Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 579




"… Bọn họ gây rắc rối, trong các đối tượng thí nghiệm có một đứa trẻ được mang từ Thần Châu tinh, bọn họ luôn tìm kiếm cô bé đó, phải trả cô bé về nơi của mình, không thể để bọn họ phát hiện ra nơi này, nhưng cô bé đã… thôi vậy…"

Không ngờ rằng nhật ký còn đề cập đến Thần Châu tinh, mọi người tiếp tục đọc, bọn họ cho rằng thói quen viết nhật ký của chủ nhật ký rất kém, giống như viết bản nháp, một mớ lộn xộn, làm cho việc đọc trở nên khó khăn.

"…Tôi đã gặp người đứng đầu của căn cứ, hắn hơi khác so với những gì tôi tưởng tượng, nhưng hắn rất thân thiện, hắn đau lòng cho những đứa trẻ tham gia thử nghiệm, muốn dừng cuộc thử nghiệm, tôi đã nói chuyện với hắn rất lâu. Hắn là một chủ tinh cầu, sống trong nỗi đau do bị sinh vật cộng sinh khống chế, hắn vốn hy vọng rằng mình có thể thoát khỏi nỗi đau thông qua thử nghiệm này, chỉ có ở đây, sinh vật cộng sinh mới không dám xuất hiện…"

"…Sức mạnh bên trong Zero quá cuồng bạo, các đối tượng thí nghiệm có thể lọc bỏ sự cuồng bạo này, khiến cho việc hắn hấp thụ trở nên dễ dàng hơn, ảnh hưởng của sinh vật cộng sinh lên người hắn đã giảm đi. Tôi biết hắn cũng cảm thấy buồn, nhưng như hắn đã nói, đây là một việc không thể tránh khỏi, tất cả những gì chúng ta đang làm đều vì sự tiến bộ của loài người…"

Tiếp theo, nhiều phần của nhật ký đã bị người viết xoá đi, Hùng Sơ Mặc cầm lấy cuốn nhật ký lật đến trang tiếp theo và nói: "Người đứng đầu căn cứ này chắc là người đứng đầu của một tổ chức đa cấp nào đó, ban đầu hắn là một nhà nghiên cứu bình thường, trong nháy mắt biến thành phần tử cuồng nhiệt tự cảm động, nếu hắn tham gia bán hàng đa cấp, chắc chắn sẽ rất thành công."

Những suy nghĩ của Vân Ca bị cắt đứt bởi những lời nói của Hùng Sơ Mặc, cô cạn lời nhìn Hùng Sơ Mặc, “Anh nói ít lại có được không?”.

Hùng Sơ Mặc không hài lòng nói: "Sao có thể chứ? Ở đây trông như một tình cảnh của một bộ phim kinh dị, tôi chỉ muốn làm cho không khí ở đây bớt u ám thôi."

Hùng Sơ Mặc lấy ra một cái khay nướng và một vài xiên thịt, hỏi: "Vừa xem vừa nướng? Coi như đang xem phim?"

Cương Môn Đằng và những người khác hào hứng đứng lên: "Được, thịt của anh còn tươi không? Nếu không, chúng tôi có thể đi săn thêm thịt tươi."

Hùng Sơ Mặc gấp cuốn nhật ký lại và đặt vào trong n.g.ự.c mình, không cho Vân Ca tiếp cận, sau đó hắn cùng với đám người Cương Môn Đằng ra khỏi căn cứ để đi săn. "Chờ chúng tôi nửa giờ! Chúng tôi sẽ trở lại liền!"

Đội nhà nước lặng lẽ nhìn Vân Ca, thật xin lỗi vì đã tuyển phải một người đồng đội kỳ quái. Họ không thể ngờ dù cho Hùng Sơ Mặc đã biết đây là thế giới thực, nhưng phong cách hành xử của hắn không khác gì trước đây, làm hết những chuyện khiến bọn họ kinh hồn bạt vía.

Vân Ca: "..."

Cô định thăm quan căn cứ, Thiển Hạ nhanh chóng kéo cô lại, móc ra một đống quần áo và nói: "Đừng vội thám hiểm, chúng ta chơi trò chơi thay đồ trước đã!"

Sau khi kiểm tra các thiết bị trong căn cứ, Cảnh Trí sử dụng hệ thống tính toán để xác định thời điểm căn cứ bị bỏ hoang, "Thời gian nơi này bị bỏ hoang ước tính cách đây khoảng 30 năm."

Hắn đang cố gắng tái tạo lại cảnh tượng dựa trên dấu vết còn lại trong căn cứ bằng chức năng hệ thống, sau đó truyền tải các cảnh tượng này vào tâm trí của Vân Ca.

Tuy cảnh tượng rất ngắn, chỉ khoảng chưa đầy 10 giây.

Vân Ca chỉ thấy từng người mặc bộ đồ bảo hộ đi vào căn cứ, đưa đi nhiều đứa trẻ bất tỉnh trên sàn, tất cả những đứa trẻ này đều mang mặt nạ chỉ có thể mở ra bằng mật khẩu, sau đó nhóm này phá hủy toàn bộ thiết bị thử nghiệm.

Đối tượng thí nghiệm tại căn cứ T7 có tên là Zero, người kia trong Bàn Xám cũng tự gọi mình là Zero, và Zero của Bàn Xám kia đã nói trước mặt Vân Ca rằng cô "không phải là bản sao, mà là bản chính", liệu Zero của Bàn Xám có liên quan đến căn cứ T7 không?

Sắc mặt Vân Ca dần trầm xuống, Thiển Hạ nhanh chóng lấy ra một chiếc vòng tay bạc tinh tế, lắc lắc trước mắt cô và nói: "Vòng tay này tôi tự làm đấy! Đẹp không? Cô thích không?"