Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 310




Sau khi bị trùm bao tải, cả ba bị kề d.a.o vào cổ, giọng nói của bên kia được xử lý sao cho giống âm thanh máy móc.

"Không được phát ra âm thanh, không được nhúc nhích, nếu không hiện tại tôi sẽ g.i.ế.c các người."

Dứt lời, chân ba người lơ lửng giữa không trung, toàn thân nâng lên, phần eo bị cố định, bọn họ bị người khiêng bỏ chạy.

Hùng Sơ Mặc có thể cảm nhận rõ ràng người đang khiêng hắn cao lớn và mạnh mẽ, cơ n.g.ự.c khi chạm vào rất tuyệt!

Đây nào phải bị trùm bao tải đâu, đây đơn giản là hưởng thụ sự đối đãi cấp bậc hoàng đế!

Người khiêng Hùng Sơ Mặc thì không được tốt lắm, hắn ta cảm thấy người mình khiêng có vẻ hơi biến thái, cứ sờ soạng vào n.g.ự.c hắn ta mãi.

Còn phát ra cái âm thanh kỳ kỳ quái quái.

Hắn ta đang khiêng cái thứ kỳ quái gì vậy!

Sau một đoạn thời gian chạy nước rút, ba người Hùng Sơ Mặc bị ném mạnh xuống đất, trên đầu vẫn trùm bao tải, trong bóng tối, bọn họ nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi từ mọi hướng truyền đến.

Sàn sạt, sàn sạt, thỉnh thoảng dừng lại, giống như những con chuột từ các nơi khác nhau chạy ra, vừa đi vừa dừng lại, vừa cảnh giác quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Nghe theo tiếng bước chân, có vẻ cũng không nhiều người.

Ba người Hùng Sơ Mặc rất hợp tác chờ đợi diễn biến của cốt truyện, trách không được rõ ràng là nhiệm vụ do Thiển Hạ kích hoạt, nhãi con cũng chọn mấy người chơi khác đi theo tới Thần Châu Tinh, hóa ra trên Thần Châu Tinh lại có một nhiệm vụ mới.

Không biết hoàn thành nhiệm vụ này, bọn họ mang về một đống vật tư, hay là mang về một đám tiểu khả ái đây?

Ba người Hùng Sơ Mặc chờ mãi chờ mãi, vẫn không có ai đến cởi khăn trùm đầu bọn họ ra.

Ba người Hùng Sơ Mặc: Có chuyện gì vậy, không phục vụ tiếp sao? Cuối cùng, khi bọn họ sắp mất kiên nhẫn muốn cởi mũ trùm đầu ra, bọn họ nghe thấy một giọng nam rất dễ nghe, âm thanh vang vọng, nói: "Bắt đầu thôi, g.i.ế.c c.h.ế.t ba người này."

Ba người Hùng Sơ Mặc nghe vậy đều không vui, NPC này rốt cuộc đang bày mưu tính kế gì, vừa lên đã không thân thiện như vậy, họ thật sự cho rằng bọn họ là người ăn chay à!

Dù sao bọn họ cũng là người bionic thế hệ thứ ba, còn có thể lực và tinh thần lực cường hãn, tuy rằng trong sinh hoạt thường thường quên đi cái giả thiết này, nhưng sức chiến đấu của bọn họ cũng không phải giả!

Hắn, Hùng Sơ Mặc, chỉ cách top 10 trong giải đấu liên minh quang giáp một bước chân, không thể chịu nổi loại NPC có thái độ tệ thế này! Cần phải dạy cho hắn ta một bài học!

Ba người cười lạnh một tiếng, cởi mũ trùm đầu ra, nơi này giống như nhà kho, chỉ có ở nơi bọn họ mới có ánh mặt trời từ trên đỉnh đầu chiếu xuống.

Từ phản quang muốn nhìn rõ đồ vật trong bóng tối rất khó khăn, mấy người Hùng Sơ Mặc không phải là những học sinh cấp cao có khả năng phân tích chiến đấu, bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng nhìn, thấy được bóng dáng từng người.

Sau khi thích ứng với ánh sáng, ba người mới phát hiện ra địch còn nhiều hơn so với bọn hắn nghĩ, bọn họ trầm mặc một lúc lâu, hai chân thay đổi thành quỳ trên mặt đất, vươn tay như meme Vương Nhĩ Khang la hét ——

"Ba ba từ từ đã, chúng tôi không phải nhân loại!"

Một tiếng kêu ba ba đến xé nát tim gan, tình cảm chân thành, vô cùng rung động nhân tâm.

Từ trong bóng đêm vang lên âm thanh hỏi: "Người bionic?"

Một con d.a.o nhỏ từ trong bóng tối bị đá ra.

Ba người Hùng Sơ Mặc gật đầu, vì để chứng minh thân phận, bọn họ cầm d.a.o nhỏ rạch vào cánh tay, để lộ linh kiện máy móc bên trong.

"Thú vị." Giọng người kia nói: "Hiện tại là nhân loại còn muốn giả trang thành người bionic sao… Ngụy trang thật tốt, tao không có bất kỳ cảm giác gì với bọn mày, bọn mày cũng không phải người bionic thật, thật tiếc cho âm mưu của bọn mày, động thủ đi."

Âm thanh giơ vũ khí vang lên.

Cùng với đó, còn rất nhiều người âm thanh lên xuống phậng phồng: "Nhân loại c.h.ế.t tiệt, còn dám lừa thủ lĩnh, g.i.ế.c bọn chúng! Giết bọn chúng đi! Toàn bộ nhân loại đều phải chết!"