Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 432




Vậy đó là…

Lớp kính mờ đột nhiên biến mất, Tống Dân nhìn thấy một con người đỏ ngầu phủ kín m.á.u đang độc ác nhìn chằm chằm hắn.

Tống Dân: “Á á á á á á á á!”

Hắn vội vã lùi về phía sau, sau đó hắn lại nhìn thấy miệng của chủ nhân con ngươi màu đỏ kia, nó chằng chịt những đường khâu, mỗi khi nó mở miệng nói chuyện, sợi chỉ và m.á.u thịt chạm vào nhau khiến cho m.á.u tươi không ngừng chảy ra.

“Anh, không, thể, thoát, khỏi, đây.”

Tống Dân nhìn thấy cánh tay của chủ nhân con ngươi màu đỏ đang cố gắng thò vào bên trong từ ô cửa nhỏ, mặc dù đống thịt nát của nó không ngừng rơi xuống nhưng thứ đấy vẫn như cũ không hề dừng lại.

Hắn đứng sát tủ quần áo, không dám phát ra bất cứ âm thanh nào, chủ nhân con ngươi màu đỏ giống như đã bỏ cuộc, trên ô cửa nhỏ chỉ còn lại một vết màu đỏ.

Tống Dân không dám động đậy, bỗng nhiên hắn nghe thấy những âm thanh sột soạt, lạch cạch truyền ra từ trong tủ quần áo, cùng với tiếng vặn cửa răng rắc răng rắc.

Cả người hắn run cầm cầm, lùi từng bước về chiếc giường nơi cách xa tủ quần áo nhất.

Tống Dân: “…”

Hắn cúi đầu xuống, một đôi tay màu xanh xám bắt lấy hắn, sợi tóc đen dưới chân hắn từ từ lan dần ra, sau đó một cái đầu phụ nữ hiện lên, ả ta nhìn về phía hắn sau đó chậm rãi nở nụ cười.

“Bắt được anh rồi.”

Tống Dân: “Á á á!!!”

Hắn bởi vì quá mức sợ hãi mà lăn đùng ra ngất xỉu.

Người đàn ông té trên mặt đất trong buồng giam, mặc dù đã ngất xỉu, nhưng hắn ta vẫn giữ nguyên khuôn mặt dữ tợn do sợ hãi trước khi ngất đi.

Người chơi trong đường hầm gõ vào mặt đất và bức tường, cười ra tiếng heo.

Bọn họ thu dọn quần áo, m.á.u giả, máy chiếu, công cụ chế tạo băng và các loại đạo cụ tự chế kỳ quái khác trong đường hầm, tiêu hủy tất cả chứng cứ.

Ngươi chơi lại lắp tấm kính mờ ở bên ngoài buồng giam lên, dọn dẹp sạch sẽ quang cảnh lộn xộn bên trong buồng giam, thay chiếc quần dính đầy nước tiểu của Tống Dân, sau đó đặt hắn lại trên giường, cuối cùng nghênh ngang đắc ý rời khỏi Tháp Tẩy Tội. Màn hình giám sát bên trong buồng giam cũng khôi phục lại bình thường.

Trong khái niệm của người dân trong tinh tế không hề có sự xuất hiện của ma quỷ, phim kinh dị của bọn họ đều là những bộ phim chứa yếu tố hồi hộp, Tống Dân may mắn được trải nghiệm cảm giác như thế nào gọi là gặp ma!

Người chơi lại quan sát màn hình giám sát, lúc này, Tống Dân đã tỉnh lại, hắn nhìn lại nhà tù mới tinh và bản thân mình đang mặc quần áo bình thường cảm thấy không thể tin nổi, hắn liền kêu cứu kể rõ với người chơi mọi chuyện mà hắn gặp phải.

Hỏa Tước Tước trả lời hắn bằng giọng đều đều: “Trong màn hình giám sát không xảy ra bất cứ chuyện gì cả.”

Tống Dân: “…”

Tống Dân cuộn người thành một khối, trốn ở trong góc, thỉnh thoảng hắn lại sợ hãi ngẩng đầu lên quan sát bốn phía, không còn dáng vẻ bình tĩnh và đắc ý của ban đầu nữa.

Người chơi: Một người có thể đánh cũng không có!



Vân Ca nhận được thư của cục quản lý liên minh tinh cầu.

Bức thư rất dài.

Nội dung của bức thư sau khi tổng kết lại có thể khái quát thành hai điểm chính như sau:

Thứ nhất, Bái Tinh không có quyền xử trí Tống Dân, phải thả hắn ra.

Thứ hai, Bái Tinh phải xin lỗi công khai bởi vì đã giam giữ trái phép công dân của Đức Đông Tinh.

Vân Ca tìm được cuốn “Quy tắc sinh tồn của liên minh tinh cầu và phụ lục”.

Điều thứ 10 quy định, khi tất cả người trên tinh cầu thuộc tài sản cá nhân của chủ tinh cầu bị xâm phạm, người trên tinh cầu và chủ tinh cầu có quyền tự phòng vệ và phản công lại.

Điều thứ 1452 quy định, nếu họ hàng thân thuộc từ ba đời trở xuống (bao gồm nhánh chính, nhánh phụ) của tất cả người trong tinh cầu phải chịu bất cứ tổn thương nào, tất cả người trên tinh cầu và chủ tinh cầu có quyền tự xử trí căn cứ theo pháp luật của chính tinh cầu đó.

Vân Ca nói với Cảnh: “Ghi thông tin cá nhân của Cơ Bảo thành con gái của bác cả tôi.”

Cảnh gật đầu, việc này cũng không như khi đăng ký thân phận cho các người chơi, đối với anh ta mà nói đây là một việc rất đơn giản.