Giữa trưa, Tô Thanh tới hỏi tên của Tây Bảo, sau đó mang theo thông tin của Tây Bảo đi xử lý việc nhập hộ khẩu.
Mà Lệ Mạc Sâm đem công việc buổi sáng đều đẩy đến buổi chiều, nên bận rộn hơn mọi ngày.
Việc đưa Tây Bảo đi ăn cơm liền do Hứa Đông phụ trách.
Hứa Đông nắm tay Tây Bảo xuống lầu: "Tiểu thiếu gia, cậu muốn ăn cái gì? Gần đây có một tiệm đồ Tây, bên trong có dàn nhạc biểu diễn, bò bít tết cũng đặc biệt ngon, muốn đi thử hay không?"
"Có ạ!" Cậu bé không kén ăn.
Lúc cùng Hứa Đông ra khỏi thang máy, di động của Hứa Đông đột nhiên reo lên, anh ta nhìn thoáng qua thông tin, là mẹ anh ta gọi điện tới, Hứa Đông liền dắt cậu bé đi bên cạnh khu nghỉ ngơi, thấp giọng nói: "Tây Bảo, ở chỗ này chờ chú chút nhé, chú nghe điện thoại điện thoại rồi quay lại ngay, nhớ kỹ không được chạy lung tung nhé."
Tây Bảo ngồi xuống, ngoan ngoãn gật đầu, vẻ mặt hiểu chuyện: "Yên tâm đi chú Hứa Đông, cháu ở chỗ này chờ chú nhé!"
"Alo, mẹ, có chuyện gì vậy?"
"Hôm nay về nhà sớm một chút để làm gì? Cái gì? Con gái của dì Lý? Không phải đâu, đó là bạn thân thôi.. Mẹ, mẹ cũng đừng nhọc lòng chuyện của con, con còn chưa vội, mẹ gấp cái gì.."
Cậu bé ngồi ở trên sofa tò mò mà đánh giá khắp nơi, mà xung quanh có rất nhiều dì xa lạ đang vây quanh phòng nghỉ bên cạnh gian tiếp khách này.
"Ai chị Trương, chị xem kia không phải cậu bé buổi sáng hôm nay tổng giám đốc dẫn đến hay sao? Quả thực là cùng một khuôn đúc ra với tổng giám đốc a."
"Không phải là con trai tổng giám đốc đấy chứ? Nhưng tổng giám đốc còn không có bạn gái.. Có phải con của họ hàng tổng giám đốc hay không?"
"Cô không nghe thấy sao? Hứa Đông vừa rồi gọi đứa bé ấy là tiểu thiếu gia, tôi nghĩ đây là con trai tổng giám đốc, các cô nói xem đây không phải là.. Tư sinh tử sao?
" Không có khả năng đi, mẹ đứa nhỏ này nói không chừng.. "
Cậu bé lỗ tai rất thính, nghe thấy được nhóm nhân viên bàn luận ríu rít, mẹ của con trai.. Chẳng lẽ.. Là mẹ cậu sao?
Tây Bảo lập tức tò mò, cậu bé từ trên sofa nhảy xuống, kéo sụp mũ lưỡi trai trên đầu, sợ người khác phát hiện mình, chậm rãi đi đến gian uống nước bên kia, dựng lỗ tai lên nghe.
" Các cô nói xem, đứa nhỏ này sẽ không phải chính là do nữ sinh xuất thân bình thường trước kia sinh ra hay không? Lúc trước báo chí đưa tin quá trời, nói có người phụ nữ cùng tổng giám đốc hình như có quan hệ. "
" Cô vừa nói như thế, tôi cảm thấy có khả năng, nghĩ kỹ xem, tổng giám đốc không phải chỉ có một lần tai tiếng kia sao? Tôi nghĩ tám phần có cái khả năng này. "
Tây Bảo nghe được từ ngữ mấu chốt, daddy lúc trước nói mommy rất ngốc, bị lạc đường, mà mấy cô đó lại nói, mẹ cậu là người phụ nữ bình thường..
Nếu mấy cô đó đều biết chuyện của mẹ, cậu sẽ hỏi thăm nhiều nột chút, nhất định có thể biết càng nhiều chuyện về mẹ.
Lúc Hứa Đông nghe điện thoại xong, về tới phòng nghỉ:" Tây Bảo, chúng ta đi.. "
Lời còn chưa nói xong, sắc mặt Hứa Đông đột nhiên trắng xanh, phòng nghỉ một bóng người đều không có!
Tây Bảo đi đâu rồi?
Hứa Đông vội đi tìm một vòng, nhưng phòng nghỉ của toàn bộ tầng lầu đều không tìm được Tây Bảo!
" Lệ tổng.. "Hứa Đông vội vàng gọi điện thoại cho Lệ Mạc Sâm, nghe thấy giọng nói của người đàn ông bên kia, Hứa Đông cảm thấy cả người rét run," Lệ tổng, Tây Bảo.. Tây Bảo không thấy đâu hết! "
" Cái gì? "Bút máy trong tay bị Lệ Mạc Sâm bị bóp đến biến hình, một vệt mực nước loang trên chữ ký nhìn rất khó coi!
" Huy động vệ sĩ cùng bảo vệ đi tìm cho tôi! "
Lệ Mạc Sâm sắc mặt đại biến, trên mặt đầy vẻ nôn nóng, cầm áo khoác trên ghế lên, lập tức đi ra ngoài!
" Lệ tổng, đều là tôi không đúng, đều do tôi nhất thời sơ sẩy.. "
Hứa Đông ở cửa thang máy chờ Lệ Mạc Sâm, giọng nói đều có chút thay đổi, anh ta không phải không biết tiểu thiếu gia đối với Lệ Mạc Sâm có ý nghĩa thế nào..
" Đừng nói mấy câu vô nghĩa nữa, kiểm tra camera ngay? "
Hứa Đông đã đi theo bên cạnh Lệ Mạc Sâm nhiều năm, tuy là anh có tức giận tới mức nào, cũng sẽ không phát tác với người bên cạnh, chính là hiện tại, tiểu thiếu gia không thấy đâu, Lệ tổng cơn giận cũng phát tác.
Lệ Mạc Sâm cưỡng chế sự phẫn nộ trong lòng mình, làm chính mình bình tĩnh lại.
" Đã kiểm tra camera, chỉ thấy tiểu thiếu gia chạy hướng về phía thang máy, thang máy là góc chết camera.. "Đội trưởng đội bảo vệ run rẩy tiếng lên giải thích.
Trước mặt người đàn ông, khí tràng cường đại đáng sợ như này!
Đặc biệt là cặp kia mắt, anh lên tia muốn giết người đáng sợ!
" Nếu nửa giờ nữa, tìm không thấy Tây Bảo.. "Giọng nói Lệ Mạc Sâm lãnh lệ cực kỳ, câu nói kế tiếp không cần nhiều lời, cũng có thể đoán được.
Một sự hoảng hốt xưa nay chưa từng có điên cuồng bùng lên, tựa hồ làm Lệ Mạc Sâm có chút muốn phát điên. Tòa nhà của tập đoàn Thịnh Kinh ước chừng có 80 tầng, mỗi một tầng đều có vô số văn phòng, tìm cũng là rất phiền toái, đặc biệt là anh còn nhớ rõ, có một tầng điều hòa hỏng rồi, gần đây có rất nhiều thợ sửa chữa ra ra vào vào, có thể hay có người đem Tây Bảo mang đi hay không?
Hơn lỡ đâu Tây Bảo chạy ra khỏi tòa nhà, nhỡ đây xảy ra chuyện gì..
Lệ Mạc Sâm tròng mắt có chút đỏ, chính anh cũng căn bản không dám nghĩ tiếp!
Đội trưởng đội bảo vệ bị ánh mắt của Lệ Mạc Sâm dọa sợ tới mức run lập cập, vội mang theo cấp dưới đi ra ngoài tìm!
" Lệ tổng, tiểu thiếu gia nhất định sẽ không có chuyện gì.. Đều là lỗi của tôi "Hứa Đông trong lòng cũng là vạn phần nôn nóng và áy náy.
Lệ Mạc Sâm nhìn chằm chằm trên màn hình máy tính theo dõi, thái dương gân xanh nổi lên, trong đôi mắt đều là lo lắng
Mà bên kia.
Tây Bảo hỏi thăm từ tầng này lên tầng khác, bởi vì không muốn có người nhận ra, cậu nhóc cố ý đè thấp mũ lưỡi trai.
" Dì ơi, ngươi biết mẹ con sao? "Tây Bảo gặp ai cùng liền hỏi, miêu tả:" Mẹ con rất bình phàm, mẹ rất dễ bị lạc đường.."