Sư nương?
Chẳng lẽ không phải là cô sao?
Tiêu Niếp Niếp nhìn sư phụ mình nói thế, đầu óc đang trông mong liền đoản mạch, một lúc sau vẫn chưa cam lòng mà hỏi sư nương là ai.
Sư nương là ai? Sư nương của Tiêu Niếp Niếp cô còn có thể là ai?
“Chính là Đường Đường mới đi đấu trường với chúng ta đó!” Đại tương du nghĩ, trong trò chơi này ngoại trừ Dương Quang Đường cũng không ai khác hợp làm vợ anh nữa, rộng lượng mười phần mà lải nhải nhắc nhở trong kênh đội ngũ: “Đồ đệ lúc nãy tuy cô không buff tốt cho người ta, nhưng sau này mọi người đều là một nhà, thời gian chơi chung sẽ nhiều hơn, sau này cô từ từ học để chăm sóc sư nương là được.”
Vậy ra Đại tương du vẫn tưởng rằng máu Dương Quang Đường không kịp thêm là do đồ đệ anh kỹ thuật quá yếu, phản ứng không kịp nhưng Tiêu Niếp Niếp lại cắn răng, thiếu chút ném luôn con chuột trong tay.
Cô cũng do ngứa mắt nữ Vân Lộc tên Dương Quang Đường kia mới cố tình lờ đi thanh máu của cô ta, vì sao sư phụ cô suốt ngày lải nhải nhắc đến ả, vậy mà… Vậy mà còn nói để ả ta làm sư nương của cô nữa!
Còn bảo cô phải chậm rãi tập chăm sóc sư nương!
Tiêu Niếp Niếp nghẹn một ngụm oán giận trong cổ, động tác tỏ tình đang định làm với Đại tương du cũng không kiên trì nổi nữa, trầm trầm gì sư phụ mình triệu hoán ra một con gấu lớn, hí ha hí hửng ngồi lên.
“Sư phụ anh đi đâu?” Nàng nén không phát giận.
Thẩm Tuất rất thích cưỡi thú Hữu hùng, tuy trong trò này rất ít người cưỡi gấu nâu, nhưng lúc cưỡi lên trông cực kì uy vũ khí phách, Đại tương du ngồi lên thú cưỡi nhảy nhót đến đá thần Lưu Vân Độ, cười tủm tỉm đáp một câu “Tìm sư nương của cô” sau đó biến mất khỏi tầm mắt của Tiêu Niếp Niếp.
Quả thật là vô cùng khí phách…
Tiêu Niếp Niếp nắm con chuột kêu rộp rộp, nếu giờ này có người đứng cạnh cô ta, khẳng định có thể nhận thấy khí lạnh u ám bốc lên từ người cô.
Mà hai đương sự còn lại cũng chẳng hề hay biết Tiêu Niếp Niếp tức giận, cũng không cần phải để ý đến làm gì. Lạc Thần thoát khỏi đội ngũ của Thẩm Tuất không lâu liền có người gửi lời mời kết bạn với cậu.
Lạc Thần nhìn Võng Lượng nam cấp 10, tên là Chủ Phỉ Phỉ miêu cứng họng hồi lâu, hơn nửa ngày mới nhấn vào tên của đối phương gửi tin qua.
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Tiểu nghi?
Đối diện rất nhanh đáp lời.
[Bạn tốt] Chủ Phỉ Phỉ miêu: Tiểu Thần tử, mau tới mang tui đi luyện cấp!
Phỉ Phỉ miêu này cũng chính là acc con của bạn học Lạc Thần – Chu Tiểu Nghi – lập để chơi ở Thề non hẹn biển, nhưng mà cái chức nghiệp này, cái giới tính này…
Lạc Thần điều khiển acc Vân Lộc chạy đến Khổng Tước Bình, quả nhiên nhìn thấy một nam Qủy quái ăn mặc đơn sơ dùng tư tế chạy bộ kì quặc chạy như điên đến chỗ đá thần, mà cái tên bán manh trên đầu cũng với diện mạo của nhân vật này “làm nổi bật” lẫn nhau, thật sự khiến người ta đui mù.
Quỷ quái cũng là Võng Lượng
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: … Sao bỗng dưng cậu chạy đi chơi Qủy quái? Còn cái tên đó nữa… nó sao lại như này?
[Bạn tốt] Chủ Phỉ Phỉ miêu: Ây da Tiểu Thần tử, cậu không biết dạo này Đường Lê Hân đang có scandal với Trần Phỉ Phỉ sao? Tên của tụi mình quả là một đôi do đất trời tạo nên! Acc Vân Lộc của cậu còn độc thân đúng chứ, chờ tui luyện cấp cao lên sẽ lấy cậu về nhà!
Lạc Thần trầm mặc nhìn bạn nhỏ Chu Tiểu Nghi lắc lắc cái eo, xoay một vòng trên không, đứng ở trước mặt mình. Trong trò chơi tính cách của Chu Tiểu Nghi là một bà đàn ông cậu cũng biết, cơ mà đột nhiên thấy bạn học mình nói ra đề tài kết hôn hung tàn đến vậy, Lạc Thần vẫn quyết định im lặng là vàng, mang Phỉ Phỉ miêu đi thăng cấp.
Khổng Tước Bình là nơi luyện cấp cho tân thủ, quái ở đó đổi mới rất nhanh. Chu Tiểu Nghi lười làm nhiệm vụ tân thủ, rất tự nhiên đi theo sau Lạc Thần ăn kinh nghiệm, hai người một trước một sau đánh tầm mười phút, Quỷ quái nhanh chóng tăng hai cấp, nhưng Chu Tiểu Nghi cũng rất mau phát hiện một chỗ cực kì không thích hợp.
Lạc Thần là bạn học của cô, trong hiện thực coi như là bạn cùng chung chí hướng, vào trò chơi kéo cô luyện cấp là chuyện rất bình thường. Nhưng luyện cấp thì luyện, cái người đứng sau cô là như nào nha…
Chu Tiểu Nghi điều chỉnh góc nhìn của mình một tí, chỉ thấy một Dịch Kiếm đang cưỡi con gấu chó nâu tám trăm năm khó gặp trong trò chơi này, đi theo sau đội họ như một cái bóng. Cậu bạn nhỏ Lạc Thần trước mặt cô đi sang trái đập một con quái vật, anh ta cũng lập tức sang bên trái, bạn trẻ Lạc Thần nhích qua bên phải đập một con quái, tên kia cũng học theo sang phải.
Nói xem một Dịch Kiếm đi theo bạn nhỏ Lạc Thần chưa tính, thế cái cánh to đùng phía sau Dịch Kiếm kia là như nào? Trò này vừa mới đưa ra cánh lớn, trong một server nếu thấy được một, hai cái như thế đã không tồi rồi, nhưng cái tên Dịch Kiếm cánh lớn này cư nhiên chạy lon ton đến khi người mới, nhìn mấy cái acc con đánh lợn rừng cạnh đấy, ánh mắt bọn họ đều dán hết lên chỗ cô với Lạc Thần rồi kìa.
Anh ta ngại chưa đủ rêu rao sao!
Ưm… Hơn nữa tên của acc Dịch Kiếm cũng rất quen tai, hình như là vị đại thần khi trước lên diễn đàn với bạn cô?
Chu Tiểu Nghi nháy bị cặp cánh trên vai Dịch Kiếm kia chọt mù, chạy cùng Lạc Thần một lúc, cuối cùng nhịn không được hỏi trong kênh đội ngũ.
[Đội ngũ] Chủ Phỉ Phỉ miêu: Tiểu Thần tử, cậu ẩn hết người chơi khác rồi à?
[Đội ngũ] Chủ Dương Quang Đường: Đúng vậy, người nhiều quá lag lắm, làm sao vậy?
Chu Tiểu Nghi có thể nói gì? Cô có nên nói cho bạn học mình rằng phía sau bọn họ có một vị đại thần làm người ta hâm mộ ghen tị hận, hơn nữa nhìn tư thế của cái tên phía sau kia, hình như vẫn còn muốn đi theo.
Bất quá đến cuối cùng Chu Tiểu Nghi vẫn không nói gì thêm, trong lòng cô còn có chuyện quan trọng hơn nhiều, đương nhiên là xem trò hay chứ còn gì nữa!
[Đội ngũ] chủ Phỉ Phỉ miêu: Không có gì, tui chỉ tò mò tí thôi. Tiểu Thần tử, cái vị đại thần lần trước lên diễn đàn với cậu đâu, cầu giới thiệu để tui làm quen!
[Đội ngũ] Chủ Dương Quang Đường: Giờ người ta bận, đang đánh đấu trường
[Đội ngũ] Chủ Phỉ Phỉ miêu: Đi đấu trường á? Sao tui nhớ cậu bảo cùng đội đánh với anh ta, sao không thấy cậu đi?
[Đội ngũ] Chủ Dương Quang Đường: Không phải tôi đi kéo cậu sao, hơn nữa đại thần có đồ đệ Băng Tâm của ảnh nữa, hai người đánh là đủ rồi
[Đội ngũ] chủ Phỉ Phỉ miêu: Hai người là đủ? Không sợ gặp đội mạnh rớt tích phân sao
[Đội ngũ] Chủ Dương Quang Đường: Không sao, độ may mắn của đại thần tốt không kém gì trang bị của ảnh, không cần lo lắng!
Chu Tiểu Nghi cũng là người bị kẻ khác tam qua, có lẽ mới bị người ta giật chồng nên rất mẫn cảm, nháy mắt cô nàng liền thấy có chút không bình thường, nhanh chóng liếc mắt nhìn Dịch Kiếm đằng sau một cái.
[Đội ngũ] chủ Phỉ Phỉ miêu: Ha? Cậu không lo cho người ta thật à, tui còn tưởng cậu đang dỗi người ta nữa
[Đội ngũ] Chủ Dương Quang Đường: Đừng nghĩ lung tung, bọn tôi không có gì đâu
[Đội ngũ] Chủ Phỉ Phỉ miêu: Thật không có gì?
[Đội ngũ] Chủ Dương Quang Đường: Không thì cậu nghĩ thế nào?
[Đội ngũ] chủ Phỉ Phỉ miêu: Tui nghĩ là, cậu nên bỏ ẩn người chơi nhìn mấy thứ bên cạnh đi
Chỉ cần Lạc Thần bỏ ẩn, khẳng định sẽ phát hiện người bọn họ mới nhắc đến thật ra không đi đánh chiến trường mà đang lon ton theo cạnh cậu, Chu Tiểu Nghi thậm chí còn có thể tưởng tượng ra bộ dạng kinh ngạc của bạn học mình sau khi nhìn thấy đại thần.
Nhưng động tác của Dương Quang Đường trong trò chơi chỉ dừng lại một chút, sau đó nhanh chóng khôi phục tiết tấu đánh quái.
“Bỏ ẩn lag lắm.” Lạc Thần nói thế trong kênh đội.
Chu Tiểu Nghi ngẩn người, cô cũng không biết khi Lạc Thần nghe được lời mình có bỏ ẩn rồi nhìn người cạnh cậu hay không, có lẽ Lạc Thần thấy được Đại tương du, cũng có lẽ là không hề thấy, nhưng tốc độ đánh quái của cậu không hề thay đổi, thẳng tiến về trước rồi vượt qua Đại tương du, giống như bên người không hề có người kia.
Thẩm Tuất ngóng trông chạy tới xem Lạc Thần đang làm gì, không ngờ cứ thế lại bị lờ đi. Anh chỉ đi theo Lạc Thần, muốn nhìn thử Lạc Thần thấy mình xuất hiện sẽ phản ứng ra sao, nhưng đối phương lại xem mình như không khí, phảng phất như chưa thấy cái gì.
Chỉ vùi đầu đánh quái, sau đó kéo một cái tên tương ứng với Dương Quang Đường là Phỉ Phỉ miêu.
Một Qủy quái nam mới mười mấy cấp.
Anh không mở miệng, cậu cũng không nói là mình thấy.
Chu Tiểu Nghi đứng ở ngoài cuộc lại có cảm giác vị đại thần theo sau Lạc Thần này có chút giống chó pug, đang cố gắng hăng hái muốn gợi ra sự chú ý của người kia, đáng tiếc người nọ sớm đã thấy được, rồi lại cố tình lược ra khỏi mắt, khiến đáy lòng Chu Tiểu Nghi sinh ra ý tưởng rằng vị đại thần này thật là đáng thương.
Cuối cùng thì hôm nay Thẩm Tuất cũng không làm Lạc Thần chú ý đến, sau khi kéo acc Qủy quái của Chu Tiểu Nghi lên đến cấp 14, Lạc Thần liền mang theo Chu Tiểu Nghi đi phụ bản Nhàn Dật Cư đánh quái, để lại mình Đại tương du ngây người đứng chờ trước cửa phụ bản. Thẩm Tuất hôm nay vốn muốn ngỏ lời để Dương Quang Đường đi kết hôn với anh, không nghĩ tới đối phương ra khỏi bản đồ đánh đấu trường liền không thèm liếc tới anh, cứ như bị gì che mắt mà không nhìn thấy mình, mãi đến sau đó Thẩm Tuất cũng không thể nói ra khỏi miệng.
Nhóc nhân yêu này không phải là có thể có tâm sự, mà là nhất định có.
Thẩm Tuất bỗng nhiên nhớ đến khoảnh khắc mình gặp được Lạc Thần tại Phong Thành, như là bỗng nghĩ đến cái gì – nhóc nhân yêu này hình như là bắt đầu từ khi ấy thay đổi thái độ với anh. Chẳng lẽ trong quá trình đó xảy ra chuyện gì?
Đại Thiên Vương nghĩ tới vỏ, lại không đi sâu vào mà tìm được nhân, mà lúc này ngay đá thần thôn Đan chu vừa lúc truyền tống đến mấy tên đối địch của Đại Hoàng phong, đại Thiên vốn đang buồn rầu, vừa thấy được bao cát liền mang kiếm bay sang.
Lần này tất nhiên lại là một trận ác chiến, rất nhanh diễn biến thành xung đột giữa Lưu Nguyệt hiên và Đại Hoàng phong, rồi kéo theo trận đấu võ mồm trên kênh khu vực, server Thề non hẹn biển lại náo nhiệt cả đêm Chu Tiểu Nghi cũng ở khu vực hóng hớt cả ngày, đợi đến hôm sau khi lên lớp liền hưng phấn cực kì chạy đến chỗ Lạc Thần đang nâng má ngủ gật, kéo kéo tay cậu.
“Hey hey! Tui nói này Tiểu Đường tử.” Chu Tiểu Nghi còn chưa hết hưng phấn, kéo Lạc Thần nói, “Vị Dịch Kiếm kia rốt cuộc là gì của cậu thế, nói nghe đê!”
Lạc Thần đánh nguyên một đêm, ngái ngủ liếc nhìn Chu Tiểu Nghi: “Tôi với anh ấy thật sự không có gì.”
“Cậu không nói?” Chu Tiểu Nghi lé mắt nhìn Lạc Thần, mũi hừ hừ ra tiếng, “Cuối tuần rồi tui nghe Trần Vũ Phi nói cậu thất tình, này là thật hay giả, liên quan đến anh ta đúng chứ?”