Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 335: Xuất phát đến biệt thự 2




"Tôi cho rằng anh ấy căn bản là một người rất lạnh nhạt, đối xử với người nào cũng như vậy. Nhưng tôi thật sự không ngờ, anh ấy cũng sẽ quan tâm một cô gái, càng không ngờ cô gái kia lại là Ngũ Y Y bình thường đến vậy! Tại sao lại như thế?"

Phúc Hi nói đến chỗ thương tâm, không nhịn được ghé vào bàn khóc lên.

Thạch Ưng duỗi tay qua, chần chờ một chút rồi nhẹ nhàng vỗ vai Phúc Hi, khuyên nhủ: "Tiểu thư tốt như vậy, đẹp như vậy, lại rất si tình với hắn, một ngày nào đó hắn sẽ đáp lại tiểu thư."

"Sẽ sao? Hu hu, sẽ có một ngày như thế ư? Tôi không dám khẳng định, hu hu."

Phúc Hi quyệt miệng ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhìn Thạch Ưng.

Thạch Ưng nhìn Phúc Hi điềm đạm đáng yêu như vậy, tim nhất thời như bị dao cắt, đưa tay xoa nước mắt trên mặt cô ta.

Phúc Hi nức nở: "Đời này, nguyện vọng duy nhất của tôi chính là gả cho anh Phi Đoạt, tôi chỉ có một nguyện vọng như thế, chẳng lẽ Thượng Đế cũng không để tôi thực hiện ư? Trong lòng tôi chỉ có anh Phi Đoạt, chỉ có một mình anh ấy..."

Thạch Ưng run rẩy thu tay lại, bất đắc dĩ cúi đầu.

Phúc Hi ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng trên bầu trời, nâng tay cầu nguyện: "Ông trời, thỉnh ông hãy xem xét mối tình thắm thiết của tôi với anh Phi Đoạt mà thỏa mãn nguyện vọng này của tôi đi! Xin ông! Xin ông để anh Phi Đoạt chán ghét mà vứt bỏ Ngũ Y Y kia! Xin ông để anh Phi Đoạt thích tôi."

Phúc Hi nhắm mắt, chân thành cầu nguyện.

Thạch Ưng vụng trộm nhìn Phúc Hi, tâm loạn như ma.

Lông mi của Ngũ Y Y run rẩy, tròng mắt trong nháy mắt mở to, thở dài thật sâu.

"Ôi..."

Cô khó chịu rên rỉ, đôi mắt mở to, con ngươi đẹp như kim cương đen, mờ mịt không chút tiêu cự.

Hoắc Phi Đoạt nhíu mày, cẩn thận quan sát vẻ mặt của Ngũ Y Y.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngũ Y Y nhăn lại, cái miệng đỏ au mở ra, thở ra khí nóng, cô đột nhiên nắm lấy quần áo trước ngực, xé lung tung.

"Khó chịu quá! Em nóng quá! Nóng chết mất! Khó chịu chết mất."

"Y Y! Y Y!"

Hoắc Phi Đoạt muốn ấn chặt tay của Ngũ Y Y nhưng Ngũ Y Y đúng là phát cuồng rồi, điên cuồng xé quần áo, quần áo bị xé nhanh chóng bay sang một bên, áo ngực cũng bị ném đi.

Vù vù!

Hoắc Phi Đoạt nheo mắt lại, hít sâu một hơi.

Đây không phải là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của cô nhưng... Khi thân thể trắng nõn không tỳ vết của cô đột nhiên hiện ra trước mặt hắn thì thân thể xinh đẹp đó vẫn khiến hắn căng thẳng.

Thân thể quá đẹp!

Thân thể tuyết trắng, hai tiểu anh đào phấn hồng run rẩy, nhỏ nhắn nhưng đáng yêu, hồng hào, cực kỳ quyến rũ.

Cả bộ ngực no đủ hiện ra như là cây đào mật tươi mới, run rẩy, khiến người ta mơ màng.

"Em nóng.... Nóng chết mất.... Em nóng... Cứu em.... Cứu em.... Khó chịu quá...."

Ngũ Y Y cau mày than nhẹ, lắc lắc thân thể loạn lên, muốn gãi ngực.

Hoắc Phi Đoạt sợ cô gãi làm xước da liền khẩn trương ấn chặt hai tay cô.

Ngũ Y Y rầm rì, cả người như kẹo mè xửng, vặn vẹo, cọ xát lên người Hoắc Phi Đoạt.

"Em khó chịu.... Nóng chết mất....."

Cô như mỹ nhân ngư trắng như tuyết, vặn vẹo bừa bãi dưới thân Hoắc Phi Đoạt.

Đôi mắt quyến rũ như tơ, cánh môi đỏ thắm thở ra ra hương trái cây khô nóng.

Cả người đều nhiệt liệt mời mọc Hoắc Phi Đoạt!