Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy Trốn

Chương 477: Show Tình Cảm Trên Mạng






Vì xảy ra sự kiện Tiểu Bảo Bối nuốt phải cát, đáp án mà Thủy An Lạc mong muốn lại một lần nữa chết yểu.Để giúp Tiểu Bảo Bối làm sạch khoang miệng, bọn họ phải về phòng sớm.Tiểu Bảo Bối bây giờ đang lè lưỡi, thứ kia thật là khó ăn, thực sự quá khó ăn.Sau khi Thủy An Lạc rửa sạch lại khoang miệng cho Tiểu Bảo Bối, cậu nhóc tự mình chơi một lúc liền được mẹ ôm lên giường, miệng ngậm bình sữa nhỏ của mình.Quả nhiên cái này vẫn ngon hơn.Thủy An Lạc dỗ Tiểu Bảo Bối ngủ, Sở Ninh Dực vươn tay cầm lấy di động trên bàn, nhìn thấy có mấy tin nhắn wechat, đều do An Phong Dương gửi tới.Tin thứ nhất là về chuyện của Viễn Tường, chuyện đầu tư bên phía anh ta đã bàn bạc xong, giờ chỉ xem Sở Ninh Dực muốn ra tay lúc nào nữa thôi.Tin thứ hai là mấy tấm ảnh, nhân vật chính là chú gấu con đã thay áo ngủ đang nằm trên giường kia.Bên dưới là lời oán trách của An Phong Dương.[An Tam: Tôi bảo này, vợ chồng các cậu không có việc gì làm à? Ngoại trừ khoe con ra thì không có việc gì khác sao?]Sở Ninh Dực đọc mấy dòng này, hơi nhíu mày, vươn tay với lấy di động của Thủy An Lạc, sau đó mở wechat lên, phát hiện có tận hơn hai mươi thông báo.

Anh mở ra, trượt xuống dưới vài cái mới nhìn thấy bài post trên tường của Thủy An Lạc.Đẹp hơn ba?Sở Ninh Dực nhìn mấy chữ này, lại cúi đầu nhìn thằng nhãi con đang thích chí đá chân ôm bình sữa kia, đẹp trai hơn anh chỗ nào?Anh nhìn lướt qua bình luận bên dưới một chút, toàn là mấy câu thiếu muối đòi con trai anh làm con rể gì đó."Anh đang xem gì thế?" Thủy An Lạc quay lại, thấy Sở Ninh Dực đang cầm hai cái di động, sắc mặt âm trầm khó coi bèn hiếu kỳ hỏi."Không có gì." Sở Ninh Dực nói xong liền kết bạn với wechat của Thủy An Lạc, sau đó đặt di động xuống, đi vào phòng tắm tắm.Thủy An Lạc tò mò, quay đầu lại cầm lấy di động, lại thấy một lời mời kết bạn, cô cười tít mắt nhìn người đàn ông đang bước vào phòng tắm.


Cô có nên đồng ý kết bạn với anh không? Chẳng lẽ cứ tự động kết bạn như thế à.Thủy An Lạc ôm di động thầm nghĩ, cô phải đặt cho Sở tổng một cái biệt danh thật đặc biệt mới được.Tiểu Bảo Bối uống mãi uống mãi, trong tình cảnh không ai để ý đến, nhóc đã ngủ lúc nào không hay.

Thủy An Lạc cẩn thận lấy bình sữa ra, sau đó vươn tay lấy chăn đắp lên cho cậu nhóc.Tiểu Bảo Bối ngủ rồi, Thủy An Lạc vừa hay có thể ngẫm lại cái biệt danh này.[Anh phụ trách mưu mô, em phụ trách não tàn.]Đây là câu mà Sở Ninh Dực từng nói với cô, Thủy An Lạc suy nghĩ một lúc, ôm lấy di động của mình đổi ba chữ Sở Ninh Dực thành Sở Mưu Mô.Sau đó lại cầm lấy di động của anh tìm tên của mình, gõ ba chữ Thủy Não Tàn vào, nhưng nhìn thế nào cũng thấy to gan.


Thủy An Lạc nghĩ nghĩ, lại cười tít mắt đổi thành Thủy Thiếu Não.Sau khi đổi xong biệt danh, Thủy An Lạc nhìn hai chiếc di động, thiếu chút nữa cười đến rút gân, sau đó cẩn thận nhìn người trong phòng tắm còn chưa đi ra, chụp lại màn hình điện thoại, dù sao con trai cũng đã khoe rồi, đã làm phải làm cho trót, khoe yêu đương luôn đi.Thủy An Lạc chụp màn hình xong, gửi cho mình, sau đó chỉnh sửa lại một chút, lại đăng lên dòng trạng thái.[Sở Mưu Mô nói với Thủy Thiếu Não: Anh phụ trách mưu mô, em phụ trách não tàn.]Thủy An Lạc up xong, ôm di động chờ người ta bình luận.

Cô không dám đăng bằng di động của Sở Ninh Dực, nếu không nhất định sẽ bị anh dạy dỗ, chưa biết chừng còn nổi giận nữa.Quả nhiên, Thủy An Lạc mới đăng lên chưa được một phút, An Phong Dương đã nhảy vào bình luận.[Anh Xinh Trai: Ôi đệch, Em Xinh Gái hôm nay bị làm sao thế? Vong nhập à?]------oOo------.