Một Khắc Nhớ Một Đời Mong

Chương 58: 58: Vạch Trần 2





Ngươi có chuyện gì muốn nói?
Sinh Phong nhíu mày nhìn Tiểu Sinh tử.
Tuy biết tên này làm việc cho Mẫn Chi nhưng hắn vẫn là có chút ác cảm.

Vì vỡ lẽ hắn nhận ra trong thâm tâm của nàng hắn thậm chí còn không đáng tin cậy bằng một người xa lạ....
- Nô tài có nhân chứng có thể chứng minh Tiểu Khả và hoàng quý phi bị kẻ khác vu oan!
Tiểu Sinh tử không dám quá để tâm đến Sinh Phong nên nói thẳng vào vấn đề chính.
- Nhân chứng đó là ai và đang ở đâu?
- Bẩm hoàng thương, đó là đầu bếp của Ngự Thiện phòng, Lương Tuấn!
Cao Yến Nguyệt bất động khi nhìn thấy người đang bước vào.
Không thể nào! Lương...Lương Tuấn rõ ràng.....!rõ ràng....
Nếu Lương Tuấn ở đây vậy thì.....
- Lương Tuấn tham kiên hoàng thượng!

- Miễn lễ! Người mau nói cho trẫm nghe rốt cuộc ngươi biết được những gì?
- Bẩm hoàng thượng, mọi chuyện là như thế này....
................
- Này! Ngươi nhanh tay lên một chút đi! Hoàng hậu mà trách tội xuống ta sẽ không tha cho ngươi đâu!
Lương Tuấn hung hăng trợn mắt cảnh cáo người bên cạnh.
Cái tên này luôn làm việc cẩn thận quá mức cần thiết.
- Sư phụ à, người từng dạy đệ tử phải luôn cẩn trọng trong việc nêm nếm nguyên liệu.

Lỡ như có sai sót gì thì cả cái mạng cũng không còn a!
Người thanh niên kia nhìn ông cười cười rồi tiếp tục công việc.
Người này tên là Tô Đàn, đệ tử duy nhất của Lương Tuấn, là người đã đi theo ông từ khi còn nhỏ.
- Tên tiểu tử thối này! Ta dặn người phải biết cẩn thận chứ không phải học theo loài rùa!
Ông giơ tay gõ vào đầu Tô Đàn một cái.
Bốp!
- Đau! Sư phụ à, người lúc nào cũng mạnh bạo như vậy! Đệ tử làm nhanh là được chứ gì!
Tô Đàn nhăn nhó tỏ vẻ uất ức, vừa sắp xếp món ăn vừa lẩm bầm:
- Sư phụ quả là ông lão hung ác, hèn chi không ai thèm gả cho người....
- Tiểu tử, ngươi ở lại nhớ trông nôm cẩn thận! Ta đem thức ăn đến cho hoàng hậu nương nương!
Lương Tuấn rửa tay sach sẽ, dặn dò Tô Đàn rồi bâng mâm rời đi.
Tuy là đầu bếp chính trong cung nhưng dạo gần đây trong bếp thường xuyên thiếu người phụ vì thế ông cũng không phân biệt mà trợ giúp.

Cũng do tốt tánh như vậy mà đa số người trong cung đều yêu mến ông và cả Tô Đàn.

Cao Thừa cung..

Lương Tuấn đi một hồi cuối cùng cũng đến được vườn hoa của hoàng hậu.
Đang chuẩn bị đưa thức ăn tới thì đã nghe thấy giọng nói của một cung nữ:
- Tất cả các ngươi mau đi cắt tỉa hoa viên cho thật gọn gàng, nếu không nương nương mà có trách tội thì đừng có tìm ta mà than vãn!
Cung nữ đó nghiêm khắc nhìn những tì nữ kia mà căn dặn.
- Nhưng A Kì tỷ, không phải mấy hôm trước hoa viên đã được...
- Lệnh của nương nương ngươi dám cãi?
- Muội...muội không dám!!
- Lo mà đi làm việc!
Hừ lạnh một tiếng, A Kì cũng quay lưng đi mất.
- Xí! Lúc nào cũng cậy quyền ức hiếp chúng ta, nàng ta nói ra cũng chẳng kém gì một con cẩu ở bên cạnh của hoàng hậu vậy mà luôn tỏ vẻ bản thân quan trọng....
Một cung nữ không cam lòng lên tiếng.
- Ngươi im lặng một chút đi! Nếu để A Kì kia nghe được chắc chắn sẽ không để ngươi yên đâu!
Tiếng tranh luận cũng nhỏ dần, Lương Tuấn chỉ lắc đầu rồi tiếp tục công việc của mình.
Trong cả hậu cung này, những người cậy quyền chủ tử không phải là ít.

Người tên A Kì kia có thái độ như vậy cũng không có gì là lạ.
..........

Đứng trước cửa phòng của Cao Yến Nguyệt, Lương Tuấn giơ tay lên định gõ cửa thì bên trong đã truyền ra giọng nói âm lãnh:
- Đã căn dặn những cung nữ đó chưa?
- Ân! Nương nương yên tâm! Nô tì đã sắp xếp mọi thứ chu toàn!
- Hảo! Vậy còn Tiểu Định tử thì sao? Hắn có làm theo những gì ngươi nói hay không?
- Chuyện đó người yên tâm! Phụ mẫu hắn đang ở trong tay chúng ta, hắn muốn chống đối thì chỉ có thể chờ lấy xác của họ...
- Ngươi làm việc quả là khiến bổn cung ân ý!
Bên trong bỗng truyền ra tiếng cười ma mị khiến người khác không tự chủ mà lạnh sống lưng.
- Xà Thất độc đã chuẩn bị?
- Ân! Chỉ còn đợi Tiểu Khả kia xuất hiện! Nhưng mà nương nương...
A Kì có chút ấp úng không biết phải nói như thế nào.
- Ngươi có gì cứ nói....
- Ân! Chuyện là nếu dùng loại độc đó thì...thì hài nhi của người....