc này của cô bé, lập tức lắc đầu, “Không sao.”

Nghe Tô Tinh Dã nói vậy, biểu cảm của Triệu Chi Phi thả lỏng không ít, nói thật, trường năng lượng lần đó của cô có chấn động đến cô bé, lúc này nhìn thấy cô yên lặng thanh đạm, không hề có bất cứ dáng vẻ mang tính công kích nào, cô bé cảm thấy hứng thú với cô cực kỳ, nhịn không được muốn nói thêm mấy câu với cô.

“Em vừa mới nghe đạo diễn giới thiệu, chị đóng vai nữ chính La Phu nhỉ?”

Tô Tinh Dã gật đầu, cô cũng nhớ cô bé này đóng vai nữ 2.

“Đúng rồi, vậy chị có biết ai diễn vai nam chính không?” Triệu Chi Phi tiếp tục hỏi.

“Không biết.”

Triệu Chi Phi “à” một tiếng, “Nam chính của chúng ta hình như còn chưa tới.”

Đang nói, nam 2 trong phim Lý Trác Lâm tò mò hỏi tới vấn đề này, “Đạo diễn, nam chính phim chúng ta đâu ạ?”

Quách Minh Trung nói: “Đang tới, đã ở trên đường rồi.”

“Là ai thế?” Mọi người đều khá tò mò.

Quách Minh Trung ho nhẹ một tiếng, không trực tiếp trả lời, mà nói: “Một lát nữa các cô cậu sẽ biết.”

Nếu đạo diễn đã nói như vậy, mọi người cũng không tiếp tục truy hỏi nữa.

Không khí trong phòng coi như hoà thuận, Tô Tinh Dã không nói nhiều lắm, nhưng thật ra Triệu Chi Phỉ bên cạnh cô nói rất nhiều, trên cơ bản cô bé đều nói chuyện với cô, nhưng mà cô bé nói ba câu cô chỉ đáp một câu.

Mọi người đang trò chuyện, cửa phòng lại bị gõ vang một lần nữa, sau khi Quách Minh Trung nói một tiếng “vào đi”, ánh mắt của mọi người trên bàn cơm đều nhìn về hướng cửa, Tô Tinh Dã cũng không ngoại lệ, nhưng thật ra cô lại không tỏ ra tò mò như những người khác.

Cửa phòng bị đẩy ra, người đàn ông ngoài cửa mặc hoodie màu xanh đen, quần jeans sẫm màu bao lấy hai chân, vừa dài vừa thẳng, thân hình gầy nhưng vẫn cao thẳng như vậy, ngũ quan ba chiều nhu hoà, đôi mắt sâu sắc mang theo sự ấm áp nhàn nhạt, đôi môi đẹp hơi cong.

Liếc mắt nhìn một cái, Tô Tinh Dã ngây ngẩn cả người, đôi mắt bình thản yên tĩnh từ khi cô vào cửa đã nhanh chóng hiện lên một tia khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà lúc này ánh mắt của những người khác trên bàn đều dừng trên người người đàn ông ngoài cửa, không có ai chú ý tới sự thay đổi của cô.

Khuôn mặt của người đàn ông mang theo nụ cười mà đi vào, vừa đi vừa nói: “Mọi người, ngại quá, tôi đến trễ.”

Quách Minh Trung cười chỉ vào chỗ ngồi trống bên kia, “Không sao, không tính là muộn, đến đây ngồi đi.”

Mà vị trí ông ta chỉ là chỗ bên trái Tô Tinh Dã, nói như vậy là vì trong tiệc liên hoan của đoàn phim, mọi người đều ngầm thừa nhận chỗ ngồi của nam nữ chính là bên cạnh nhau.

Cho đến khi ghế trống bên cạnh có người ngồi xuống, hơi thở quen thuộc dần dần vây quay, lúc này Tô Tinh Dã mới khôi phục tinh thần, cô nghiêng đầu nhìn về phía anh, sự khiếp sợ và khó tin trong mắt đã dần mờ đi, gần như tan biến.

Bên này Quách Minh Trung giới thiệu với mọi người: “Thẩm Vọng Tân, nam chính phim của chúng ta, không còn xa lạ đúng không?”

Mọi người tất nhiên là không lạ gì, dù sao bọn họ đã quá rõ “Quyền mưu” mùa hè này rốt cuộc hot bao nhiêu, một bộ phim mà còn chưa tới thời gian nghỉ hè đã trèo lên hàng ngũ lưu lượng*, nữ chính Tô Tinh Dã hợp tác cùng anh cũng đồng thời tiến lên hàng ngũ tiểu hoa đán. Thực ra lúc trước khi họ mới biết được nữ chính là Tô Tinh Dã, bọn họ còn thầm suy đoán trong lòng, nam chính có thể là Thẩm Vọng Tân hay không, “La Phu truyện” của họ đứng đầu bảng bình chọn của dân cư mạng, hai người kia vững chắc chiếm cứ vị trí đầu bảng.

*Lưu lượng: Là từ để hình dung giá trị thương nghiệp của minh tinh đó cực kỳ cao, có lượng fan hùng hậu. Nói chung là nhiều view, nhiều fan, hot hit gì đó.

Fan CP của hai người hiện giờ còn chiếm tỉ lệ cao trong giới người hâm mộ, nếu phim của bọn họ có thể mời được hai người đó đóng cùng, hậu kỳ của “La Phu truyện” bọn họ sẽ không tệ, ai có thể ngờ được bộ phim của họ thật sự trâu bò như vậy, đúng là đã mời được hai người đó!!

- -----oOo------