Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 235: Không Được Mặc Loại Quần Áo Này 2




Ặc, cô không muốn chết như vậy! Có phải rất khó coi hay không? Chết toàn thay thì tốt hơn!

Chỉ trong vài giây ngăn ngủi mà Ngũ Y Y đã suy nghĩ lung tung rất nhiều.

Rốt cuộc Hoắc Phi Đoạt thở ra một hơi, đem khí nóng thổi lên trên mặt Ngũ Y Y, hắn nghiến răng nói: “Tôi thật muốn cạy cái đầu em re xem bên trong được làm từ vật liệu gì?”

“A, không phải đâu? Tôi làm sai cái gì để cho anh thù oán tôi vậy? Tôi sẽ sửa đổi không được sao? Trăm ngàn lần không cần phải mở đầu tôi ra, như vậy thì làm sao tôi sống được? Thật ra tôi đã rất cố gắng ngoan ngoãn lắm rồi. Tôi đảm bảo sẽ ngoan hơn nhiều được chưa?”

Ngũ Y Y nhăn mặt chu môi, vẻ mặt bi thương mà nhìn gương mặt lạnh lẽo của Hoắc Phi Đoạt.

Chả trách mọi người thường nói gần vua như gần cọp, thì ra là như thế!

Tính tình Hoắc Phi Đoạt luôn thay đổi thất thường, thật khó đoán được!

Hở ra là muốn lấy đầu người ta!

Hoắc Phi Đoạt tức giận quay mặt sang chỗ khác, vẻ mặt biểu hiện sự bất lực, sau đó quay mặt nhìn Ngũ Y Y gầm nhẹ: “Em có thể chậm chạp thêm chút nữa sao?”

Chậm chạp?

Cô chậm chạp chỗ nào hả?

Cô đã giải thích sai cái gì sao?

Ngũ Y Y vội vàng lấy hai cánh tay nhỏ bé của mình ôm eo Hoắc Phi Đoạt, cô dùng giọng điệu của người dân Châu Phi đi chạy nạn mà cầu xin hắn: “Tôi đần độn, tôi đần độn hơn so với heo, Phi Đoạt, trăm ngàn lần không được lấy đầu tôi ra, tôi thật sự là trẻ con dễ dạy, tôi đắc tội với anh chỗ nào anh nói cho tôi biết đi, tôi nhất định sẽ sửa đổi, sửa đổi thật tốt mà.”

Hoắc Phi Đoạt có chuyện khó nói đành thở dài: “Aiz….Em à…..Cả người em từ trên xuống dưới chỗ nào cũng đắc tội với tôi chỗ nào cả!”

“Hả?” Nghiêm trọng vậy sao?

Dù sao cơ thể cô cũng quan trọng chứ?

“Tôi biết anh vẫn luôn nhìn tôi không vừa mắt…….Đúng là không có biện pháp, tôi lớn lên trông có vẻ khốn khổ lắm rồi, tôi đáng thương mà, anh không được giết người đáng thương.”

Ngũ Y Y nói chuyện, hai tay cô ôm eo Hoắc Phi Đoạt rồi làm loạn trên người hắn.

Giống như cô đang nhẹ nhàng vuốt ve, trêu chọc hắn.

Hơi thở Hoắc Phi Đoạt ngày càng nặng, cảm giác cả người hắn dần dần nóng lên, hắn nhanh chóng bắt lấy hai tay nhỏ bé Ngũ Y Y rồi cố định trên đầu cô.

Hả? Tại sao lại đổi thành tư thế này rồi? truyện thấy hay các bạn sang DocTruyen Org đọc nhé

Ngũ Y Y cắn môi, lo sợ nhìn Hoắc Phi Đoạt.

Cơ thể cứng rắn của Hoắc Phi Đoạt gắt gao dán chặt vào người cô.

Cơ thể cô không giống như hắn, cơ thể cô rất mềm mại như chú cá nhỏ bé không xương.

Trên người cô liên tục tỏa ra hương thơm tươi mát phả vào mặt hắn.

Một loại hương thơm tươi mát, cám dỗ, mê hoặc người khác.

Hai bầu ngực đầy đặn của cô đang dán chặt vào người hắn, từng mảnh da thịt lại mẫn cảm như vậy.

Nha đầu chết tiệt này!

Mỗi lần đều làm cho thể xác và tinh hắn mệt mỏi.

Cả người hắn đều hổn loạn!

Ánh mắt Hoắc Phi Đoạt càng thêm sâu sắc, môi mỏng hé ra, chiếc cắm nhọn gần chạm vào mũi Ngũ Y Y, hắn thở hổn hển nói: “Nha đầu xấu xa! Vẫn luôn biết rõ là tôi nhìn em không vừa mắt, sao em vẫn luôn chọc tôi?”

Nhìn xem, cô biết chú Hoắc luôn nhìn cô không vừa mắt mà!

Ánh mắt của chú Hoắc chỉ nhìn những người mẫu thế giới, nhìn những ngôi sao điện ảnh nổi tiếng mà thôi.

Hừ!

Ngũ Y Y không quan tâm đến tư thế hiện tại của mình không được tự nhiên cỡ nào, lúc này cô chỉ nghĩ đến làm cho Hoắc Phi Đoạt giảm nhiệt thôi.

“Tôi đâu có chọc giận anh, hôm nay không có gọi anh là chú, cũng không gây ồn ào bên cạnh anh.”