Âm thanh rên rỉ của tiểu quan này còn không làm thiếu gia êm tai, vậy mà lại dám nói xằng bậy là hồng bài của nam quán.
Nghe âm thanh ám muội truyền ra từ trong phòng, Tần Kỳ nhàm chán oán thầm. Lúc thiếu gia làm việc cùng người khác, người giữ ở ngoài cửa luôn luôn đều là hắn, nghe mãi thành thói quen đến bây giờ cũng không có cảm giác gì nữa. Hơn nữa tiểu quan đang phát ra tiếng rên rỉ hiện tại cũng không phải loại hình hắn thích, đẹp thì đẹp, nhưng lại có vẻ nữ khí.
Mặc dù Tần Kỳ là đoạn tụ, nhưng hắn chỉ thích loại hình dáng dấp tuấn tú, bất nam bất nữ như loại này sẽ chỉ làm hắn cảm thấy buồn nôn. Nhưng hắn chỉ là hạ nhân, hàng tháng không có bao nhiêu tiền tiêu vặt, tiểu quan yêu mị của nam quán này cũng không phải loại hình hắn thích, cho nên thân hai mươi tuổi vẫn còn là xử nam, chỉ có thể mỗi ngày ý *** trong lòng đối với thiếu gia, tưởng tượng tình cảnh hắn đè thiếu gia dưới thân thể mà chà đạp. Lúc đầu hắn cho rằng giấc mộng của hắn vĩnh viễn sẽ không có khả năng thực hiện, ai biết ở hai mươi tuổi năm ấy lại có kỳ ngộ.
Ngày đó Tần Kỳ lên trên giường ngủ như thường ngày, ngủ thẳng đến nửa đêm thì gặp một giấc mộng quái dị. Trong mộng có một con bạch xà xuất hiện ở trước mặt hắn, nói hắn kiếp trước đã cứu tính mạng của nó, hiện tại nó đến đây để báo ân, hỏi hắn có nguyện vọng gì không, nó sẽ giúp hắn thực hiện. Tần Kỳ xem cái này như một cảnh trong mơ, vô ý thức nói ra nguyện vọng giấu ở trong lòng, muốn trái phải mỹ nam vờn quanh, lại muốn con cháu đầy đàn một đời phú quý, cũng không quan tâm lời nói của mình trước sau mâu thuẫn, nam nhân làm sao có thể sinh hài tử? Xà yêu nghe xong, cảm thấy hơi khó, suy tư một lúc lâu, cuối cùng mắt rắn chuyển động, đáp ứng nguyện vọng của hắn.
Tần Kỳ cũng không coi giấc mộng này ra gì, sau khi xà yêu biến mất lại tiếp tục khò khò ngủ say. Nhưng cũng không lâu sau, hắn cảm thấy hạ thân nơi mẫn cảm nhất của mình bị một cỗ ấm áp vây quanh, Tiểu Kỳ phấn chấn dựng lên. Cảm thấy khác thường ở hạ thân, Tần Kỳ mở cặp mắt mông lung, nhìn xuống phía dưới thân.
Hắn chứng kiến một nam nhân toàn thân trần trụi ghé vào giữa hai chân của hắn, đang ngậm lấy tính khí của hắn mà liếm láp. Lúc thấy rõ ràng người kia là ai, Tần Kỳ lại càng hoảng sợ, vội vàng đẩy nam nhân này ra. Người nam nhân đang hầu hạ mình giống như tiểu quan đúng là thiếu gia mà hắn ý *** nhiều năm qua ── Tần Phong.
“Kỳ, đừng cự tuyệt ta, ta thích chàng…” Tần Phong bị hắn đẩy ra lại bò lên trên người hắn, dùng thái độ hèn mọn bày tỏ với hắn, khác với bộ dáng sai bảo bình thường của y một trời một vực.
Trông chốc lát Tần Kỳ sợ đến choáng váng, cho là mình còn đang nằm mơ, lấy tay véo mình một cái thật mạnh.
Đau quá!
Không đúng, chẳng lẽ là nằm mơ?
Tần Kỳ sợ đến ngây người, mặc cho nam nhân thao túng. Tần Phong nhìn bộ dạng ngây người của hắn cười cười, càng thêm quyết tâm hiến thân.
Hai mông tuyết trắng nảy nở bị y dùng hai tay của mình đẩy ra, lộ ra nơi riêng tư đỏ bừng mê người. Y để nơi riêng tư tiến đến chậm rãi ngồi xuống cự vật cứng rắn, chủ động đem dục vọng của nam nhân nạp vào bên trong cơ thể. Hậu huyệt chưa bao giờ được người ghé thăm qua nơi nào có thể chịu đựng nổi dị vật xâm lấn lớn như vậy, máu tươi thuận theo tính khí của Tần Kỳ chảy xuống, rơi vào trên giường trắng bệch, nhuộm ra một đóa hoa *** yêu mị.
Thiếu gia mị hoặc phong tình như vậy, từ trước tới nay Tần Kỳ chưa từng gặp qua, mới vừa khôi phục mấy phần lý trí lại rơi vào khiếp sợ một lần nữa.
Tần Phong nhìn thấy hắn ngồi ngửa ra bất động, khuôn mặt đỏ hồng giơ cái mông lên một chút, cưỡi trên người hắn chậm rãi lên xuống. Tần Kỳ cảm thụ vui vẻ từ trước đến nay chưa từng trải qua, chủ động giơ thắt lưng cố gắng di chuyển đón ý nói hùa. Tư thế nằm rất khó dùng sức, hắn ôm thắt lưng của nam nhân, ngồi dậy. Theo sự biến hóa của tư thế, tính khí cắm ở trong cúc huyệt Tần Phong chọc vào càng sâu. Tần Phong không chịu nổi nức nở một tiếng, hai mắt ngấn lệ nhìn nam nhân thầm mến đã lâu. Thanh âm của thiếu gia giống như là hành động cổ vũ đối với Tần Kỳ, làm cho tính khí của Tần Kỳ càng phấn chấn đẩy mạnh vào, làm y vừa đau lại thoải mái, thân thể giống như hóa thành một bãi nước.
Tần Kỳ phát cuồng như vậy phát tiết dục hỏa nhiều năm nhẫn nại ở trên người Tần Phong, làm một lần lại một lần. Tuy tối nay là Tần Phong lớn mật dụ dỗ, lòng lại mang tình cảm đón ý nói hùa, nhưng dù sao y cũng là lần đầu hầu hạ, chịu không nổi tình cảm mãnh liệt, rất nhanh thì thua trận. Hoa cúc trẻ non ở hạ thân sắp bị tính khí hung tráng của hắn đâm, Tần Phong bắt đầu liên tục cầu xin tha thứ. Dù sao cũng là chủ tử phụng dưỡng nhiều năm, Tần Kỳ cũng không tiện quá phận, lại bắn một lần lập tức cho y nghỉ ngơi, hai người ôm nhau ngủ một đêm.
Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, Tần Kỳ có chút không dám tin tưởng, thiếu gia mà hắn ý *** nhiều năm lại chủ động bò lên giường mê hoặc hắn, thế nào cũng thấy khó tin. Hắn nhớ tới cảnh xà yêu trong mơ, chẳng lẽ là sự thật? Xà yêu đáp ứng nguyện vọng của hắn, đóng gói thiếu gia đưa cho hắn.
Lúc Tần kỳ đờ người ra thì Tần Phong đã tỉnh, y xấu hổ sợ hãi nhìn hắn, rất sợ hắn hối hận khi lên giường với y. Đè người này dưới thân thể làm nhiều lần, Tần Kỳ cầu còn không được, làm sao sẽ hối hận. Ngược lại hắn còn muốn làm thêm một lần, tăng chút cảm giác chân thực.
Hắn dùng tính khí đột nhiên phấn chấn vào buổi sáng ở giữa hai chân thiếu gia, biểu đạt ý nguyện của mình. Khuôn mặt Tần Phong ửng đỏ, một đôi chân ngọc ngà kẹp lấy thắt lưng của nam nhân, đáp lại lời cầu hoan của hắn. Hai người lại lâm vào một hồi tình cảm mãnh liệt mới.
Thẳng đến khi mặt trời lặn ở phía tây, hai người mới đứng dậy tùy ý ăn vài thứ bổ sung thể lực đã mất. Sau khi chán ngán hai ngày ở trên giường đối với tiểu tình nhân mới xuất hiện, thẳng cho đến khi Tần Kỳ đáp ứng lời cầu hôn của thiếu gia, công việc toàn bộ Tần phủ mới bắt đầu lu bù lên.
Tâm trạng của người đang yêu đương luôn là buồn lo vô cớ, rất sợ phát sinh dù chỉ là một chút việc ngoài ý muốn. Tần Phong sợ đêm dài lắm mộng, định hôn kỳ vào ba ngày sau, không để cho Tần Kỳ có cơ hội đổi ý. Thật ra gần nhau với y, Tần Kỳ cầu còn không được, làm sao có thể đổi ý?