Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 524: Bồi thường nho nhỏ 4




“Hôm gặp hai chị của tôi, tôi các chị ấy nói, Tiêu Lạc không phải chồng của tôi.”

“Anh ta dĩ nhiên không phải. Anh ta mới không xứng.”

“Vậy nếu như anh ta không phải chồng của tôi, vậy tôi cũng không cần áy náy với anh ta, tôi cũng không có phản bội chồng mình.”

“Y Y…”

Toàn thân Hoắc Phi Đoạt nóng lên, mơ màng nhìn khuôn mặt hồng hào của Ngũ Y Y.

“Anh nghe, hình như bên ngoài không còn tiếng sấm nữa, dường như không còn nghe tiếng gì nữa, vậy tôi đi về, không còn tiếng sấm tôi không sợ nữa.”

Ngũ Y Y muốn từ trên đùi Hoắc Phi Đoạt đi xuống, uốn éo người, thế nhưng cô không nhảy xuống được.

Cô cong môi, uốn éo cái mông lần nữa, vẫn không nhảy xuống được, cô mới cúi đầu nhìn bên hông của mình, tay của anh giữ chặt.

“Này, buông tôi ra, tôi muốn trở về phòng ngủ, tôi buồn ngủ rồi. Không còn tiếng sấm nữa.”

Đôi mắt Ngũ Y Y trong như nước nhìn Hoắc Phi Đoạt.

Thật kỳ lạ, ánh mắt của người đàn ông này giống như màu xanh biển rộng? Tại sao đôi môi lại đỏ?

“Tối hôm nay, anh ngủ cùng em, được không?”

Hoắc Phi Đoạt giọng nói trầm thấp nỉ non, đôi môi một chút nữa đến gần khuôn mặt của Ngũ Y Y.

“Hả? Tại sao? Hiện tại không còn tiếng sấm, tôi không cần anh giúp.”

Ngũ Y Y chớp mắt, có chút lo lắng nhìn khuôn mặt tuấn tú ngày càng gần.

Anh ta muốn làm gì?

Chụt!

Môi mỏng Hoắc Phi Đoạt, nhẹ nhàng hôn một cái lên môi của cô.

Chuồn chuồn nước có tính co dãn.

“Hả? Anh làm gì vậy!”

Ngũ Y Y vội vàng tránh về phía sau, Hoắc Phi Đoạt một tay giữ đầu cô lại, cố định cái ót của cô, không để cho cô tránh né, sau đó khuôn mặt tuấn tú tìm đúng vị trí, hung tợn tập kích đánh tới.

“Ưhm ưm ưm….”

Anh hung hăng hôn lên môi hồng của cô.

Lần này, không còn nhẹ nhàng như trước, lần này, chính là sôi trào mãnh liệt, sóng to gió lớn!

Ngũ Y Y cảm thấy môi mình hơi tê, lưỡi của anh, hung mãnh tiến vào.

Trong ngoài xúi giục cô, thưởng thức cô, quyến rũ cô.

Móng vuốt nhỏ Ngũ Y Y, bất lực bám trên cơ thể anh, đẩy anh ra ngoài, đáng tiếc hơi sức nhỏ, mà thế công của anh lại hung hãn.

“Ừ….. ừ…..”

Ngũ Y Y đáng thương bị anh hôn đến bật ra tiếng rên, giống như là đang đợi làm thịt cừu con.

Nụ hôn này, sao lại dài, sâu như vậy, nóng như vậy!

Rốt cuộc anh cũng buông cô ra, cả hai đều thở hổn hển.

Hô hấp của anh mãnh liệt và tràn ngập tình dục.

Hô hấp của cô mềm mại quyến rũ.

“Anh bị làm sao vậy, phía dưới anh là vật gì, cứng như vậy, giống như là cây gậy, ngồi khó chịu muốn chết!”

Ngũ Y Y uốn éo cơ thể, vô cùng bất mãn oán trách.

Oh…

Hoắc Phi Đoạt bị cô dùng sức uốn éo hít thở mấy cái.

Bị cô cọ xát cơ hồ muốn bốc lửa!

“Tới, sờ một chút xem, xem thử là cái gì. Tìm được sẽ cho em.”

Hoắc Phi Đoạt nhỏ giọng lừa gạt cô, kéo bàn tay nhỏ bé của cô, thả vào nơi nào đó đang ngóc đầu dậy.

Ngũ Y Y không hiểu chạm vào, đụng vào một cái, lập tức hai mắt mở to, tay giống như giật điện rụt trở về.

Cô đột nhiên hiểu ra là cái gì rồi!

Cái tên bại hoạt này!

“Anh thật xấu! Tôi không để ý đến anh nữa!”

Ngũ Y Y xấu hổ khuôn mặt đỏ bừng, cơ thể uốn éo muốn nhảy xuống.

Hoắc Phi Đoạt mãnh liệt thở hổn hển, ôm vật nhỏ trong ngực, máu trong người anh nóng lên.