Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 397




Chủ tinh cầu Khiêm Tinh chỉ thiếu điều muốn nói: “Muốn ăn sinh vật cộng sinh của tôi, nằm mơ đi!”

Vân Ca: “...”

Cô khiêu chiến Mang Quả Tinh, chủ tinh cầu Mang Quả Tinh cũng nhận thua, đưa cho Vân Ca tài nguyên cấp B- là ngựa quán thứ, đây là một giống ngựa vô cùng quý hiếm, những người có tiền đặc biệt yêu thích nó, trên toàn Mang Quả Tinh có tổng cộng 3400 con ngựa quán thứ.

Vân Ca lại tiếp tục khiêu chiến với Mĩ Mĩ Tinh, để tránh tình trạng đối phương trực tiếp nhận thua, cô đặc biệt lựa chọn một loại tài nguyên cấp A mà tinh cầu đấy phải dựa vào nó để sinh tồn, đó là khoáng sản yểm viêm, tài liệu quan trọng nhất để chế tạo d.a.o quang giáp cao cấp.

Chủ tinh cầu Mĩ Mĩ Tinh rối rắm hai ngày, cuối cùng bọn họ vẫn quyết định nhận thua, bọn họ lựa chọn hình thức nhổ mỏ quặng, lúc bọn họ đưa mỏ quặng yểm viêm tới cũng không cần Vân Ca đi lấy, vậy là Bái Tinh đã thu hoạch được mỏ quặng yểm viêm.

Trong số tất cả tinh cầu được Vân Ca lựa chọn khiêu chiến, những tinh cầu từ cấp D trở xuống đều không tiếp nhận yêu cầu khiêu chiến của cô.

Còn về những tinh cầu cấp C trở lên, bởi vì hiện tại Bái Tinh là tinh cấp cấp E-, cho nên Vân Ca không thể phát động khiêu chiến với bọn họ, hành động này sẽ bị xem là chủ động đi tặng đầu người, nên không được cho phép.

Bái Tinh đã thu hoạch được số lượng tài nguyên lớn, có thể nói là giàu to mà không cần bỏ vốn, nhưng Vân Ca lại không hề cảm thấy vui vẻ.

Cô không hiểu nổi rốt cuộc những chủ tinh cầu này làm sao nữa? Người nào người nấy cứ trốn cô làm gì?

Cho dù cô có nói trắng ra đối phương là đồ hèn nhát, những chủ tinh cầu này vẫn không có bất cứ hành động nào.

Đối với bọn họ mà nói, bọn họ chấp nhận tổn thất một phần tài nguyên cũng nhất định không để sinh vật cộng sinh xảy ra chuyện, sinh vật cộng sinh chỉ cần dùng nhân loại từ từ chăn nuôi là tốt lên, khiêu chiến tinh cầu căn bản không phải là việc mà những tinh cầu cấp thấp nên làm.

Những chủ tinh cầu bị Vân Ca khiêu chiến lập một nhóm chat chung để cùng mắng Vân Ca.

“Cô ta cho rằng chúng ta không biết chuyện về Thang Nguyên Chính của Hựu Tinh à, cô ta xem chúng ta là kẻ ngốc hay sao, cho dù tôi có thèm muốn trứng trùng, tôi cũng sẽ không đồng ý khiêu chiến với cô ta.” “Vừa nhìn đã biết đây là một cái bẫy, ai dám rơi vào.”

“Tôi cũng có nghe qua, sinh vật cộng sinh lúc ban đầu càng mạnh lại càng khó khống chế, nó còn ăn nhiều như thế. Bái Tinh có nhiều người như vậy, chủ tinh cầu Bái Tinh còn gấp gáp đi khiêu chiến tinh cầu khác, nhất định là bởi vì sinh vật cộng sinh của cô ta thúc giục cô ta.”

“Ha ha ha ha ha, nhìn đi, chắc là chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ nhận được thông báo, chủ tinh cầu Bái Tinh đã phát điên, để chúng ta đi tiêu diệt Bái Tinh... Đợi đến lúc đó chúng ta mỗi người được chia một miếng canh cũng rất tốt.”

“Tôi có thể nghĩ tới tình trạng thê thảm của người dân ở Bái Tinh rồi, nghe nói chủ tinh cầu Bái Tinh còn là một người mới, lúc khiêu chiến Hựu Tinh cô ta đã đắc tội chủ tinh cầu một trong 12 tinh cầu. Cô ta không có người nào dẫn dắt, đến sự tồn tại của đồng bọn của mình cũng không biết...”

“Thật là một người đáng thương!”

Phần lớn chủ tinh cầu đều định nghĩa như thế về Vân Ca mà không biết trong lòng Vân Ca đang lần lượt mắng bọn họ là thứ phế vật.

“Bịch!”

Người chơi nhìn chăm chú người tí hon trước mặt.

“Bịch!”

Người chơi muốn nói lại thôi.

“Bịch!”

Người chơi không nhịn được nữa nói: “Nhãi con, đừng để lại dấu chân trên mặt đất nữa! Tiểu Phi Phi, ngươi cũng đừng xụ mặt ra nữa! Hai người rốt cuộc có chuyện gì vậy? Có thể trưởng thành lên được không!”

Vân Ca và Hải Hoàng trừng mắt nhìn người chơi đang nói chuyện, một người một bạch tuộc cùng lộ ra ánh mắt đáng sợ, mang theo sát khí.

Người chơi chống nạnh mắng: “Trừng trừng trừng, còn không biết xấu hổ mà trừng à, nếu như không phải nơi này còn chưa xây thành khu, các người bây giờ chính là đang phá hoại vật công!”