Y Nguyệt cùng với Đình Phong trò chuyện.
Sau một lúc lâu nói chuyện thì anh phải đi họp nên tắt máy.
Cô đã xin vào tập đoàn của Đình Phong làm việc và đổi tên thành Bạch Y Nguyệt.
Và cô cũng không cho anh biết chuyện mình xin việc ở công ty anh.
Cô đã dùng họ của mẹ - Bạch Lan để mọi người không ai biết cô là tiểu thư của Kiều gia.
Ngày rồi ngày cũng trôi qua mới đó đã được 1 tháng kể từ ngày Đình Phong đi Pháp.
Cô cũng đã xin được một chức vụ trong phòng kinh doanh.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đến làm việc với thân phận là Bạch Y Nguyệt chứ không phải là Kiều Y Nguyệt.
Hôm nay cô lựa chọn một cái áo trắng với Đuôi váy màu đen.
Cô còn thêm một cái túi xách màu đen của một thương hiệu nổi tiếng.
Cô thường dùng đồ do chính tay mình thiết kế ra.
Ngoài thân phận Kiều Y Nguyệt cô còn là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng tên là Serena (Tĩnh lặng, thanh bình).
Chưa có ai biết được cô là Serena ngay cả Bạch Lan và Kiều Minh Hưng.
Tập đoàn Lục thị
Y Nguyệt đi vào tập đoàn với bao nhiêu ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào cô.
Cô cũng rất tự tin đi đến chỗ của lễ tân.
-"Chào chị, em là Bạch Y Nguyệt nhân viên mới của công ty.
Chị cho em hỏi phòng kinh doanh ở đâu vậy ạ"
-"Em lại thang máy lên tầng 20"
-"Vâng, em cảm ơn chị"
Cô lễ tân này cũng không nhận ra Y Nguyệt chính là người lúc trước đến tìm Đình Phong.
Có lẽ bởi vì cô đeo khẩu trang nên họ cũng không biết được.
Cô theo sự chỉ dẫn thì đã đến được phòng kinh doanh.
Cô bước vào thì đã thấy một số người đang đứng giới thiệu về bản thân.
Cô cũng lại bắt giới thiệu về mình.
Cô là nhỏ tuổi nhất so với những người làm việc ở đây.
Cô nghe giới thiệu thì cô cũng biết mình nên xưng em
-"Xin chào mọi người, em tên Bạch Y Nguyệt.
Năm nay em 21 tuổi.
Mong mọi người giúp đỡ."
Cô giới thiệu xong thì được sắp xếp một cái bàn gần cửa sổ.
Cũng rất hợp với sở thích của cô.
Y Nguyệt ngồi gần 2 cô gái làm việc lâu năm.
Khánh Linh cũng là người dễ gần nhưng cũng rất như nhược.
Còn một người nữa tên A Mỹ người này rất xảo quyệt thường hay nịnh bợ cấp trên.
Cô cùng với Khánh Linh bắt chuyện:
-"Chào chị, em là Y Nguyệt mong chị giúp đỡ !"
-"Chào em, chị là Khánh Linh.
Em cứ gọi chị là chị linh dù gì chị hơn em có 2 tuổi thôi "
-"Vâng chị "
Cô gái mới chuyển đến giọng chua chát nói:
-"Gớm...!đúng là loại nhà quê "
Y Mỹ thường nhìn cách ăn mặc của người khác để phán xét.
Cô ta đâu biết được rằng tất cả đồ trên người Y Nguyệt không phải đồ hiệu cũng là đồ được thiết kế riêng.
Cô cũng biết được từ Khánh Linh là A Mỹ rất thích đồ thiết kế của Serena.
-"Y Nguyệt chị cho em biết chuyện này A Mỹ rất thích đồ do Serena thiết kế.
"
-"Vậy sao chị ?"
-"Đúng vậy, nhưng mà em biết đấy đồ ở đó đâu phải có tiền là mua được."
-"À"
Y Nguyệt nhìn A Mỹ cũng không nói cô ta mà im lặng.
Nhưng sự im lặng này làm cô gái tên A Mỹ càng được đà lấn tới.
Y Nguyệt bắt đầu làm công việc đầu tiên.
Có lẽ người làm mấy dự án này nhanh nhất chính là Y Nguyệt.
Khi Y Nguyệt nạp bản báo cáo thì ngay cả trưởng phòng kinh doanh cũng rất kinh ngạc.
Trưởng phòng tên là Trần Long cũng chính là em trai của Trần Tuấn thư ký Đình Phong.
-"Sao cô làm nhanh vậy ?"
-"Em từng giúp bạn trai xử lý mấy việc này nên thành ra cũng quen thôi "
-"Ừ, cô làm rất tốt "
Nói là làm cho bạn trai nhưng thật ra mấy việc này cô từng thấy bố mẹ mình xử lý và cũng từng làm.
Ngay cả khi ở cùng với Đình Phong cô cũng thấy anh xử lý mấy việc tương tự.
Cô đúng là người học mấy việc này rất nhanh chóng.
Cô bước ra thì cười rất vui thì A Mỹ cũng bắt đầu xỉa xói cô.
Cô ta nói cô là người đi của sau, không có thực lực.
Trong lòng Y Nguyệt nghĩ ( Nếu tôi mà đi cửa sau thì cô có lẽ bây giờ đang ngồi nịnh bợ tôi.
Đúng là lòng người khó đoán...!hai...).
Khánh Linh thấy Y Nguyệt được khen thì chúc mừng
-"Y Nguyệt em làm tốt lắm "
-"Cảm ơn chị nhiều "
-"Phải cố gắng phát huy nhé "
-"Vâng "
Y Nguyệt ngồi xuống làm việc tiếp cho đến gần trưa mới ngừng lại.
Tất cả mọi người rủ nhau xuống căn tin ăn.
Ngay cả trưởng phòng cũng đi cùng.
Cô bây giờ thấy mọi người ai cũng rất thân thiện và vui tính trừ A Mỹ và một số người.
Cô thử khẩu phần ăn ở công ty cô thấy rất ngon nhưng mà Đình Phong làm ngon hơn.
Y Nguyệt cùng mọi người ăn với nhau rất vui vẻ.
Hết giờ nghỉ trưa cô cùng mọi người trở về phòng làm việc tiếp.
Cô làm việc rất hăng say nên cô đã quên mất giờ ra về.
Cô nghe thấy mọi người đang nói chuyện gì đó nhưng cô cũng không để ý lắm.
Khánh Linh thấy cô không nghe nên nói nhỏ với cô
-Y Nguyệt em có nghe không vậy ?"
-"Sao vậy chị ?"
-"Trưởng phòng mọi người đi ăn tối để tiếp đón nhân viên mới "
-"Em hôm nay rất là bận nên em không đi đâu chị"
-"Tiếc thật "
-"Lần sau nhất định em sẽ đi "
-"Vậy cũng được "
Y Nguyệt cầm túi xách ra về.
Hôm nay cô không đi xe đến nên cô phải nhờ Bella đến đón.
Bella chính là bác sĩ cũng như bạn của cô.
Bella và Y Nguyệt quen biết nhau khi cô đang đi du học.
Khi nghe Y Nguyệt đang định tạo ra thương hiệu thời trang cho mình thì Bella cũng giúp Y Nguyệt rất nhiều.
Thương hiệu của Y Nguyệt rất nổi với những thiết kế đặc sắc nhưng không kém phần sáng tạo..