Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 215




Có người chơi tham gia tuyển chọn, cuộc tranh tài này càng thú vị hơn năm trước nhiều, những cũng vô cùng quái dị.

Thời gian giằng co của tuyển chọn đại khái khoảng 6 giờ.

Chỉ có hơn 4 ngàn người trong 5 vạn người là được thăng cấp, cũng không phải mỗi lôi đài sẽ vừa vặn giữ lại danh sách 10 tư cách thăng cấp, có một số lôi đài cuối cùng chỉ còn lại một người, hoặc là hai ba người.

Ngoài dự kiến của Vân Ca, có hơn một nửa số người chơi vào được vòng trong.

Hơn 4000 tuyển thủ còn lại sẽ tiếp tục thi đấu lôi đài 100 người vào ngày hôm sau, lần này để chọn ra ba vị trí đầu tiên thăng cấp.

Số người còn lại không thể phân đều thành một trăm người trên một lôi đài, vì thế sẽ tiến hành rút thăm từ hệ thống Thiên Tế, chọn ra 4 người không cần trực tiếp thi đấu nhưng vẫn được tiến đến vòng đấu tiếp theo.

Lúc kết quả rút thăm hiện ra, Vân Ca nhìn tên cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào.

Người được trực tiếp thăng cấp: Hỏa Tước Tước, Vệ Tư Lý, Ban Phạn cùng Khuyết Hân Nghiên.

Người chơi: Bắt đầu lộ ra bộ mặt quỷ dữ.

Sau khi trận đấu kết thúc, người chơi nói lời tạm biệt với học sinh của học viện Quang Giáp Thần Châu.

Trước khi sắp chia tay, học sinh Thần Quang dò hỏi bọn họ trên cờ màu có hình "mấy anh da đen khiêng quan tài" có ý nghĩa gì.

Người chơi vốn định miêu tả lại một phen, sau đó cảm thấy dùng ngôn ngữ cũng không thể biểu đạt được chỗ huyền diệu, người chơi liền nói cho học sinh Thần Quang là, cho bọn họ một chút thời gian chuẩn bị, hai ngày sau bọn họ sẽ đích thân làm mẫu.

Học sinh Thần Quang vô cùng chờ mong, bọn họ cần đăng xuất đi huấn luyện, người chơi cũng phải đăng xuất xây dựng tinh cầu.

Ánh mắt Thôi Chấn Xuyên mơ hồ, cuối cùng hắn vẫn chạy đến chỗ Sư Huyên Huyên và Thiển Hạ đang nói chuyện, lúc định mở miệng, bỗng nhiên trước mắt lại xuất hiện một gương mặt không cần hiệu ứng đặc biệt cũng có thể đi diễn phim kinh dị! “A!” Thôi Chấn Xuyên kêu to.

Nam Phu che lỗ tai lại, biểu hiện đối với Thôi Chấn Xuyên “Chậc chậc chậc”, hắn nhìn trên dưới đánh giá đối phương, hơi thở vô cùng lưu manh, ánh mắt hiện lên vẻ “tên nhóc này không được rồi”.

Cũng không biết là Thôi Chấn Xuyên cảm thấy nhục nhã hay là như thế nào, quay đầu lại chạy về phía đội ngũ trường học.

Nam Phu: "A", trẻ con.

Đội quốc gia thấy toàn bộ quá trình: Đồng chí Phó Nam, xin đừng để quốc gia mất mặt, yêu cầu ngoại giao thân thiện!

Quảng Trúc Kỷ đứng bên cạnh Nam Phu: “Chậc!” Tên đàn ông ấu trĩ.

Hùng Sơ Mặc, Dịch Kỳ Cẩu cùng Hạ Chân cũng tặc lưỡi "Chậc". Tên cầm thú ngay cả trẻ em cũng bắt nạt.

Nam Phu: "…." Sao các người lại thế này?

Người chơi lục tục đăng xuất khỏi Thiên Tế, rất nhiều người bởi vì sự kiện cuộc chiến quang giáp, nhiệm vụ hàng ngày cũng chưa làm. Tuy nói là bởi vì cuộc chiến quang giáp, Tinh Cầu Của Chúng Ta cho phép không làm nhiệm vụ hàng ngày, nhưng bọn họ đã dưỡng thành thói quen, một ngày không làm nhiệm vụ hàng ngày cả người đều khó chịu.

Thiển Hạ không có đăng xuất, cô tìm Vân Ca đối luyện một chút, Vân Ca chỉ điểm ra cho cô mấy chiêu còn chưa ổn, còn có vấn đề về vị trí và lực độ trên cuộc chiến hôm nay.

Thiển Hạ luyện đến mức kiệt sức, cô hỏi Vân Ca: “Nhãi con, trước đây tôi chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày tôi có thể chiến đấu ở trên lôi đài, từ nhỏ tôi đã muốn được thế này, hiện tại còn đang cảm thấy giống như mình nằm mơ vậy, thật là vui!”. Cô quay đầu lại, hai mắt sáng lấp lánh nhìn về phía Vân Ca.

Vân Ca gật đầu, phụ họa theo: "Cô không phải đang nằm mơ, kế tiếp cô còn có những sân khấu càng rộng lớn hơn nữa."

Thiển Hạ nghe Vân Ca nói xong, cô hơi khịt mũi nháy mắt, dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn về phía Vân Ca, cô nhỏ giọng hỏi: “Cô là người thật sao?”

Vân Ca dùng lượng tinh thần lực cực lớn áp chế lại biểu tình kinh ngạc trên khuôn mặt mình, cô lộ ra nghi hoặc nói: "Cô đang nói gì vậy?"