Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 243




Vân Ca nói, "Gần đây tôi cảm thấy hứng thú với quang giáp thao tác tay, muốn xem nó có những ưu điểm nào có thể áp dụng vào quang giáp không."

Trì Dư gật đầu, "Được, lịch sử phát triển của nó có thể sẽ tốn kha khá thời gian, khi nào xong, tôi sẽ gửi cho cô."

Sau khi cảm ơn hắn, Vân Ca đăng xuất.

Sau khi chơi đùa đã đời, người chơi liền chuyển sang chế độ treo máy. Một số người chơi thấy hôm nay họ đã chơi khá lâu nên trực tiếp đăng xuất khỏi trò chơi.

Vân Ca thông báo thời gian kích hoạt trên trang chủ trò chơi, để cho Cảnh Trí kích hoạt các suất thử nghiệm đã đưa ra trước đó.

Lúc này trên lam tinh...

Hùng Sơ Mặc đứng dậy khỏi buồng trò chơi, vươn mình thư giãn, kiểm tra điện thoại của mình thì phát hiện khá nhiều người hâm mộ đã nhắn tin cho hắn.

- "Hắc Thổ, tôi sắp được vào chơi Tinh Cầu Của Chúng Ta rồi! Hy vọng khi đến lúc đó, tôi vẫn nhớ đến anh [doge]"

- "Suất chơi thử nghiệm sắp được kích hoạt rồi, sắp được kích hoạt rồi! nhà phát triển của Tinh Cầu Của Chúng Ta hay thích đăng thông báo vào nửa đêm vậy, thật giống chúng ta, đều là những cú đêm."

Sau khi đọc lướt qua hai tin nhắn, hắn mở cuộc trò chuyện nhóm của trò chơi Tinh Cầu Của Chúng Ta trên một ứng dụng mạng xã hội nào đó, "Thiển Hạ, suất chơi thử nghiệm đã được kích hoạt, cô có thể đưa chú vào chơi cùng rồi!"

Thiển Hạ trả lời, "Tôi thấy rồi, tôi vừa mới lôi bố tôi ra khỏi giường đây!"

Bố của Thiển Hạ vuốt ve cái đầu trọc của mình, than thở, cũng không dám nổi giận với con gái.

Nếu trước mặt không phải là cô con gái bé bỏng của hắn, hắn chắc chắn sẽ đ.ấ.m cho đối phương không ngóc đầu lên nổi.

Suất chơi thử nghiệm được kích hoạt, bố của Thiển Hạ bị cô con gái mình đẩy vào buồng trò chơi và tiến vào trò chơi mang tên "Tinh Cầu Của Chúng Ta".

Hắn cũng như những người chơi khác mới gia nhập trò chơi, kinh ngạc reo lên.

Bố của Thiển Hạ bắt đầu chỉnh sửa gương mặt cho nhân vật người bionic của mình, chọn kiểu đầu trọc và đặt tên là Tiền Đại Đầu, sau đó bắt đầu vào chơi.

Vì những chấn thương mà ông gặp phải khi còn trẻ, một bên chân của bố Thiển Hạ không thể di chuyển, cần phải dùng nạng hoặc nhờ người khác giúp đỡ mới đi lại được. Do vậy, ông không thể tiếp tục tham gia thi đấu quyền anh.

Sau khi vào trò chơi, đúng như những gì Thiển Hạ đã nghĩ, chân của ông đều hồi phục. Trong hiện thực Thiển Hạ bị cận nhẹ, nhưng khi vào trò chơi, thị lực của cô đã trở lại bình thường. Cô tự hỏi liệu ông bố của cô có thể khôi phục sau khi vào trò chơi hay không… Không nghĩ tới lại thành hiện thực!

Thiển Hạ vui vẻ tìm đến Tiền Đại Đầu.

Tiền Đại Đầu cảnh giác nhìn người đứng phía sau con gái mình, ánh mắt kia vừa nhìn liền biết là một con heo đang tìm cách ủi bắp cải trong vườn của mình!

Tiền Đại Đầu liền nói, "Tên xấu xí này là ai?"

Nam Phu: "..."

Hắn cảm thấy bố của Thiển Hạ không có thiện cảm với hắn.

Lời nói của Tiền Đại Đầu kiến Thiển Hạ bối rối.

Cô thì thầm, "Cha, như vậy là không được, người đang tổn thương người khác đấy." Cô đưa tay kéo áo Tiền Đại Đầu, ra hiệu ông ấy đừng trừng mắt với Nam Phu nữa.

Cô lại nói với Nam Phu, "Thật ngại quá, cha tôi nói chuyện khá thẳng thắng."

Tiền Đại Đầu xin lỗi Nam Phu, nhưng ánh mắt ông vẫn không thôi nhìn chằm chằm người ta.

Nam Phu không hiểu, tại sao bố của Thiển Hạ không ưa hắn?

Hắn cố gắng thể hiện thiện chí, Tiền Đại Đầu lại càng cảnh giác hơn.

Thiển Hạ thấy Tiền Đại Đầu và Nam Phu không hòa hợp, cô kéo Tiền Đại Đầu ra khỏi đó.

Nam Phu đứng im tại chỗ, suy ngẫm về lời của Thiển Hạ, "Cha tôi nói chuyện khá thẳng thắng..."

Chẳng lẽ? Thiển Hạ cũng thấy hắn xấu!

Nam Phu tìm đến Quảng Trúc Kỷ và nghiêm túc hỏi, "Anh có thấy tôi xấu không?"

Quảng Trúc Kỷ đang cùng vài người chơi thảo luận về chuyện xây dựng thủy cung trong căn cứ. khi nghe của Nam Phu hỏi như vậy, hắn không khỏi ngạc nhiên, "Cuối cùng anh cũng nhận ra rồi hả?"

Những người chơi khác gật đầu, "Đúng rồi, nếu nhận ra được mình xấu thì nhanh chóng thay đổi diện mạo đi, ngày nào cũng phải đối diện với khuôn mặt ‘đập chai đập lọ’ này của anh tôi cũng sắp muốn ói rồi."

Nam Phu: "?"