Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 339




Thiển Hạ nói: "Vậy thì, những chuyện Bạch Mẫn Mẫn nói với Sư Huyên Huyên về mấy hành động của Liễu Tuyết rất đáng nghi ngờ." Cô ấy sờ cằm, "Nhưng đây chỉ là suy đoán của chúng ta, không có bằng chứng..."

Sau khi Thiển Hạ và Phượng Hoàng tiếp xúc với Sư Huyên Huyên, nhiệm vụ bọn họ nhận được là "Giúp Sư Huyên Huyên hoàn thành mục tiêu của mình", đây là một mô tả nhiệm vụ rất chung chung và mơ hồ.

Vân Ca nhìn Thiển Hạ và Phượng Hoàng không ngừng thảo luận, cô thở dài: Người chơi thực sự thích can thiệp vào việc riêng của người khác...

Nhưng không có bất kỳ ý xấu gì.

Vân Ca nghĩ đến đại bá của cô, người cũng thích xen vào việc của người khác giống như người chơi, trước đó đám trưởng lão phái người đến bắt cô, hắn rõ ràng có thể không làm gì, nhưng vẫn chọn nhắc nhở cô.

Cảnh Trí đột nhiên nói: "Nếu ký chủ nhớ gia đình, tại sao không liên lạc với bọn họ?"

Vân Ca nói: "Đại bá và đại bá mẫu rất tốt với tôi, nhưng tôi vẫn không thích và không thể chấp nhận được cách thể hiện, tôi không biết làm thế nào để hòa hợp với họ… Bọn họ làm việc cho Vân gia, tôi thì ghét Vân gia.”

Cảnh Trí không đề cập đến chuyện này nữa.

Khi Sư Huyên Huyên trở lại, chỉ có một người, còn có ba bảng thông tin điện tử.

Bảng thông tin lớn bằng ngón tay, màn sáng có thể được kéo lên bằng cách nhấn nút bên cạnh, hiển thị thông tin đăng ký của ba người và người bảo lãnh là Sư Huyên Huyên. Nếu cả ba vi phạm quy định và kỷ luật trong trường, tất cả bọn họ sẽ bị bắt và Sư Huyên Huyên cũng sẽ bị trừng phạt tương ứng.

Sư Huyên Huyên đã nhờ Thiển Hạ đến đây để cho cô lời khuyên về trang phục thiết kế mặc trong cuộc thi, nhiều ý kiến ​​​​của Thiển Hạ đã khiến hai mắt cô ấy tỏa sáng.

Quần áo mà mọi người sử dụng mặc trong cuộc thi phải được làm bằng vải do trường cung cấp.

Cuộc thi sắc đẹp sẽ kéo dài trong hai tuần, vòng sơ loại sẽ được tổ chức vào tuần sau, sau khi vòng sơ khảo chính thức bắt đầu, có thể bắt đầu tiến hành may trang phục và chế tác trang sức.

Bốn người ngồi dưới bồn hoa gần chòi nghỉ mát. Sư Huyên Huyên căn cứ vào mấy loại chất liệu đã xuất hiện trong các giải đấu vài năm qua, đại khái nghĩ ra một vài chiếc váy, rồi đưa chúng cho Thiển Hạ và Phượng Hoàng để xem có gì có thể cải tiến được không.

Thiển Hạ và Phượng Hoàng mỗi người cầm một chồng bản thiết kế, lật qua lật lại, lấy ra một bản và hỏi: "Cái này không giống phong cách của cô."

Sư Huyên Huyên nói: "Là của Mẫn Mẫn, tôi thích chi tiết thiết kế mảnh vuông phía sau nó. Nó rất độc đáo. Thấy tôi thích nên cô ấy đã đưa thiết kế này cho tôi."

Thiển Hạ và Phượng Hoàng gật đầu, chi tiết mảnh vuông thực sự tốt, nó làm cho chiếc váy có đường nét mềm mại sắc nét hơn một chút, rất ấn tượng.

Vân Ca nhìn thoáng qua, cũng không nhìn ra phong cách khác biệt gì, đứng giữa mấy người này, trông cô không khác gì người thiểu năng, chỉ nghe hiểu được một nửa.

Cô rời khỏi nơi này, lắc lắc ngón tay chuyển động theo những chiêu thức quang giáp trong đầu, hoàn thiện mệnh lệnh quang giáp thao tác tay.

Mấy bông hoa trong bồn hoa có mùi rất thơm, Hải Hoàng mang theo thói của người chơi, trong khi Vân Ca đang ngồi bên bồn hoa thì nó đã mò mẫm vào bụi hoa, len lén ăn chúng.

Hải Hoàng: Không cho ta ăn thịt thì chẳng lẽ cấm được ta ăn hoa sao?

Nó kéo kéo rồi đột ngột dừng lại, nhìn lại thì đó là một đóa hoa ăn thịt người nhỏ, xen lẫn trong một đống hoa xinh đẹp, rất không cân đối.

Hải Hoàng: “?” Nó yếu đến mức không thể nhổ một bông hoa sao?

Nó ra sức kéo, nhưng đối phương chẳng có chút lung lay.

Vân Ca: "Ngươi ở trong đó làm gì đấy?"

Hải Hoàng chột dạ chạy ra, nửa ngày ấp úng nói: "Đi WC."

Vân Ca: "..." Không biết sau khi Hải Hoàng được ăn nhiều hơn, chỉ số thông minh của nó có trở lại bình thường hay không.

Đột nhiên cô nghe thấy tiếng tranh cãi từ chỗ chòi nghỉ mát.