Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 253




Lý Dũng xoa xoa tay ở trên quần áo, sau đó khom lưng hướng về phía Vân Ca chào hỏi: “Chào ngài, chủ tinh cầu!”

Vân Ca không quen được người khác hành xử cung kính như thế.

Kiềm Chi Lư lại nói: “Hai người này là tổng quản đại nội của tinh cầu chúng ta - Hùng Sơ Mặc, còn có quản gia sinh hoạt Thiển Hạ.”

Lý Dũng mờ mịt, quản gia sinh hoạt hắn có thể hiểu, còn tổng quản đại nội là cái gì, từ trước tới nay hắn chưa từng nghe nói qua loại chức vị này.

Vẻ mặt của Hùng Sơ Mặc không chút thay đổi tiến lên khiêng Kiềm Chi Lư đi.

Thiển Hạ tiến lên một bước, nói: “Nếu không có chuyện khác, bây giờ chúng ta liền lên tinh hạm trở về tinh cầu đi.”

Lý Dũng nhìn thấy tinh hạm mà mấy người Vân Ca ngồi để đến đây.

Đây là tinh hạm thuê, loại tinh hạm này có đánh dấu của công ty Tinh Hàng, liếc mắt một cái là có thể nhận ra.

Lần đầu tiên nhìn thấy chủ tinh cầu dùng tinh hạm ra ngoài lại là hàng thuê…

Người điều khiển tinh hạm vậy mà lại là bản thân chủ tinh cầu!

Lý Dũng hoảng hốt: Cái tinh cầu này nghèo như vậy sao!



Người chơi chờ dài cổ bên trong căn cứ.

Lý Dũng sau này cũng sẽ là một thành viên trong đại gia đình tươi đẹp của bọn họ, không biết sẽ là một NPC như thế nào đây?

Hắn là một người có sức mạnh vô song hay là một người có trí thông minh cực cao? Dù sao đi nữa khẳng định cũng là một NPC rất tài giỏi!

Lục Thần kiểm tra việc sắp xếp chào đón nhân viên mới ở trong căn cứ, bỗng nhiên ánh mắt của hắn trở nên sắc bén, tăng tốc chạy về phía bốn người chơi trước mặt, hét lên: “Bốn người các anh đang làm gì đấy! Muốn để lại ấn tượng không tốt cho nhân viên mới à?” Hỏa Tước Tước, Ban Phạm, Vệ Tư Lý và Khuyết Hân Nghiên đang ngồi quanh bàn chơi mạt chược, nghe được lời nói của Lục Thần, mí mắt bọn họ cũng không buồn nâng lên nói: “Đợi người tới rồi, chúng tôi sẽ sắp xếp gọn gàng mọi thứ.”

Sau khi ba anh em Hỏa Tước Tước lấy được mạt chược bạch ngọc liền không muốn tiếp tục nỗ lực nữa, thi đấu quang giáp có gì vui hơn chơi mạt chược chứ?

Chơi mạt chược mà chỉ có ba người, thiếu một người sẽ chơi không vui, bọn họ cố gắng lôi kéo Khuyết Hân Nghiên từ trong nhóm của Hùng Sơ Mặc gia nhập vào nhóm của bọn họ.

Con người, nếu muốn sa đọa chỉ cần thời gian ba giây.

Khuyết Hân Nghiên từ một người chơi từng rất ưu tú, luôn chăm chỉ điều tra bối cảnh và hiện trạng của người bionic đã biến thành một người chơi cá mặn, một ngày không chơi mạt chược cả người liền khó chịu, cái gì cũng không muốn làm.

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của cô cũng từ những người không biết chơi mạt chược trở thành cao thủ mạt chược, hận không thể lao vào trong trò chơi thay thế Khuyết Hân Nghiên ra bài.

Chơi còn vui hơn The Witcher 3, đánh quái và đi theo cốt truyện thì có gì hay ho chứ, đánh bài mới là tinh túy của trò chơi này.

Lục Thần ra vẻ muốn lật bàn của bọn họ, bốn người Hỏa Tước Tước lập tức giữ chặt bàn gầm lên: “Không có mạt chược chúng tôi sẽ c.h.ế.t mất!”

Lục Thần: “Mấy người đều bị người khác gọi là phế vật, chẳng lẽ mấy người đến một chút suy nghĩ muốn phấn đấu hết mình cũng không có sao?”

Hỏa Tước Tước nói: “Nếu trên thế gian này không có phế vật, thì lấy đâu ra khái niệm ưu tú? Chuyện nỗ lực mọi người cứ việc đi làm, chúng tôi tiếp tục làm phế vật để làm nổi bật sự ưu tú của mọi người! Tất cả những gì mà chúng tôi làm đều là đang cống hiến cho tính chân thật của toàn thế giới.”

Lục Thần bị lời nói vô sỉ của Hỏa Tước Tước khiến cho hoảng sợ, một hồi lâu cũng không nói lên lời.

Hắn quyết định không nói chuyện với bốn người có mạch não kỳ quái này, trực tiếp ra tay.

Lục Thần muốn lấy lại chiếc bàn, bốn người Hỏa Tước Tước giữ chặt bàn không cho hắn lấy.

Lôi kéo một hồi, Ban Phạn nói: “Chúng tôi hát cho anh nghe được không, nghe hát xong anh liền đi chỗ khác!”

Tiếng hát của ba anh em hổn hển không ra hơi, Lục Thần hoảng hốt: “Im miệng!”

Nhưng mà đã không kịp nữa, giọng hát lảnh lót của ba anh em vang vọng không ngừng phía trên căn cứ.