Một Kiếp Vấn Vương

Chương 49: 49: Em Nghĩ Em Có Thể Giết Được Tôi Sao





Triệu Lan Vy tỉnh dậy sau một đêm dài, cả người cô truyền đến từng cơn đau nhức khiến cho những cử động dù chỉ là nhỏ nhất cũng trở nên khó khăn với cô.
Ở trong lâu đài, ai nấy đều cặm cụi làm công việc của mình như mọi ngày.
Chẳng có ai để ý rằng tối ngày hôm qua ở đây vừa có một người bị gi.ết ch.ết.
Chẳng một ai để ý ông chủ mà mình đang phục tùng chính là một kẻ sát nhân.
Ở nơi đây ai nấy cũng là kẻ máu lạnh, đáng sợ như nhau cả, vậy mà đến tận bây giờ cô mới nhận ra.
Bỗng nhiên lúc này bên tai Triệu Lan Vy vang lên tiếng còi xe cảnh sát.
Đúng vậy, cô không có nghe lầm đây là tiếng còi xe cảnh sát, chắc chắn cảnh sát đến chính là để bắt Trác Duệ Quân.
Triệu Lan Vy liền vội vàng chạy xuống nhà dưới, cảnh tượng trước mắt khiến cô như bị hoá đá, bao nhiêu hy vọng của cô bỗng chốc tiêu tan đi khi nhìn thấy tên cảnh sát đó và Trác Duệ Quân bắt tay nhau, dáng vẻ câu nệ, phục tùng.
Người mà Trác Duệ Quân đang bắt tay tên Lý Kỳ, ông ta là cục trưởng cục cảnh sát Nam Thành.
" Ngài Trác, tối hôm qua người dân ở gần đây bị một phen kinh động vì nghe được tiếng súng, họ đều nói là tiếng súng phát ra từ chỗ của ngài, nên hôm nay tôi bắt buộc đến đây để mời ngài đến cơ quan … "
Lý Kỳ còn chưa dứt lời, một tên đàn em của Trác Duệ Quân đã đem một va li tiền để mở ra trước mặt của tên cảnh sát.
Mắt Lý Kỳ liền sáng rỡ cả lên, nhưng miệng vẫn nói:" Ngài Trác, ngài như vậy là làm khó tôi rồi…"

Không để cho hắn nói hết câu, một tên đàn em của Trác Duệ Quân lại đem thêm một chiếc vali nữa để trước mặt Lý Kỳ bên trong là đầy ắp tiền đô.
Lý Kỳ lúc này mới vội vàng sửa lại lời nói lúc nãy:" À, có lẽ là bọn họ đã nghe nhầm rồi, đó chỉ là tiếng pháo nổ thôi, làm sao mà lại có tiếng súng ở đây được.

"
Trác Duệ Quân nhếch môi cười lạnh:" Lý Kỳ xem ra ông cũng thông minh đó.

"
Triệu Lan Vy chứng kiến hết mọi chuyện cô thật sự không thể hiểu nổi trên đời này có tiền là có quyền, có tiền mua tiên cũng được sao?
Đã là con người thì ai cũng có mặt tốt và mặt xấu, thiện và ác, là người tốt hay người xấu thì phải xem chúng ta có đủ bản lĩnh để khắc chế con quỷ dữ đang ngự trị trong người mình hay không?
Một khi đã kiểm soát được nó thì dù cho có bao nhiêu cạm bẫy, phù phiếm, xa hoa cũng không thể nao lay động được chính nghĩa trong lòng chúng ta, nhưng một khi đã bị con quỷ ấy gặm nhấm mất linh hồn thì mãi mãi cũng không thể nào thoát khỏi được vòng vây cám dỗ của danh lợi.

Cho dù là một cảnh sát, một người đại diện cho chính nghĩa, vậy mà, ông ta lại ung dung để con quỷ ấy xâm chiếm lý trí, vì những thứ vật chất hào nhoáng, vì tiền mà sẵn sàng bắt tay với tội phạm, vì tiền mà sẵn sàng đạp đổ lý tưởng chính nghĩa của mình tiếp tay để cho cái ác hoành hành, thử hỏi xem ông tay còn xứng đáng là một người cảnh sát, một người đại diện cho công lý nữa hay không?
Triệu Lan Vy bước đến chỗ của bọn họ, hất tung hai chiếc vali tiền trên bàn, những tờ tiền trải đầy khắp nơi, đâu đâu cũng thấy tiền, những đồng tiền bất hợp pháp của những kẻ bất lương.
Triệu Lan Vy đạp lên những tờ tiền dưới mặt đất, tiến gần lại chỗ Lý Kỳ phẫn nộ hét lớn:" Đó không phải là tiếng pháo nổ, mà là tiếng súng, ở đây vừa có một người bị g.iết ch.ết…là ba của tôi vừa bị hắn ta g.iết ch.ết! "
Lý Kỳ mặc dù rất tức giận khi thấy tiền của mình bị Triệu Lan Vy hất xuống dưới đất, nhưng hắn vẫn không dám làm gì cô bởi vì chiếc vòng tay mà Triệu Lan Vy đang đeo, trên đó có hình một con rồng.
Hình con rồng đó chính là đại diện cho Trác Duệ Quân.

Triệu Lan Vy đeo chiếc vòng tay đó thì chính là người của Trác Duệ Quân, có một quy định trong tổ chức nếu ai mang trên người hình con rồng đấy đều là người có quyền lực rất cao.
Trong tổ chức ngoài Phong quản gia có hình xăm đó thì Triệu Lan Vy chính là người thứ hai, họ có thể sai khiến bất kỳ ai trong tổ chức làm theo mệnh lệnh của mình, không ai được cãi lại mệnh lệnh của họ ngoại trừ Trác Duệ Quân.
" Ngài Trác, như vậy là sao? "
Trác Duệ Quân bây giờ mới lên tiếng:" Vy, không được làm loạn…."
Triệu Lan Vy vẫn không để ý đến lời của Trác Duệ Quân mà vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Kỳ.


Trác Duệ Quân quắc tay bảo một tên đàn em chuẩn bị hai chiếc vali tiền khác rồi tiễn Lý Kỳ ra về.
Triệu Lan Vy nhìn thấy Lý Kỳ bước ra về mà không bắt Trác Duệ Quân, bàn tay cô cuộn chặt lại, đôi mắt hằng lên những tia máu đỏ tươi đầy phẫn uất.

" Trác Duệ Quân, nếu pháp luật cũng không thể đòi lại công bằng cho ba tôi, thì tôi sẽ tự mình trả thù…" Triệu Lan Vy quơ lấy con dao gọt trái cây trên bàn giơ lên cao hạ xuống một đường đâm thẳng Trác Duệ Quân.
Nhưng Trác Duệ Quân đã kịp thời nắm cổ tay cô lại, mũi dao chỉ còn vài cm những là chạm vào ngực của hắn.
" Ông chủ …" Phong quản gia thấy Triệu Lan Vy cầm con dao lao đến chỗ Trác Duệ Quân liền sợ hãi mà hét lên, chạy lại kéo Triệu Lan Vy ra thì bị Trác Duệ Quân cản lại.
Trác Duệ Quân bóp mạnh cổ tay Triệu Lan Vy, không chịu nổi cơn đau nên cô phải buông con dao đang ở trên tay mình ra, con dao rơi xuống, tiến kim loại rơi xuống sàn nhà tạo ra âm thanh vô cùng chói tai.
Ngay giây tiếp theo Trác Duệ Quân liền dùng một tay còn lại bóp cổ Triệu Lan Vy, ấn mạnh cô xuống ghế sofa.
" Triệu Lan Vy, một nữ nhân yếu đuối như em, tôi có thể gi.ết ch.ết chỉ bằng một tay mà thôi, em nghĩ em có thể giết được tôi sao? " Vừa nói hắn càng dùng lực hơn, bàn tay siết chặt cổ của cô.
Triệu Lan Vy cứ tưởng hôm nay cô sẽ bị Trác Duệ Quân bóp cổ đến chết tại nơi này, nhưng vậy cũng tốt cô có thể đi theo ba của cô, cô không muốn sống với một kẻ giết người như hắn ta.
Nghĩ đến đây, cô lại không phản kháng nữa nhắm mắt lại mà buông xuôi đón nhận cái chết sẽ đến.
Nhưng vào ngay thời khắc quyết định nhất, Trác Duệ Quân lại buông tay ra khỏi cổ của cô.

Đến cuối cùng thì hắn cũng không nỡ ra tay.
Cô thở hổn hển, khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu nào, tay chân đều mềm nhũn muốn ngồi dậy cũng không còn sức để ngồi dậy nổi nữa.


Lúc này bỗng nhiên cô lại nghĩ tại sao hắn dừng tay?
Tại sao hắn lại không bóp ch.ết cô luôn đi?
Hắn bóp ch.ết cô rồi cô sẽ được giải thoát khỏi hắn, hắn cũng sẽ không cần phải nhìn thấy mặt con gái của kẻ thù nữa.
" Dì Mỹ! " Trác Duệ Quân hét lớn
Dì Mỹ vội vàng chạy ra.
" Dì dẫn cô ấy lên phòng đi! "
Dì Mỹ gật đầu, không dám chậm dù chỉ là một giây kéo Triệu Lan Vy ngồi dậy dìu cô đi lên phòng.
Triệu Lan Vy yếu ớt, chẳng còn chút sức lực gì nữa, vừa mới theo lên hai bậc cầu thang đã ngã quỵ xuống, đầu gối của cô đập vào bậc cầu thang, vô cùng đau.
Nhìn thấy Triệu Lan Vy bị té, Trác Duệ Quân cau mày, bàn tay cuộn chặt đến mức gân xanh nổi lên, nhưng không chịu lại đỡ lên cô.
" Cẩn thận …" Dì Mỹ phải chật vật lắm mới có thể dìu Triệu Lan Vy đứng dậy, đưa cô trở lại vào phòng..