Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 133




Hùng Sơ Mặc vẫn luôn quay lại cảnh tượng được chiếu từ của robot camera. Sau khi khán giả trong phòng livestream xem xong cảnh này, mưa bình luận ngừng lại ba bốn giây, sau đó là một làn sóng bình luận điên cuồng b.ắ.n ra.

- "Tôi biết Vân nhãi con rất mạnh, nhưng không ngờ Vân nhãi con lại lợi hại như vậy!"

- "Nhãi con cái gì, kêu chồng đi."

- "Vân nhãi con: Hiện tại ai mới chính xác là ba ba."

- "Vân nhãi con: Tôi - một Thách Đấu, mang theo một đám rank Đồng thật khó khăn."

- "A a a a a nhãi con như vậy làm tôi càng muốn bảo vệ em ấy, à không, được em ấy bảo hộ."

- "Tôi muốn suất chơi thử nghiệm! Ngay! Lập! Tức!"

Vân Ca trở lại căn cứ, một mình kéo mấy trăm người vào căn cứ, người chơi đã sớm chờ cô ở cửa.

Cô đang định phân phó người chơi đem đám hải tặc tinh tế này phân theo từng nhóm thì đột nhiên người chơi xông lên, ôm lấy cô mà khóc.

"Trước kia chúng ta bị hợp kim titan làm mù mắt không thấy Thái Sơn lại không biết thực lực chân chính của nhãi con, từ hôm nay con không còn là nhãi con của chúng ta nữa, về sau con chính là ——”

"Ba ba."

"Chúng con mới là nhãi con! Ba ba nuôi con! Yêu con! Nuôi con!"

Vân Ca: “?”

Vân Ca: Mấy người không thấy mất mặt hả?

Cô chỉ ra vài người trong đám Hùng Sơ Mặc, phân phó bọn họ đi làm việc.

Cô hỏi Cảnh Trí: "Có thể tìm được vị trí tinh hạm Kỳ Tích không?"

Trên đường trở về cô có hỏi qua TU787, nó nói không nhìn thấy tinh hạm nào bay đi.

Cảnh Trí cũng lắc đầu, Vân Ca bình tĩnh: "Vậy chờ Bạch Ô Nha dùng con tin đổi lấy thuộc hạ hắn vậy."

Bạch Ô Nha trở về tinh hạm Ghost Hand, nhìn thấy cả tinh hạm trống trơn, hắn còn cho rằng mình đi nhầm tinh hạm rồi.

Hắn thậm chí còn lùi về sau một bước, xác nhận lại đây là tinh hạm của Ghost Hand, mới bước vào trong tinh hạm lại.

Không có một ai. Bạch Ô Nha rơi vào trầm tư, hắn chỉ mới rời khỏi tinh hạm 10 phút.

Thuộc hạ của hắn nhiều như vậy...đi đâu cả rồi?

Bạch Ô Nha đi lại bên trong tinh hạm

Đột nhiên hắn ta dừng lại, ánh mắt giống như chim ưng dán chặt vào một nơi nào đó, linh lực tản ra, đọc được tin nhắn do người tới đây lưu lại trên vách tường của tinh hạm.

"Đổi người của Kỳ Tích với người của ông."

"—— Chủ nhân của mảnh đất này."

Bạch Ô Nha thật sự không coi chủ nhân tinh cầu TU787 này vào mắt, chẳng sợ Lương Đình đã nói với hắn ta, thực lực chủ tinh cầu này rất mạnh, nói mãi hắn ta nên cẩn thận.

Bạch Ô Nha lăn lộn nhiều năm như vậy, có ai chưa từng thấy qua, một con nhóc, có thể mạnh đến mức nào.

Nhưng hiện tại, đối phương tát thẳng vào mặt hắn ta, con nhóc đó lại dám vào sào huyệt của hắn, bắt cóc toàn bộ người của hắn ta.

Bạch Ô Nha tức giận cười to, vốn định thả chủ tinh cầu này đi, nhưng bây giờ xem ra, cô phải chết!

Không phải tất cả các thành viên của Ghost Hand đều đến TU787, một số kẻ thủ ở một số tuyến đường giữa vũ trụ, Bạch Ô Nha đang định gọi một nhóm trở về.

Hắn bật não quang lên, nhận ra không có tín hiệu.

Hắn lại sử dụng thiết bị liên lạc trên tinh hạm, nhưng vẫn không có tín hiệu.

Dòng điện nhiễu như đang chế giễu hắn ta vì lúc trước đã dùng chính phương cô lập tín hiệu của TU787, bây giờ không có cách nào kết nối được nếu không có kỹ thuật viên!

Ngay khi tinh thần lực của hắn ta sắp bị kích động, lực lượng áp chế trên tinh cầu đánh tới, buộc hắn phải bị động bình tĩnh.

Bạch Ô Nha: "..."

Bạch Ô Nha: Vì cái gì hắn ta lại không tin lời của Lương Đình nói chứ?

Bào Hành Nhị vì không liên lạc được với tinh hạm, nên vội vã quay trở về.

Hai ngày nay hắn ta vẫn đang đuổi theo hành tung của hai sinh vật kỳ lạ.

Khi đến TU787, hắn ta nhìn thấy con ngỗng trắng to lớn khiến họ té ngã, con ngỗng trắng đang ngồi trên thân một con báo trắng, tay cầm một bông hoa lớn màu đỏ và đi dưới ánh mặt trời thiêu đốt.

Nếu nhìn kỹ có thể thấy, báo trắng bốn chân đều không có chạm đất, nó lơ lửng trên mặt đất.