Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 281: Bây Giờ Thật Sự Kết Thúc Rồi 8




Có sáu bảy người đàn ông đang nhìn cô.

Ngũ Y Y ngồi xuống, híp mắt quan sát, nhìn tên xăm hình: “Anh muốn làm gì?”

“Ha ha ha! Em hỏi ông đây muốn làm gì? Vậy không phải rõ ràng rồi sao? Ông chỉ muốn ở trên người em! Ha ha ha!”

Một đám đàn ông còn lại cười dâm đãng.

Ngũ Y Y khiếp sợ rùng mình một cái.

Cô chỉ có một mình, làm sao chống lại ma trảo của sáu bảy tên đàn ông này đây?

Tay cô nắm chặt điện thoại di động, cũng không biết đang bấm phím gì, dù sao cũng đang giữ cuộc trò chuyện.

Xin ông trời phù hộ, cho người nào đó nghe điện thoại đi, có thể tìm thấy tình huống cô đang gặp nguy hiểm đi.

Ngũ Y Y lớn tiếng nói: “Ở đây là ktv nghiêm túc, tại sao các người dám làm chuyện xấu trắng trợn như vậy? Không sợ cảnh sát đến bắt các người sao?”

“Ha ha ha!” Tên đàn ông xăm hình giống như đang nghe được truyện cười: “Bắt tôi? Lão tử này là người đứng đầu một cục, đừng nói là cảnh sát, cục trưởng cảnh sát cũng nghe lời của tôi. Ở trong này, tôi là người đứng đầu.”

Tên xăm hình bước từng bước đến gần Ngũ Y Y, cười âm hiểm: “Cô bé, đừng sợ hãi, cái kia của lão tử đúng là rất lợi hại, em cứ kêu lớn tiếng là được, kêu càng lớn, lão tử càng hưng phấn, yên tâm, đảm bảo sẽ làm cho em hết sức thoải mái! Ha ha ha!”

Ngũ Y Y nhanh nhẹn giật lấy cây dao gọt trái cây trên bàn, chỉ vào tên xăm hình: “Đừng qua đây! Anh qua đây tôi sẽ đâm chết anh!”

Đôi mắt to tròn, tỏ ra uy nghiêm.

Tên xăm hình sửng sốt, nhíu mày: “Cô bé, không cần bới móc, chỉ một mình em, em cầm sẽ bị thương, dùng đánh rắm cũng không có! Nhanh bỏ con dao xuống.”

“Để cho tôi đi! Nếu không tôi sẽ giết từng người.”

“Thả em đi? Ha ha ha.” Tên xăm hình như vừa nghe được chuyện cười: “em thú vị như vậy, vóc dáng của đầy đủ, tôi sẽ thả em đi sao? Cho dù hôm nay em chết, cũng chỉ có thể chết ở dưới thân tôi! Đến! Đem thứ đồ chơi trong tay cô ấy ném đi, nhanh lên! Lão tử chờ không kịp nữa rồi.”

Nói xong, tên xăm hình ngồi lên trên ghế sofa, cởi quần ra, đưa ra cái xấu xí nhất của hắn, ánh mắt nhìn Ngũ Y Y, hắn dùng tay chuẩn bị.

Ngũ Y Y suýt chút nôn mửa.

Đáng ghét!

Sáu tên đàn ông kia bước từng bước đến gần Ngũ Y Y.

Ngũ Y Y cả người run lên, nắm chặt con dao trong tay, chỉ vào đám người kia.

“Không được qua đây! Người nào qua đây tôi sẽ giết người đó! Tôi nói là thật! Chết một người thì huề nhau, chết hai người thì có lời! Không được qua đây! Không được đến gần!”

Mấy tên đàn ông kia nhìn Ngũ Y Y với bộ dáng hung ác, bắt đầu bàn bạc với nhau.

“Hầu Tử cậu nắm chặt tay cô ta, Bình Quý cậu giật lấy con dao….”

“Tôi đè hai chân cô ta lại…..”

“Đều chú ý con dao trong tay cô ta, còn có miệng của cô ta nữa, cô ta cắn người.”

Hai tay Ngũ Y Y đang run run.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ phải ở chỗ này bị tên đàn ông xăm hình ghê tởm kia cưỡng bức thân thể sao?

Trong lòng Ngũ Y Y xẹt qua từng tia tuyệt vọng.

Mẹ ơi, xin người phù hộ cho con!

Con gái của mẹ bị giày vò ở trong này a!

Mẹ ơi, cứu con!

Mấy tên đàn ông sau khi bàn bạc xong, đều tiến lên cùng một lúc, Ngũ Y Y nhìn thấy có nhiều cánh tay duỗi đến gần cô, vài người đến gần, cô hét to lên, vung con dao lên quơ lung tung: “Giết chết các người! Giết chết các người! Khốn nạn! Giết chết các người!”

Vài giây trôi qua, Ngũ Y Y không thể nhúc nhích được nữa.

Có tên đàn ông ôm lấy chân cô, có người đè chặt hai cánh tay cô.