Một Cho Tất Cả

Chương 39: Bắt cóc…






-Sun ah….
- Gì vậy mẹ?
- Cha của con hình như đã có kế hoạch rồi…từ giờ nhất cử nhất động phải cẩn thận …
- Dạ con biết ạ…
- Ah…con dấu con vẫn giữ cẩn thận chứ?
- Vâng, nó vẫn luôn trên cổ con….-Cậu kéo chiếc dây chuyền từ trong cổ áo ra cho mẹ xem
Sợi dây lấp lánh ánh đen huyền ảo như một sợi dây xích vô hình nắm chặtlấy vận mệnh của cậu, mọi thứ mà mẹ cậu phấn đấu cả đời để giành lạiđang nằm trong tay cậu…..
…………………
- Thưa phu nhân.
- Có chuyện gì, việc tôi bảo cậu điều tra đến đâu rồi.
- Theo thông tin tôi thu thập được thì phần lớn tài sản thuộc quyền sởhữu của chủ tịch trước kia giờ đã được bà Jin Hye sang tên cho cậu TaeSun…
- Vậy ý cậu là giờ Tae Sun đang nắm giữ con dấu tài sản.
- Vâng thưa phu nhân.
- Được rồi…cậu ra ngoài đi, phần còn lại tôi sẽ có chỉ thị sau…
Đặt cây bút xuống bàn, và nâng ly rượu đưa lên miệng…một cảm giác chiếnthắng đang dần dần thấm vào hơi rượu cay nồng…..bao nhiêu năm qua….người đàm bà tham vọng này đã không từ bất kỳ một thủ đoạn nào để đoạt lấythứ mà mình muốn….đến ncar đứa con trai duy nhất mà bà mang nặng đẻ đaucũng không thể cản được tham vọng đang lớn dần lên trong lòng bà….và một âm mưu đã được vạch ra nhằm loại trừ tất cả những người ngáng đườngbà……
- Hóa ra là thằng con trai yêu quý của ông thông đồng với mụ điên đó lừa đảo tôi….Tôi sẽ đòi lại tất cả….
…………………..
- Nhìn gì vậy?
- Sợi dây tren cổ cậu….
- Sao…?
- Chỉ là nó có chút kỳ lạ….
- Sao…kỳ lạ ở chỗ nào??? Nó không đẹp ah?
- Không phải….chỉ là càng nhìn càng thấy hiếu kỳ….không biết đằng sau viên đá kia là cái gì thôi….
Tae Sun chột dạ….nhưng đó mới là Min Jae mà cậu biết một cô bé ngây ngôvà mềm yếu trong chuyện tình cảm nhưng lại mạnh mẽ và hiểu biết ở mọimặt…một cô bé hoàn hảo luôn thấu hiểu mọi thứ đến từng gốc rễ…
- Vậy cậu nghĩ đằng sau đó là cái gì???-Tae Sun hỏi một cách dò xét…
- Là một vật vô cùng quan trong….
- Sao cậu lại nghĩ như vậy…nếu đó chỉ là kiểu dáng của nó thôi thì sao….
- Một viên ngọc to màu đen luôn che dấu những thứ quan trong bên trong nó đển tránh tất cả những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người….Tôi chỉ đoán vậythôi…-Min Jae nhún vai một ái rồi lại tiếp tục ăn….
Tae Sun cười xòa rồi lại gắp tiếp cho Min Jae…
- Thôi…thôi…đừng đoán già đoán non nữa…ăn đi…ăn nhiều vào….
…………………
………………….
Xách những túi rác ra phía cổng chợ, Min Jae nhìn qua bên đường và ngạcnhiên…vài chiếc xa màu đen khả nghi đang đỗ ở bên đường…từ sáng tới giờchúng không hề nhúc nhích….chắc chắn không ơhair Tae Sun vì cậu ta không có lý gì mà phải kéo theo nhiều người như vậy tới đây, hơn nữa cúngchẳng có lý do gì mà đã đến rồi lại không gọi cho Min Jae cả…Chiếc điệnthoại rung lên….Là Tae Sun…
- Tên này thiêng thật..vừa nhắc tới là mà đã có mặt rồi….
Nhấc điện thoại lên chưa kịp trả lời thì Min JAe bỗng cảm thấy mọi thứxung quanh tối dần…mơ hồ rồi cô bé không biết chuyện gì xảy ra xungquanh nữa…
Ở đầu dây bên kia Tae Sun cúng không biết có chuyện gì xảy ra…chỉ thấycó tiếng động như chiếc điện thoại bị rơi rồi một giọng nói của mộtngười đàn ông lạ xen vào…
- Nếu muốn cứu bạn gái mày thì mang ngay con dấu đến địa chỉ này cho tao….
Chưa kịp định thần lại thì đầu dây bên kia chỉ còn lại tiếng tút…tút…một tin nhắn đến…mọi thứ dường như xảy ra quá nhanh khiến Tae Sun khônghiểu chuyện gì….không cần suy nghĩ gì nữa…chiếc xe của Tae Sun lao nhưtên bắn vút qua là khói và biến mất….mọi thứ hỗn loạn sắp xảy đến…có aibiết rằng tất cả sẽ thay đổi..thay đổi đến mức chính những người trongcuộc cũng không thể lường trước được.
………………………….
Tiếng gió thét qua tai nghe ghê rợn…dường như Min Jae đang được đưa tớimột nơi vắng vẻ…đôi mắt không thể mở ra..chỉ cảm nhận được bánh xe cứ rẽ rồi lại rẽ trên những con đường ngoằn ngoèo dài vô tận…cuối cùng chiếcxe cúng dừng lại…Chúng lôi Min Jae vào trong một nhà kho cũ…mùi ẩm mốcsộc lên mũi…đau đó có tiếng những thanh sắt va vào nhau nghe ghê tai…Rồi một người nào dó đã ngã xuống….âm thanh hỗn laonj xung quanh khiến MinJae thấy hơi sợ….Cuối cùng thì chiếc khăn bịt mắt đó cúng được tháora…Trong lúc đôi mắt chưa theeor nhận diện được mọi vật xung quanhthì…..
- Đừng đánh chết hắn…Chúng ta đã có được cái chúng ta cần....trói hắn vào một góc..chờ tên Tae Sun đến…chúng ta sẽ khử tất cả…
- Các ông là ai?
Một tên trong số đó quay lại nhìn Min Jae….Đôi mắt đấy cô không thể nàoquên được..đôi mắt sắc như lưỡi dao và hình săm trên cánh tay củahắn…đúng…chính là Seon Yun…
- Lâu rồi không gặp…Min Jae…-Seon Yun nhếch mép cười mỉm nhìn Min Jae…
- Lần này lại là chuyện gì nữa…khong lẽ lại là nhỏ đó sai anh tới ….
- Lần này chẳng liên quan gì đến em gái tôi cả…cô cứ đợi đi…hắn sắp đến rồi…
- Vừa nãy nghe anh nhắc đến Tae Sun….không lẽ….
Hắn cười nhếch mép, đôi mắt hoắc lên vẻ gian sảo….
- Có cái cần lấy từ chỗ hắn…kể ra chúng ta cúng có duyên đó chứ…Tôi…vẫn mong một ngày nào đó được gặp lại cậu…
Hắn tiến về phía Min Jae, đôi mắt càng lúc càng tỏ rõ vẻ gian sảo và sắc bén…Hắn đưa tay nâng cằm cô bé lên, gương mặt góc cạnh đó tiến sát laịgần gương mặt đang lấm tấm mồ hôi của cô bé…
- Không phải sợ hãi như vậy…hắn sẽ tới đây nhanh thôi…và trong lúc chờ đợi..chúng ta có nên chơi một chút không nhỉ…
Buông tay ra khỏi cằm cô bé, hắn tiến về phía chiếc ghế sofa đặt ở phíađối diện, nơi mà có 2 cô gái ăn mặc khiêu gợi đang đợi hắn….
- Tôi đang tự hỏi, liệu có nên thay thế cô ta bằng cậu không…
Đôi mắt đểu giả đó vẫn không thôi xoáy vào cơ thể Min Jae, đôi tay hắnđang vén chiếc váy của cô gái ngồi cạnh hắn lên để lộ ra cặp đùi trắngmịn, thon dài…Đôi môi hắn bắt đầu mân mê bờ vai trắng ngần của côgái…nhưng ánh mắt đó vẫn hướng về phía Min Jae, ánh mắt thèm muốn và dục vọng đang nhấn chìm Min Jae vào vòng xoáy của sự sợ hãi…
Đột nhiên hắn đứng dầy tiến lại gần phía Min Jae, nhấc bổng cô bé lên,hắn ôm cô bé vào lòng và thì thầm…mặc cho cô bé giẫy giụa đến thế nàothì đôi tay rắn chắc ấy vẫn ghì chặt lấy bờ vai gầy của cô bé…
- Cậu quả là một cô gái đặc biệt….-Nói rồi hắn hôn lên cổ cô bé…..
Một cảm giác nhục nhã dần chảy trong cơ thể cô bé…nước mắt trào ra…đôimắt đỏ sọng lên, không nói lời nào và cúng không phản kháng lại…cô chỉnhìn chong chong vào hắn, cái nhìn của sự căm thù và khinh bỉ….nước mắtcô bé rơi xuống nhưng không thể khóc thành tiếng…chỉ biết nhìn hắn…nhìnđể hắn tiếp tục né tránh ánh mắt cô…
- Dừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó…sẽ không có lợi cho cậu đâu. Thằng TaeSun sẽ đến nhanh thôi…và tơi lúc đó mọi chuyện thực sự mới bắt đầu…..