Anh ta nào có gan hùm mật gấu!
Hứa Đông bị dọa, hai chân đều thiếu chút nữa mềm nhũn ra, đặc biệt là hiện tại, Lệ Mạc Sâm lại mặt đầy bình tĩnh nhìn chằm chằm mình, ánh mắt kia đều biến thành dao nhỏ..
Giọng của Hứa Đông thiếu điều khóc nức nở, đừng nói thấy Giang Vãn, cho anh ta mượn mười lá gan hlanh ta cũng không dám xem mắt người phụ nữ Lệ tổng coi trọng.
"Lệ tổng, tôi không xứng với Giang tiểu thư, Giang tiểu thư ôn nhu đại khí mỹ lệ hiền huệ như vậy, căn bản không phải loại phàm nhân như tôi có thể si tâm vọng tưởng, mấy ngày hôm trước sư phó đoán mệnh đã nói, tôi không thể cùng người phụ nữ họ Giang ở bên nhau.. Không đúng, là nhìn cũng không được nhìn, nếu như tôi nhìn, liền cả đời không có bạn gái.."
"Vậy cậu nói làm sao bây giờ?" Lệ Mạc Sâm hơi hơi câu môi.
"Tôi không xứng với Giang tiểu thư, cuối tuần này tôi có việc, tôi tự nguyện tăng ca, tôi 24 giờ làm việc.." Hứa Đông khóc ra tiếng Mán.
* * *
Mười phút sau, Tô Ni gọi điện thoại tới.
Tô Ni rất là hưng phấn: "Chú Lệ, như thế nào?"
Lệ Mạc Sâm lật văn kiện trước mặt, Hứa Đông đầy mặt mồ hôi lạnh, liền nghe ông chủ đại nhân không nhanh không chậm mở miệng: "Hứa Đông thích bạch phú mỹ (cô gái đẹp có làn da trắng), cô giới thiệu chính là dạng người gì? Lớn lên khó coi như vậy, mỗi ngày đầy mặt viết ba chữ" không kiên nhẫn ", Hứa Đông nói cậu ta là cưới vợ không phải lấy Tang Môn tinh, bằng cấp còn thấp như thế, cô cho rằng ta tài xế cũng chỉ có thể cùng loại người bỏ học làm công ở bên nhau sao? Hơn nữa cô nhìn xem đi, cô ta vào Thịnh Kinh hai tháng, vẫn là cái trợ lý sơ cấp nhất, chứng minh năng lực công tác có vấn đề.."
Hứa Đông đầy mặt hắc tuyến..
Lệ tổng cũng quá thiếu đạo đức đi!
Cái này gọi là gì? Khẩu thị tâm phi!
Tô Ni cũng không nghĩ tới Lệ Mạc Sâm đem Giang Vãn làm thấp đi không đáng một đồng, kế hoạch của cô ta thất bại, đành phải ủ rũ mà nói: "Vậy đi, tôi đây lại giới thiệu cho Giang Vãn người đàn ông các biệt."
Lệ Mạc Sâm cầm di động chỉ nắm thật chặt, chau mày, lại giới thiệu cho Giang Vãn kiểu đàn ông các biệt?
* * *
Phim trường.
Lúc nghỉ ngơi, Tô Ni cố ý làm trò trước mặt Lục Vĩ Đình, giả vờ đầy mặt tiếc nuối mà đem lời nói của Lệ Mạc Sâm thêm mắm thêm muối thuật lại một lần..
"Cái này Hứa Đông yêu cầu cũng quá cao, tôi xem chị Vãn Vãn.." Tô Ni ngắm liếc mắt một cái bộ ngực phẳng của Giang Vãn, chưa nói gì.
Giang Vãn thân mình có chút cứng đờ.
"Còn có, tôi cảm thấy chị Vãn Vãn lớn lên rất có phúc tướng a, cái mặt chỗ nào giống Tang Môn tinh.."
Sắc mặt Giang Vãn càng khó coi!
Cô tuy rằng không quá hiểu biết Hứa Đông, nhưng trải qua vài lần chi duyên cũng biết, Hứa Đông sẽ không nói ra loại lời này, cho nên lời này.. Khẳng định là Lệ Mạc Sâm nói..
"Vãn Vãn, Cô tức giận sao?" Tô Ni giả vờ lo lắng, "Ai da, ai có thể nghĩ đến một tài xế hèn mọn lại có nhiều yêu cầu như vậy.."
"Không tức giận, vốn dĩ đối phương nói cũng đều là lời nói thật, tôi chỉ là đói bụng thôi, muốn đi ăn một chút gì."
Nói xong, Giang Vãn đi ra ngoài.
Cô hiện tại tức giận đến mức có thể một hơi ăn xong một chén mì gói lớn cộng thêm hai cái trứng kho!
* * *
Sáng sớm hôm sau, Lệ Mạc Sâm liền tới phim trường, nói rằng rằng thị sát công việc, nhưng lần này, Lệ Mạc Sâm tới lúc sau hoàn toàn không có dấu hiệu phải đi.
Tầm mắt thâm thúy của người đàn ông, luôn là lơ đãng nơi nơi nhìn xem, như là đang tìm kiếm người nào đó.
Vì thế, tin tức này liền truyền ra ngoài.
Tô Ni đang ở phòng hóa trang bổ trang, liền thấy được một nữ tinh với cô ta không thân lắm, Cung Nhưng Nhi dẫm lên giày cao gót Hoa Hồ Điệp đi vào, đến thẳng chỗ Tô Ni.
"Cô tới đây làm cái gì?" Tô Ni nhíu mày, cô ta không nhớ rõ mình cùng Cung Nhưng Nhi quan hệ cũng tốt.
"Tôi không phải nghe nói Nini đóng phim rất mệt, cố ý đến thăm cô.."
Cung Nhưng Nhi hai chân thon dài, cố ý lôi kéo chính thấp ngực váy ngắn.
Cô ta một mặt đà thanh đà khí nói, ánh mắt kia cũng không phải là đang nhìn Tô Ni.
Tô Ni theo ánh mắt của Cung Nhưng Nhi nhìn qua..
Lệ Mạc Sâm bên kia đều bị một đám phụ nữ vây quanh.
Lệ Mạc Sâm gian nghỉ ngơi bên cạnh ngồi một lúc, có chút thiếu kiên nhẫn, mấy lần muốn nói cái gì đó, nhưng mà lời nói đều nghẹn trở về.
"Lệ tổng, có chuyện gì sai?" Hứa Đông nhìn ra manh mối.
"Trợ lý của Tô Ni đi đâu vậy? Sao không ai giúp Tô Ni tháo trang sức?" Giọng nói Lệ Mạc Sâm vô cùng bất mãn, anh nhìn chằm chằm phòng hóa trang bên kia, đã nhìn bốn lần rồi!
"Lệ tổng, ngài là tìm Giang tiểu thư là sao, tôi đi hỏi một chút.."
Hứa Đông quả thực không nhịn được cười, tóm lại Lệ tổng bỏ công bỏ việc ở chỗ này khô cằn ngồi hai giờ, chính là đang đợi Giang tiểu thư..
Hứa Đông ra đi nhìn thoáng qua, sau khi trở về nói: "Lệ tổng, Giang tiểu thư hiện tại ở toilet bên kia."
Lệ Mạc Sâm buông một chân đang vắt kia xuống, sau đó đứng lên, sửa sửa áo sơmi cùng tây trang vốn đã không chút cẩu thả kia, nói: "Tôi đi ra ngoài một chút."
Hứa Đông thiếu chút nữa cười ra tiếng!
Lệ Mạc Sâm lại quay đầu, nhăn đầu mày, nghiêm túc nói: "Cậu cười cái gì? Tôi nói tôi đi ra ngoài tìm Giang Vãn sao? Tôi muốn đi ra ngoài hít thở không khí, ở chỗ này ngồi hai giờ, nghẹn muốn chết."
Hứa Đông không dám nói thêm nữa cái gì.
Lệ Mạc Sâm đi nhanh ra ngoài, như thế nào mà hơn hai giờ đều không có nhìn thấy người phụ nữ này!
Lúc anh tới toilet, bước chân nháy mắt dừng lại --
Giờ phút này, một lão già bung bự như Địa Trung Hải giống như cao da chó mà dính ở bên cạnh Giang Vãn!
Nhưng Giang Vãn thật sự không dám cự tuyệt, người này lại là một trong những nhà đầu tư của bộ phim điện ảnh mà Tô Ni tham gia lần này, cô không dám làm mình mà đắc tội với đối phương..
Giang Vãn một bên hướng bên cạnh mà né tránh, trên mặt rất bài trừ nét tươi cười quả thực khô khốc.
"Em gái à, không bằng buổi tối hôm nay anh đây mời cô em uống một chén?" Lão già Địa Trung Hải một bên hướng Giang Vãn nhào tới, trên mặt còn lộ nụ cười đáng khinh.
Giang Vãn thật sự bị ghê tởm chết đi được: "Uông tổng chuyện này không được, hôm nay tôi có chút việc, tôi đi trước.."
"Em gái à, cô em cứ bình tĩnh nha, cô em chạy cái gì, anh đây cũng sẽ không ăn cô em.."
Giang Vãn như một con mèo, từ dưới nách lão già Địa Trung Hải kia lách đi ra ngoài.
Một lão già còn muốn gặm cỏ non.. Thật là làm người ta buồn nôn.
Giang Vãn lắc mình chạy tới một góc, nhìn cái lão Uông tổng cứ một câu "Em gái à" chạy ra..
Hứa Đông đang muốn đi tìm ông chủ nhà mình, lại thấy Lệ Mạc Sâm mặt đầy vạch đen trở về!
Hứa Đông hoảng sợ, tưởng Giang Vãn chọc Lệ Mạc Sâm không cao hứng.
Lệ Mạc Sâm trở lại phòng nghỉ, cứ đi đi lại lại.
"Lệ tổng.. Ngài đã đi rồi hơn mười phút rồi.." Hứa Đông nhìn sắc mặt khó coi của Lệ Mạc Sâm, nào dám nói cái gì.
"Cái lão già kia." Lệ Mạc Sâm dừng bước: "Cô ta thật đúng là đồng ý rồi?"
"Hả?" Hứa Đông không hiểu đã có chuyện gì.
"Tô Ni giới thiệu bạn trai cho cô ta, một lão già 80 tuổi?" Lệ Mạc Sâm ngẫm lại liền thấy ghê tởm, trong lòng như có một ngọn lửa vô hình: "Liền cái loại rác rưởi này cô ta cũng đồng ý?"
"Không có khả năng đi? Giang tiểu thư không phải loại người như vậy.." Hứa Đông cảm thấy nhất định là có hiểu lầm.
"Như thế nào mà không phải? Cậu cùng cô ta rất quen thuộc sao? Tôi thấy cô ta chính là thấy tiền sáng mắt!" Lệ Mạc Sâm quay đầu, mặt hung ác nham hiểm nhìn Hứa Đông!
Hứa Đông vô cùng oan khuất: "..."
"Hứa Đông." Lệ Mạc Sâm hít một hơi thật sâu, nhớ tới Giang Vãn nếu là hai giờ này đều ở bên cái lão già như tảng mỡ kia, ngọn lửa vô hình trong lòng anh càng châm càng vượng.
"Vâng, Lệ tổng." Hứa Đông cung cung kính kính, sợ mình lại chỗ nào chạm phải rủi ro.
"Tôi không tốt sao? Tôi không đủ có tiền sao? Vẫn là không đủ soái sao?" Lệ Mạc Sâm lạnh giọng hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm ra cửa, quả thực là muốn đem cánh cửa kính kia đâm thủng luôn.
Hứa Đông sửng sốt, nhìn theo, chỉ thấy Giang Vãn ôm một túi đồ từ ngoài cửa sổ đi qua..
Hứa làm vội nói: "Lệ tổng ngài là người đàn ông ưu tú nhất cả nước, về nhan sắc không có người đàn ông nào đánh đồng với ngài được, về tiền tài địa vị, càng là không ai có thể là đối thủ, cả nước trên dưới vô số phụ nữ đều tranh nhau muốn gả cho ngài.."
"Tôi đây có cái vấn đề gì sao?"
"Lệ tổng ngài không có vấn đề gì, khả năng ngài ngày thường lãnh lệ một chút, nhưng đây cũng đúng là mị lực của ngài.." Hứa Đông quả thực nơm nớp lo sợ, không biết Lệ tổng thế nào mà hôm nay khác thường như thế!
Lệ Mạc Sâm ngực như muốn nổ tung, một đôi mắt lạnh băng!
"Vậy, Lệ tổng.."
Hứa Đông lời nói chưa nói xuất khẩu, Lệ Mạc Sâm đột nhiên đứng dậy, mở cửa đi ra ngoài!
Hứa Đông sững sờ ở tại chỗ.
Giang Vãn đang rót nước, nghe thấy tiếng bước chân đằng sau, cô cho rằng lại là Uông tổng, liền vội vàng muốn đào tẩu, liền thấy được dáng người đàn ông đĩnh bạt đứng ở bên cạnh cửa!
Là Lệ Mạc Sâm!
Lệ Mạc Sâm một đôi mắt như hầm băng thẳng lăng lăng nhìn cô, cô cúi đầu, muốn cầm cái ly rời đi, nhưng mà Lệ Mạc Sâm thân mình chính là che kín ở cửa, không hở chút nào.
"Lệ tổng, phiền ngài tránh ra một chút.." Giang Vãn nhẹ nhàng ho khan một tiếng.
Lệ Mạc Sâm nhìn chằm chằm cô, tầm mắt âm lãnh, miệng lưỡi trào phúng rõ ràng: "Cô thật đúng là người phụ nữ đói bụng ăn quàng, thích đàn ông có tiền như vậy sai? Lão già 60 tuổi cũng không buông tha? A, không đúng, tôi thấy lão già kia phải 80 tuổi đi, phương diện kia, còn có năng lực thỏa mãn cô sao?"
"Khụ!"
Giang Vãn thiếu chút nữa bị sặc nước miếng.
"Sao, tôi nói không đúng sao?" Lệ Mạc Sâm nhăn mày đầu.
"Ngài nói rất đúng, tôi giống loại người vào Thịnh Kinh một tháng vẫn là trợ lý sơ cấp, không năng lực, không có gương mặt đẹp, không phải phụ nữ có 36D, trừ bỏ dựa vào một ông già, còn có thể làm sao? Hơn nữa gương mặt Tang Môn tinh này của tôi, cũng không xứng tìm đàn ông, nhỡ đâu khắc phu liền không tốt." Giang Vãn trong lòng còn nghẹn một ngọn lửa!
Lệ Mạc Sâm hơi hơi sửng sốt, dường như hoãn một hồi mới nhớ tới, đây là ngày hôm qua anh gọi điện thoại nói với Tô Ni nói những lời này.
"Cô nói một chữ cũng chưa sai!" Lệ Mạc Sâm mặt có chút hơi hơi nóng lên, anh ương ngạnh ngang ngược như cũ.
Giang Vãn kỳ quái nhìn anh ta một cái, như thế nào hôm nay Lệ Mạc Sâm.. Có chút kỳ quái? Như thế nào có chút ấu trĩ?
"Vậy lệ tổng đây, anh luôn nói tôi là loại phụ nữ bụng đói ăn quàng, không sợ tôi có ý đồ? Nhỡ đâu cái lão già kia chết thẳng cẳng, tôi coi trọng gia tộc của lão già kia thì làm sao bây giờ." Giang Vãn bĩu môi.
"..."
Lệ Mạc Sâm sắc mặt xanh mét!