Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 138




Quang giáp hình báo bất ngờ nhảy lên tiến thẳng về phía Bạch Ô Nha còn đang chưa kịp phản ứng, không chút khách khí mà đưa móng vuốt lên!

Một trảo đánh xuống, cánh tay quang giáp của Bạch Ô Nha liền gãy xuống!

Bạch Ô Nha lúc này mới kịp phản ứng lại: “Thì ra là ở đây, không ngờ lại ở đây, bọn chúng thật sự tồn tại! Lực công kích này, độ tương thích này...”

Tất cả mọi người nghe được lời của Bạch Ô Nha, Bạch Ô Nha cũng các nhóm hải tác tinh tế khác vẫn không ngừng tìm kiếm một loại bảo vật mà không ai có thể tin rằng nó thực sự tồn tại, bọn họ nhìn về phía quang giáp hình báo, đây chẳng lẽ chính là loại quang giáp có thể phát huy sức mạnh của quang giáp sĩ đến tối đa sao?

Lúc trước Bạch Ô Nha và Vân Ca đối đầu với nhau, vốn hai người đều ngang tài ngang sức, vậy mà bây giờ, khi Vân Ca có được quang giáp mới, Bạch Ô Nha đã hoàn toàn không phải là đối thủ của cô.

Vân Ca bước về phía trước, Bạch Ô Nha lại từng bước lùi về sau.

Quang giáp hình con báo như một tên thợ săn tàn nhẫn đang gặm xé con mồi của mình, nó nhảy lên để lộ những cơ bắp rắn chắc, không hề có dáng vẻ của một chiếc quang giáp, nhưng tính công kích và sức phòng ngự của nó lại không gì có thể sánh bằng. Bạch Ô Nha dưới tình thế này cũng phản kích lại hai lần, nhưng hoàn toàn không hề để lại bất cứ dấu vết nào trên người nó.

Vân Ca quả thực không biết nên dùng từ ngữ nào để miêu tả trận chiến này, trong lòng cô vô cùng vui sướng, giống như vừa nãy Sax cũng nói, nó chính là chiến giáp của cô, là thanh bảo kiếm đồng thời cũng là bạn đồng hành đáng tin cậy nhất.

Những việc mà cô phải làm chỉ có tấn công và tấn công, phát huy tối đa nguồn sức mạnh tiềm tàng bên trong cơ thể mình.

Tốc độ của cô nhanh tới mức tối đa, chỉ nhìn bằng mắt thường rất khó có thể quan sát được.

Những chiêu thức tấn công của cô nhìn có vẻ bình thường nhưng lại mạnh mẽ đến mức có thể tạo nên thành cơn lốc, những cơn gió mạnh mẽ khiến những người bình thường bị ảnh hưởng tới ngất xỉu.

Những người chơi chỉ đứng ở bên cạnh cơn lốc, vậy mà họ nhìn thấy lượng m.á.u của mình vẫn đang giảm xuống không ngừng, không khác gì đứng trên mặt đất vào mùa khô mà không mặc trang phục phòng hộ. Người chơi chỉ cảm thán mình kiến thức hạn hẹp, ngoài hai chữ “Mẹ kiếp”, họ không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả quang cảnh chiến đấu lúc này, những gì mà bọn họ nhìn thấy lúc này cùng với ý thức tôn thờ kẻ mạnh càng khiến cho họ thêm sùng bái trận chiến oai hùng này...

Thật quá kinh khủng.

Đây là sức mạnh mà con người có được sao?

Ngươi chơi phủi hết bụi đất trên mặt nạ phòng hộ xuống để không bị bỏ lỡ bất cứ hình ảnh chiến đấu xuất sắc nào.

Trong trận chiến này, nói rằng Bạch Ô Nha không hề có sức trở tay cũng không ngoa.

Quang giáp của Bạch Ô Nha mặc dù bị tổn hại ngày càng nhiều, nhưng hắn ở bên trong khoang quang giáp lại càng cảm thấy vui vẻ.

Đồ vật mà hắn tìm kiếm bấy lâu nay không chỉ là thứ chỉ có trong truyền thuyết mà nó thật sự tồn tại. Hắn sao có thể không vui cho được.

Ngay khi khoang quang giáp của hắn bị quang giáp hình báo xuyên thủng, Bạch Ô Nha liền đưa tay ra chạm vào nút tròn nhỏ màu trắng bạc cầm trong tay.

Một lát sau hắn lập tức lộ ra vẻ mặt vừa đau đớn và dữ tợn, cả người vặn vẹo liên tục, giống như những bông tuyết chớp tắt liên tục trong những chiếc tivi đời cũ, dần dần biến mất không còn lại gì.

Vân Ca nhìn về phía quang giáp không có một bóng người, lông mày nhíu chặt, một người sống cứ như thế mà biến mất?

Kẻ địch lớn nhất đã giải quyết xong, Sax biến trở về thành hình dáng ban đầu, im lặng mà kiêu ngạo bước về phía bên cạnh Tiểu Tỏa Niệt.

Tiểu Tỏa Niệt ngẩng đầu nói: “Chuyện tôi đã cắn cô trước kia, chúng ta huề nhau”.