Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 284: Trừng Phạt Nhẹ Nhất 1




Hoắc Phi Đoạt nhìn tên trên màn hình điện thoại đang nhấp nháy, trong lòng lập tức dịu đi, trong đầu hiện lên hình ảnh Ngũ Y Y thật sống động kia, khóe môi hắn hơi nhếch lên, kiềm nén vẻ vui sướng nhàn nhạt.

Cố Tại Viễn nhìn Hoắc Phi Đoạt, biến hóa nho nhỏ của Lão đại đều lọt vào mắt hắn, hắn đưa tay ôm ngực, làm bộ dáng nôn mửa.

Hoắc Phi Đoạt liếc Cố Tại Viễn một cái, ho khan trong cổ họng, rồi mới nghe điện thoại.

“Alo! Làm sao lại gọi điện cho tôi vậy?”

Nha đầu này tìm hắn, từ trước đến nay đều không có chuyện gì tốt, bây giờ có chuyện thì mới có thể tìm hắn.

Không nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Ngũ Y Y, ngược lại là một âm thanh hổn loạn.

“Hửm? Chuyện gì xảy ra vậy?”

Hoắc Phi Đoạt nhịn không được nhăn mặt nhíu mày.

Cố Tại Viễn nhìn nét mặt của Hoắc Phi Đoạt, lập tức hoảng sợ lui lui lại tìm chỗ trốn, hắn rất sợ nhóc con đó lại chọc giận lão đại, thì hắn chỉ có nước bị lão đại trút giận đến chết thôi.

Hoắc Phi Đoạt cố gắng nghe mấy âm thanh hỗn loạn trong điện thoại.

Xung quanh bữa tiệc có rất nhiều người đang cười cười nói nói.

Nha đầu kia xảy ra chuyện gì? Cô không phải loại người thích đùa giỡn lung tung.

Giác quan thứ sáu mách bảo hắn, cô nhất định xảy ra chuyện chẳng lành.

Bởi vì vô cùng quan tâm ,cho nên càng khiến hắn trở nên lo lắng

“Tất cả câm miệng!” Hoắc Phi Đoạt đột nhiên nhíu mày, hét lên một tiếng, người cũng đứng lên luôn.

Tất cả mọi người giật mình, lập tức im lặng không lên tiếng, còn có mấy người không biết người ra lệnh là Hoắc lão địa, vẫn còn ở một bên cười nói, liền có mấy vệ sĩ đi qua, không nói câu nào, một cước đá qua, đem người đang nói chuyện đá ra ngoài.

Vài giây sau đó, trong đại sãnh bữa tiệc đều im lặng.

Im lặng đến mức có thể nghe thấy âm thanh của cây kim rơi xuống đất.

Cố Tại Viễn ý thức được tình hình vượt ra xa, cũng sợ hãi đứng lên, làm theo bộ dáng Hoắc Phi Đoạt, nhíu mày, liếc mắt rồi nhìn đến Hoắc Phi Đoạt.

Hoắc Phi Đoạt vẫn chăm chú nghe âm thanh trong điện thoại, hai mắt hắn dần dần nheo lại, vẻ mặt ngày càng nghiêm túc, sắc bén.

Nha đầu kia xảy ra chuyện gì sao?

Hoắc Phi Đoạt lập tức cất bước chạy ra ngoài.

Cố Tại Viễn giống như làn khói chạy tới, mới có thể đuổi kịp bước chân của Hoắc Phi Đoạt.

Hắn là quá nóng nảy, cho nên bước chân nhanh đến dọa người.

“Lập tức điều động tất cả mọi người, bộ phận vệ tinh, nhanh chóng điều tra vị trí chính xác chiếc điện thoại kia, tất cả phải tra ra vị trí chính xác căn phòng kia cho tôi, nhanh lên!”

Hoắc Phi Đoạt chạy ra ngoài như cơn gió lớn, vừa ra lệnh rõ ràng.

Tất cả mọi người như đứng im, chẳng dám thở mạnh, trơ mắt nhìn Hoắc Phi Đoạt dẫn theo đám người mặc đồ đen chay ra ngoài.

“Lão đại, đã xảy ra chuyện gì?”

Cố Tại Viễn chạy nhanh như một làn khói, mới có thể bắt kịp bước chân của Hoắc Phi Đoạt.

Hắn quá sốt ruột, nên bước chân cũng thật dọa người.

Đã có vệ sĩ nhận lệnh, gọi điện thoại qua bên kia, yêu cầu tra ra vị trí chính xác số điện thoại Ngũ Y Y đang gọi.

Hoắc Phi Đoạt vẻ mặt nôn nóng, bình thường khuôn mặt luôn lạnh băng, hôm nay trên mặt hắn lại xuất hiện nét lo lắng hiếm thấy.

Hoắc Phi Đoạt nhanh chóng lên xe, nói, “Bên kia rất loạn, nghe không rõ lắm đang xảy ra chuyện gì, đoán chừng là nha đầu kia xảy ra chuyện rồi”

“A? Có kẻ dám động vào nhóc ấy? Khốn kiếp! Để em đi giết hắn!”

Cố Tại Viễn cũng gấp gáp nhảy lên xe.

“Lão địa, đã tra ra được vị trí cụ thể, là một ktv tại trung tâm phía Tây.”

Hoắc Phi Đoạt vừa nghe là ktv, lập tức híp mắt lại.