Ba mẹ Liễu nhìn cô con gái mình trước mặt bằng ánh mắt rất kỳ lạ, cả người không khỏi run rẩy. Con gái nhà bọn họ không phải bị ốm đấy chứ, sao tự dưng lại ăn nhiều gấp đôi ngày thường vậy?
Vì vậy, mẹ cô không thể kìm nén được, thận trọng hỏi: “Chanh Tử… Con đói sao?”
Liễu Chanh Chanh vùi đầu ăn hai thìa cơm, gật gật đầu: “Con đang phẫn uất bởi vì thèm ăn.”
“…” Ba mẹ Liễu trong nháy mắt không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Hai người thì thầm ở dưới bàn ăn ——
“Chanh Tử có thể ăn nhiều như vậy, không phải là có thai đấy chứ?”
“Vớ vẩn! Phụ nữ chúng tôi luôn có những ngày như vậy mỗi tháng…”
Liễu Chanh Chanh: “…”
Hai người có thật sự đúng là ba mẹ ruột của con không vậy? Sao hai người có thể nghĩ xấu về con gái mình như vậy chứ?
Ăn xong, ba cô chở mọi người về nhà. Vừa về đến nhà, Liễu Chanh Chanh đã chạy vào phòng bật máy tính lên, sau đó đăng nhập vào game nhanh nhất có thể.
Kết quả là vừa online, cô đã bị Ôn Đồng và An Dao kéo vào tổ đội.
[Tổ đội] Irina: Tình hình thế nào?
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Tiểu Chanh Tử, em đã xem Weibo mới nhất chưa?
[Tổ đội] Irina: Em đã xem mấy lời bình luận trên Hóng hớt cùng đại học V rồi, có vẻ như bạn gái của Chử Dực đã được tiết lộ ở bên dưới.
[Tổ đội] L’Oréal: Đây không phải là vấn đề chính. Vấn đề chính là Weibo này đã bị người ở bên đại học E điên cuồng chuyển tiếp. Kết quả Weibo chính thức của đại học E bây giờ đang bôi đen cậu đó!
[Tổ đội] Irina: Bôi đen tớ làm gì?
Cô với Chử Dực chỉ là quan hệ sư huynh, sư muội rất thuần khiết thôi mà, hừm… Ngoại trừ trên mạng ra.
Nhưng mà nghĩ lại, nếu cái cô Lâm gì gì đó thật sự là bạn gái của Chử Dực, thì những gì mà Sơ Không nói lúc đầu cũng là sự thật… Vậy Chử Dực thật sự một chân đạp hai thuyền sao? Ái muội với cô trong game, ngoài hiện thực lại có bạn gái?
Thật không thể chịu nổi!
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Còn phải hỏi sao. Người bên đại học E đã đem ngọn nguồn sự việc chỉ thẳng về phía em, nói em câu dẫn Chử Dực. Lúc trước chủ động bung dù cho Chử Dực, cố tình chọn cùng một môn tự chọn với cậu ta, còn cố tình mời cậu ta đến quán trà sữa.
[Tổ đội] L’Oréal: Một câu tóm gọn: Cậu là tiểu tam.
[Tổ đội] Irina: …
[Tổ đội] Irina: Tiểu tam cái mặt cô ta ý! Tại sao tớ nằm không cũng trúng đạn chứ!
[Tổ đội] L’Oréal: Nói trắng ra là bên đại học E muốn tẩy trắng hoàn toàn cho Chử Dực và bôi đen cậu.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Ảnh chụp màn hình gửi qua “chim cánh cụt” cho em rồi đó, vào mà xem.
Ngay sau đó, Liễu Chanh Chanh nhận được ảnh chụp màn hình từ An Dao. Đại khái nội dung trong đó chính là hoa khôi chuyên ngành tiếng Anh của đại học E, Lâm Tịch Nhan và Chử Dực đã quen nhau từ thời cấp ba. Khi cả hai chuẩn bị xác định mối quan hệ thì bị người thứ ba chen chân vào.
Sau đó là ảnh do hội Hóng hớt cùng đại học V đăng trước đó.
[Tổ đội] Irina: Chử Dực không nói gì sao?
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Nói cái gì chứ, thái độ cái gì chứ, Weibo của cậu ta vẫn luôn không trực tuyến, tin nhắn thì không có chấm xanh. Chẳng lẽ là giả chết để trốn tránh lên tiếng sao?
[Tổ đội] L’Oréal: Tớ nghĩ bây giờ mình phải thay đổi cách nhìn về Chử Dực… Trước đây tớ vẫn luôn trêu chọc cậu với Chử Dực, tớ sai rồi.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Quả nhiên vẫn là đại thần tốt hơn.
[Tổ đội] L’Oréal: Tiểu Chanh Tử, mặc kệ Chước Diễm là người lớn tuổi hay thư sinh đầu quả bơ trẻ tuổi gì gì đó, tớ thấy anh ấy vẫn tốt hơn! So với Chử Dực thì đại thần tốt hơn gấp trăm lần!
[Tổ đội] Irina: …
Thật ra Liễu Chanh Chanh muốn nói rằng hai cái người này thật ra chính là một người! Sau này chắc chắn hai người sẽ bị vả mặt cho coi.
Ngay khi cô đang thở ngắn than dài, chuẩn bị lên Weibo đính chính sự việc thì Chước Diễm… Ồ không, Chử Dực đã online.
[Hệ thống]: Chồng của bạn [Chước Diễm] đã online.
[Hệ thống]: Người chơi [Chử Dực] xin gia nhập tổ đội.
Liễu Chanh Chanh nhếch mép, bây giờ nhìn hai chữ ‘người chồng’ này cô chỉ muốn nhấc cái bàn lên ngay lập tức.
Ngay khi tin nhắn này hiện lên, Liễu Chanh Chanh lập tức gõ chữ nói đừng cho anh vào đội. Nhưng còn chưa kịp gửi tin nhắn đi thì Ôn Đồng đã nhanh tay hơn kéo anh vào đội.
[Tổ đội] Chước Diễm: _ (: 3∠) _ Mọi người đều ở đây sao, đang làm gì vậy?
[Tổ đội] L’Oréal: Không có gì đâu, chúng tôi chỉ tâm sự chút chuyện thôi.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Tiểu Paris, xem ra đã đến lúc “hai cái bóng đèn” chúng ta cần phải tắt rồi, nếu không sáng chói quá sẽ ảnh hưởng đến sự quang hợp của Bé Bò Sữa và đại thần.
[Tổ đội] Irina: Quang hợp…
[Tổ đội] L’Oréal: Ồ, cậu hiểu mà.
Ôn Đồng và An Dao còn không cho Liễu Chanh Chanh có đường để đánh trả, đồng thời rút lui khỏi tổ đội, sau khi rời khỏi đội còn gửi tin nhắn trò chuyện riêng tới.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Từ từ xúc tiến quan hệ với đại thần đi nhé. Tớ sẽ giúp cậu để ý ở trên Weibo, nếu có phiền phức gì tớ sẽ cho cậu biết!
Liễu Chanh Chanh cạn lời: “…”
Còn xúc tiến quan hệ gì chứ! Cũng đã online trên game rồi, sao còn không lên xem Weibo đi… Làm sao giờ, cô bây giờ đột nhiên rất muốn giết người.
[Tổ đội] Chước Diễm: > < Bé Bò Sữa, bây giờ chúng ta đi đâu? Làm nhiệm vụ hàng ngày hay là tới bản sao trước?
[Tổ đội] Irina: Sao bây giờ anh mới online?
[Tổ đội] Chước Diễm: Đó là một câu chuyện buồn. Anh bị rơi điện thoại vào lúc buổi trưa, mật khẩu của cgo được gắn với trò chơi, vừa rồi mới tìm lại được điện thoại.
Sắc mặt Liễu Chanh Chanh càng đen hơn. Được rồi, cô càng thêm chắc chắn Chử Dực chính là Chước Diễm. À không đúng, Chử Dực đúng là Chước Diễm!
[Tổ đội] Irina: Người tìm thấy điện thoại của anh chắc chắn là một người tốt!
[Tổ đội] Chước Diễm: > < Anh cũng nghĩ vậy…
Sau khi gõ xong mấy chữ này, Chử Dực quay sang nhìn điện thoại bên cạnh. Nói đến cũng kỳ lạ, tại sao ông chú ở phòng bảo vệ lại biết chủ nhân của chiếc điện thoại này tên là ‘Chử Dực’ chứ?
Hơn nữa lúc anh hỏi người nhặt được điện thoại là ai, ông chú đó phải suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Hừm… Chắc chắn là một cậu nam sinh đáng yêu rồi.”
Sau khi nghĩ đến chuyện này, Chử Dực vẫn không hiểu rốt cuộc ý của ông chú này là gì? Nhưng mà nghĩ lại, vì điện thoại đã trở lại rồi, cũng không phải chuyện gì xui xẻo lắm.
[Tổ đội] Irina: Vậy chúng ta tới bản đồ dã chiến PK đi!
[Tổ đội] Chước Diễm: Hả?
Có mối liên hệ nào giữa chuyện này với chuyện trước đó không?
Nghĩ đến đây, Chử Dực cưỡi thú tới tìm cô ở bản đồ dã chiến “Rừng hú”. Nhưng còn chưa kịp phản ứng lại, Liễu Chanh Chanh đã rời khỏi tổ đội trong giây lát, đối mặt với anh bằng chiêu [Luồng Gió].
Cũng may thao tác của anh không tệ, kỹ năng sát thương của cô chỉ xẹt qua cơ thể của nhân vật trong trò chơi thôi.
[Trước mặt] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ A a a, Bé Bò Sữa, em đang làm gì vậy! Em có biết tấn công bất ngờ như vậy rất hãi tim không!
[Trước mặt] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Đừng sợ, tôi sẽ rất nhẹ nhàng.
[Trước mặt] Irina: Anh biết mà, em vẫn luôn là một cô gái dịu dàng, xinh đẹp, chu đáo!
[Trước mặt] Chước Diễm: (Biểu cảm hoảng sợ) Gõ nhầm, phải là thấu tình đạt lý!
Liễu Chanh Chanh bật cười không chút giữ hình tượng khi nhìn những chữ này. Nhưng cô nhanh chóng sửa lại biểu cảm của mình, tự nhủ với chính mình rằng nam thần thật ra là một tên cặn bã.
Mẹ nó, tại sao người khác toàn gặp được nam thần độc đoán, đẹp trai, lạnh lùng, còn nam thần mà cô gặp được lại là một chân đạp hai thuyền vậy? Thật bất công!
Nghĩ đến đây, cô vẫn tiếp tục di chuyển con chuột để di chuyển, phát động cuộc tấn công thứ hai vào Chước Diễm.
Trên bản đồ của ‘Rừng hú’, một Nữ Kiếm Khách tóc vàng mặc áo choàng màu xanh lam đang cầm một thanh kiếm khổng lồ trên tay chiến đấu với một Nam Kiếm Khách đẹp trai với mái tóc đen và bộ quần áo màu đen.
Nhiều kỹ năng tuyệt vời khác nhau được đan xen.
Chênh lệch cấp độ giữa hai người hiện tại chỉ là 3 cấp, hơn nữa trang bị gần đây của Liễu Chanh Chanh cũng được cải tiến rất nhiều, vũ khí cũng đã được phù phép. Lực sát thương đương nhiên sẽ không thấp, nhưng thao tác điên cuồng của cô lúc này… Có hơi kỳ lạ!
Nhận thấy được trạng thái của Liễu Chanh Chanh lúc này có gì sai sai, Chước Diễm lập tức nhảy lên trên cây.
[Trước mặt] Chước Diễm: Bé Bò Sữa, nếu em muốn luyện PK, chúng ta có thể trực tiếp đến đấu trường.
[Trước mặt] Irina: Anh xuống đây! Tôi bảo đảm sẽ không giết anh! Thanh kiếm trong tay tôi thật sự chỉ là vật trang trí thôi!
[Trước mặt] Chước Diễm: …
Sau đó Chử Dực mới nhớ ra hình như Liễu Chanh Chanh chưa được học kỹ năng sống [Leo cây] này. Bởi vì hình như cô đã từng nói với anh trước đây rằng kỹ năng sống của cô chủ yếu là rèn, cũng không cần đến kỹ năng [Leo cây] này.
[Trước mặt] Irina: Anh xuống đây mau!
[Trước mặt] Chước Diễm: > < Trước tiên em phải nói cho anh biết tại sao hôm nay em lại điên cuồng như vậy đã.
[Trước mặt] Irina: “Người thân” của tôi tới thăm tôi ngày hôm nay, tâm trạng tôi rất tệ!
[Trước mặt] Chước Diễm: …
Đối với cái lý do này, Chử Dực… Thôi được rồi, anh hoàn toàn không tìm được lý do để phản bác!
Vì thế, câu chuyện lại trở thành Nữ Kiếm Khách cầm kiếm đuổi theo Nam Kiếm Khách chạy loạn trong “Rừng hú”. Thỉnh thoảng Nam Kiếm Khách lại đánh trả cô lại hai lần, sau đó bị giết, sau khi chết lại được [Hồi sinh], sống lại tại chỗ.
Vòng tròn cứ diễn ra như vậy, vô tận không có hồi kết.
Liễu Chanh Chanh biết với sức sát thương của Chước Diễm, anh có thể dễ dàng giết cô như trở bàn tay. Anh làm như vậy đơn giản vì không muốn đối đầu trực diện với cô.
Rừng hú là bản đồ cấp 75, đồng thời đây cũng là nơi được rất nhiều người chơi lựa chọn để nâng cấp. Chẳng mấy chốc, những cao thủ tinh mắt đã nhìn thấy cuộc tàn sát này, lập tức không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
[Thế giới] Hoa Bỉ Ngạn Nở: Có phải mắt tôi có vấn đề rồi không? Tại sao tôi lại nhìn thấy cô nương Rina và đại thần Chước Diễm đang chém giết nhau ở trong khu dã chiến chứ!
[Thế giới] Tiên Nữ Cầm Sắt: Ở đâu, ở đâu? Cầu người cho xem ké!
[Thế giới] Thương Nhân Buồn Chán: Sưu tập vũ khí có phù phép, giá tốt, cần thì mmmmmmmm tôi.
[Thế giới] Cơn Bão Cuồng Nộ: Cô nương Rina và đại thần Chước Diễm? Chém giết lẫn nhau? Hoa Bỉ Ngạn Nở, mắt ngươi không phải bị mù rồi đấy chứ!
[Thế giới] Hoa Bỉ Ngạn Nở: Tuyệt đối không có! Cái ID trên đầu lớn như vậy, tôi làm sao có thể nhìn nhầm chứ?
[Thế Giới] Hoàng Tử Nước Tương Nhỏ: Thật ra chỉ cần nói tọa độ thôi mà, nói có sách mách có chứng.
[Thế giới] Tra Tra: Chứng đây, Rừng hú 290,78.
[Thế giới] Nữ Thần Bình Minh Athena: Xảy ra chuyện gì vậy?
[Thế giới] Tiên Nữ Cầm Sắt: Hoa Nở, ngươi không nhìn lầm chứ? Có lẽ hai người bọn họ chỉ đang PK thôi?
[Thế giới] Hoa Bỉ Ngạn Nở: Không phải, cô nương Rina đã giết đại thần lần thứ mười rồi. Đại thần cũng đã hồi sinh lại sau khi bị cô nương Rina giết mười lần rồi!
[Thế giới] L’Oréal: Đại thần… Chẳng lẽ anh là máu M ẩn thân sao?
[Thế giới] Thương Nhân Buồn Chán: Tạm thời sẽ không nhận vũ khí nữa, ta đi xem thảm sát!
[Thế giới] Nhĩ Khang: Người anh em doanh nhân, cho tôi đi với!
[Thế giới] Tử Vi: Nhĩ Khang, anh đã nói sẽ cùng nhau làm món cánh gà nướng ở New Orleans mà!
Sau khi Liễu Chanh Chanh chém Nam Kiếm Khách trước mặt lần thứ mười một, cô mới bắt đầu gõ chữ trên kênh trò chuyện riêng.
[Trò chuyện riêng] Irina: Tại sao anh không đánh trả tôi?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: _ (: 3∠) _ Không phải tâm trạng em đang không tốt sao? Nếu tâm trạng của em có thể tốt hơn, vậy em cứ giết đi.
[Trò chuyện riêng] Irina: …
Liễu Chanh Chanh choáng váng, vậy được! Anh có biết một lọ xuân ca dược đáng giá bao nhiêu tệ không! Nói như vậy nhưng cô cũng có biết Chước Diễm mang theo bao nhiêu xuân ca dược đâu!
Cô vừa chuẩn bị phát động một cuộc tấn công khác thì thấy một thông báo hiện lên ở góc dưới bên trái của hệ thống.
[Hệ thống]: Chúc mừng bạn đã đạt được thành tích ẩn ‘Tương ái tương sát’.
Liễu Chanh Chanh: …
Cô di chuyển chuột đến cột thành tích, phát hiện ra cột thành tích giết vợ/chồng của mình đã tích lũy được mười một lần.
Mẹ nó chứ, chơi mấy tháng rồi mới phát hiện ra còn có những thành tích ẩn chứa khẩu vị nặng như vậy, cũng coi như là không chơi không đi!
[Thế giới] Hoàng tử bé nước tương: Mà này, không phải cô nương Rina và đại thần Chước Diễm vừa mới kết hôn không lâu sao, sao tự nhiên lại chém giết nhau vậy!
[Thế giới] Loli: Ngươi thì biết cái rắm gì, cái này người ta gọi là yêu nhau lắm cắn nhau đau đó! Không gì có thể dễ thương hơn chuyện này!
[Thế giới] Tiên Nữ Cầm Sắt: Mấy ngày trước còn thể hiện tình cảm, bây giờ lại yêu nhau lắm cắn nhau đau sao?
[Thế giới] Chủ diễn đàn tin đồn: Có vẻ như diễn đàn lớn của tôi lại có một chủ đề khác để viết rồi 2333333.
[Thế giới] Cơn bão cuồng nộ: Một người sẵn sàng chiến đấu và một người sẵn sàng chịu đựng, quả là cặp đôi kỳ lạ nhất trong lịch sử.
[Thế giới] Pikachu: Pika pika, Pikachu.
[Thế giới] Bách khoa toàn thư: Lầu trên muốn nói: Thắp một ngọn nến. Không cần cảm ơn.
[Thế giới] Pikachu: (Biểu tượng ngón cái).
[Thế giới] Thương Nhân Buồn Chán: Chước Diễm, ngươi có bị bệnh không hả! Một lọ xuân dược ca đáng giá bao nhiêu hẳn là ngươi rõ hơn ta, có cần phải lãng phí như vậy không. Nếu ngươi không cần thì có thể ném cho ta mà!
[Thế giới] Chước Diễm: Không, tôi sẽ giữ lại cho mình. Để cho vợ tôi giết chơi.
Giết chơi…
[Thế giới] Shota: (Biểu cảm khóc lớn): Ông chủ, chúng ta hãy ở bên nhau đi!
[Thế giới] Chước Diễm: Không, tôi chỉ yêu vợ tôi thôi.
[Thế giới] Tiên Nữ Cầm Sắt: Đại thần, anh hết thuốc chữa rồi…
Ở lần thứ mười ba bị Liễu Chanh Chanh giết ngã xuống đất, Chử Dực vừa chuẩn bị bấm chuột phải vào thuốc hồi sinh thì bất ngờ nhận được điện thoại của người anh em tốt.
“Alo.”
“Alo, Chử Dực, tôi đã thu hồi được rồi.”
Chử Dực nhếch miệng: “Cảm ơn.”
“Tính cả lần trước nữa thì là hai bữa đó. Nói mau, rốt cuộc cậu có theo đuổi được cô gái này không vậy, tôi sốt ruột thay cậu rồi đó.”
“Không cần vội, sẽ rất nhanh thôi.”
“…”
Cùng lúc đó, Liễu Chanh Chanh cũng nhận được tin nhắn trò chuyện riêng trong trò chơi của Ôn Đồng.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Đừng giết nữa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì giữa cậu và Chước Diễm vậy, cậu không cần phải giết đến mức này chứ!
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Đúng rồi, nói với cậu chuyện này, vừa rồi tớ xem Weibo thì thấy tất cả bình luận trên Weibo của Hóng hớt cùng đại học V đều đã bị xóa rồi. Những lời bôi đen cậu ở bên Weibo của đại học E cũng bị xóa toàn bộ.
[Trò chuyện riêng] Irina: Hả?
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Hả cái gì mà hả! Chử Dực vừa đăng Weibo rồi, mẹ nó chứ, làm tớ sợ muốn chết, cậu mau đi xem đi!
Liễu Chanh Chanh lập tức trợn tròn mắt, đừng nói vừa rồi anh chỉ đứng đó để cô giết là đi làm chuyện khác đấy nhé? Nghĩ đến đây, cô tạm thời thoát khỏi trò chơi với tâm trạng nặng nề, đăng nhập vào Weibo.