Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 104: Đế quốc lựa chọn (bốn)




Made không cho hắn thời gian tiếp tục do dự, trực tiếp xuất hiện trước mặt Rhodes.

– ngươi định phong ấn một phần linh hồn của mình trong cơ thể Rhodes à?

Lão Mundra tò mò hỏi, hiển nhiên cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.

Rhodes buồn bực: “Thời điểm này ngươi có thể đừng dùng giọng điệu soi mói như thể chuyện này không liên quan gì đến mình không?”

– đích xác chuyện chả liên quan gì ta.

Lão Mundra thảnh thơi đáp.

Rhodes nhìn ngón tay Made cách trán mình càng lúc càng gần, không nhịn được kêu lên: “Không có gì nguy hiểm chứ?”

Made đáp: “Là một pháp sư vong linh, chẳng lẽ không nên duy trì tín nhiệm và tín ngưỡng cơ bản nhất với tử thần sao?”

Rhodes đang định phản bác, liền cảm thấy trán lạnh buốt, giống như vừa bị một cây kim bằng băng đâm vào, nháy mắt hòa tan trong trán, đồng thời một câu chú ngữ được khắc trong não hắn, rỏ ràng như dùng dao khắc lên.

Made bảo: “Đến lúc đó, ngươi chỉ cần niệm câu chú ngữ này cho nó, nó sẽ nhập vào thân thể ngươi.”

“Nhập vào cơ thể ta?” Rhodes hét to. Cái con quái vật thú phệ hồn ở bên ngoài đã có uy lực lớn như vậy, nếu vào trong cơ thể… hắn thực lo lắng đến lúc đó linh hồn của mình có còn tồn tại được không.

“Rhodes?” Ma pháp sư đột nhiên chỉ vào hắn gọi.

Rhodes lúc này mới phát hiện vì để cho tiện thi pháp, Made đã kéo mũ áo choàng của hắn xuống. “Ờm, ngươi là ai?” Hắn bắt đầu giả ngu.

Lão Mundra liên tiếp phát ra tiếng cười nhạo.

Ma pháp sư đến trước mặt Rhodes, cẩn thận nhìn thật kỹ mặt hắn, sau đó khẳng định: “Ngươi là Rhodes.”

Rhodes kiên trì: “Ta là Deroh.”

Ma pháp sư bó tay: “Ngươi còn muốn tiếp tục khăng khăng giữ lời nói dối ngây thơ như vậy sao?”

Rhodes hỏi: “Ngươi cảm thấy ngoại trừ khuôn mặt, ta có chỗ nào giống tên bạn kia của ngươi chứ?”

Ma pháp sư chậm chạp nói: “Ta cũng không bảo bạn ta tên là Rhodes.”

Rhodes: “…”

Mundra cắt ngang bọn họ lặng lẽ nhìn nhau, hỏi: “Chúng ta có cần phải trở về không?”

Rhodes là người đầu tiên giơ tay tán thành, “Đương nhiên, cái chỗ kỳ quái này ta chẳng muốn ở lâu hơn một khắc nào.”

– đem sai lầm của mình quy cho mảnh đất vô tội là hành động vô năng lại ngây thơ ngu xuẩn.

Lão Mundra không chút khách khí khạc ra.

Rhodes một lần nữa đội mũ lên, mắt điếc tai ngơ với châm biếm của lão.

Made nhắc nhở Hayden, “Đừng quên ngươi đã đồng ý với ta, nhất định phải xách cái con thú phệ hồn không nghe lời đó về vong linh giới.”

Hayden mỉm cười: “Đương nhiên, ta nhất định sẽ giám sát ông ta.”

Rhodes: “…” Một đám đểu cáng đứng nói chuyện không đau thắt lưng!

Mang theo quà tặng hào phóng của tử thần mới nhậm chức cùng lời dặn dò khó hiểu của lão Mundra, bọn họ lần nữa rời đi. Vẫn là địa điểm cũ, chung quanh tĩnh lặng không tiếng động, rừng cây nhỏ thưa thớt không che trọn ánh sáng vàng nhạt từ phương bắc bầu trời.

“Grào.”

Trên không trung thành Neal truyền đến tiếng gầm gừ quen thuộc.

Một bóng đen khổng lồ xẹt qua đỉnh đầu bọn họ, đuôi kéo dài, hăng hái bay về phía Quang Minh thần điện.

“Thú phệ hồn?” Hayden nhíu mày.

Rhodes buồn bực nói nhỏ: “Sẽ không trùng hợp thế chứ?”

Nếu thú phệ hồn chạy tới Quang Minh thần điện, vậy hắn muốn thuần phục thú phệ hồn cũng phải chạy tới Quang Minh thần điện sao? Tuyệt lắm, thật sự là quá tuyệt, cho dù hắn không bị thú phệ hồn một hơi nuốt sống, cũng có thể sẽ bị Quang Minh thần điện dùng Quang Minh thần lực oánh cho tan xác, đúng là tuổi già hoàn mỹ!

Ma pháp sư nghi hoặc: “Thú phệ hồn đi Quang Minh thần điện làm gì?”

Henry đoán: “Báo thù.”

Hayden vuốt cằm: “Nếu Made kể sự thật, thú phệ hồn và tử thần tiền nhiệm từng bị giáo hoàng và con của ánh sáng đả bại, vậy hiện tại chắc là nó đi báo thù.”

Frank lẩm bẩm: “Vậy ra thú phệ hồn có tư duy và trí tuệ?”

Pohle nói: “Mặc kệ nó có trí tuệ hay không, đây đều là cơ hội tốt, vừa lúc để nó và Quang Minh thần điện đánh đến hai bên cùng tổn hại, như vậy chúng mới không có thời gian đi gây phiền toái cho đế quốc.”

Ma pháp sư giận dữ: “Đáng tiếc thú phệ hồn không thể chết.” So với Quang Minh thần hội ngụy trang bằng những cái cớ nghe rất có đạo lý kỳ thật không bằng rắm chó, thú phệ hồn không thèm nói năng gì càng khiến cho người ta đau đầu hơn.

Rhodes cao hứng: “Cho dù không chết, nó cũng không tiếp tục đi hại người được nữa. Nếu thế, chúng ta sẽ không cần thuần phục nó.”

Bóng đen phương bắc và ánh vàng không ngừng tỏa ra bốn phía đang chiến đấu càng lúc càng kịch liệt, tiếng ngâm xướng và tiếng gầm gừ quanh quẩn nơi chân trời, chấn động thành thị yên tĩnh say ngủ.

Hayden nói: “Chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi đã, chờ ngày mai đến xem kết quả.”

Mundra giữ chặt tay hắn.

Hayden cúi đầu nhìn cậu, cười bảo: “Yên tâm, ta sẽ tìm nơi an toàn.” Hắn và Mundra đều không thích hợp đường đường chính chính xuất hiện trong thành Neal.

Nơi an toàn mà hắn nói là một khách sạn rất nhỏ trong thành, cũng là gián điệp đế quốc xếp vào bên cạnh Quang Minh thần điện. Ông chủ khách sạn là một vị sĩ quan đã xuất ngũ, tự nguyện vì đế quốc tiếp tục dốc sức.

Hayden đại giá quang lâm khiến ông ta chấn động, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, im lặng bố trí cho bọn họ vào ở, trong năm phút ngắn ngủi chuẩn bị xong bữa ăn khuya đơn giản không chút khó khăn.

Ăn xong, bọn họ không lập tức đi ngủ. Rời đi vong linh giới chưa thể khiến thần kinh họ hoàn toàn thả lỏng, còn có rất nhiều việc phức tạp phải suy nghĩ.

Ma pháp sư nghĩ đến Rhodes biến thành Deroh.

Rhodes nghĩ đến thú phệ hồn, nghĩ đến tử thần, ma pháp sư, thỉnh thoảng còn nghĩ đến lão Mundra.

Frank nghĩ đến Audis và tương lai hai người.

Pohle và Henry nghĩ chuyện canh gác.

Hayden càng nghĩ đến nhiều chuyện hơn, song không giống với những người khác ở chỗ, hắn nghĩ nhiều như thế là vì cố ý. Một khi dừng suy nghĩ lại, thân thể hắn sẽ lại rục rịch kích động, nhất là Mundra lại nằm trong lòng hắn không chút đề phòng thế kia, hơi nóng phả ra từ mũi len vào cổ áo, nhẹ lướt trên khuôn ngực hắn.

Đúng là cực hình mà.

Hắn phát hiện bất kể bản thân cố nghĩ xa xôi đến đâu, hơi thở nhè nhẹ kia đều có thể kéo suy nghĩ của hắn trở về.

Trở về dục vọng muốn đặt cậu dưới thân.

Hayden cúi đầu ngắm sườn mặt của Mundra, tay không kiềm được vuốt ve tóc cậu.

Thật khó mà tưởng, trải qua bao hiểu lầm và khảo chứng, cuối cùng hắn lại bước trên con đường mà cha đã chọn, dứt khoát kiên quyết lựa chọn một người con trai cùng mình đi cả cuộc đời, hơn nữa lại còn là pháp sư vong linh.

Nam giới và vong linh pháp sư, cả hai điều kiện hoàn toàn không nằm trong sở thích của hắn, nhưng khi chúng đồng thời xuất hiện trên người Mundra, lại khiến hắn đầu hàng và tiếp nhận vô điều kiện.

“Gràoooooooooo………”

Bên ngoài, vang lên tiếng gào thét điên cuồng của thú phệ hồn.

Xem chừng Mundra bị đánh thức, đầu theo bản năng cọ cọ, môi vừa vặn cách lớp vải dán vào điểm nhô lên trước ngực Hayden.



Hayden vừa bực mình vừa buồn cười nhìn cậu yên tâm thoải mái mà say giấc nồng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vành tai khéo léo của cậu, “Em không nên dùng cách này tra tấn ta chứ?”

Mundra nhích đầu, mơ mơ màng màng mở mắt ra.

“Đánh thức em à?” Hayden thu bàn tay ác liệt lại, vô tội nhìn cậu cười.

Mundra hỏi: “Không ngủ?”

“Ta ngủ không được.” Hayden chẳng hề che dấu dục vọng trong mắt nữa.

“Là muốn thế này à?” Mundra chu môi.



Thời khắc này không tiến công thì không phải là đàn ông!

Hayden há mồm cắn môi cậu, cơ thể mượn thế chồm dậy, nhào lên người Mundra, bao vây cả thân thể cậu trong hơi thở của mình.

Hắn cắn rất mạnh, đánh tan cơn buồn ngủ của Mundra. Cậu mở to mắt, vô ý thức vươn tay lên, ôm lấy eo hắn.

Thế này chẳng còn nghi ngờ gì chính là lời mời gọi tốt nhất.

Hayden một bên hôn cậu đến đầu óc rối mù, một bên lén lút cởi bỏ hết quần áo của cả hai.

Thân thể mẫn cảm của Mundra thoáng nảy lên.

Hayden ngắm vẻ mặt mê đắm của cậu, thân thể đã thành cây cung căng dây, không thể không phóng. Hắn giương tay thi triển kết giới thủy hệ, cách ly cả hai ra khỏi thế giới hỗn loạn bên ngoài.

Mundra nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn kết giới, rồi rất mau đã bị tay Hayden kéo về, tiếp tục nụ hôn càng sâu càng dài hơn.

“Muốn hôn tới khi nào nữa?” Khi nụ hôn nồng nhiệt chấm dứt, Mundra hơi nheo mắt, thuận miệng hỏi.

Còn để ý đến thời gian được… Xem ra vẫn chưa đủ nhập tâm.

Hayden một bên tự kiểm điểm, một bên vuốt ve đùi cậu, càng cố gắng khiêu khích, cười hệt mèo trộm cá, “Đêm nay chỉ vừa bắt đầu thôi.”